Một cảm giác khó tả ...
Dạo này mình toàn chơi với những người crazy ^ ^ Nhưng mình cảm thấy rất vui Và mình cũng vui vì có thể làm cho ng khác cũng cảm thấy vui như mình
Tuyệt !
Cái bạn học chung hồi lớp 5 làm mình nhớ hồi còn "ngây thơ" ghê ^^ Mình biết con đường mà bạn sắp bước đi, nó sẽ tốt và đẹp, mình mừng vì điều đó Mình cũng làm được một việc mà hồi lớp 5 mình chưa kịp ^ ^ Đó là tỏ tình với bạn
Lý do mà hồi xưa mình hay xách chổi chà rượt quánh bạn là vì ... mình thích bạn :"> Và mình nói ra đc rồi đó
Có thể bạn không tin (có thể gì, bạn tuyên bố là "Tui không tinnnnnnnn" còn gì
) nhưng muh mình nhớ bạn nhất, mặc dù chắc chắn là rất ít ng trg lớp nhớ bạn, vì bạn chỉ học có HKII là lại chuyển trường nhỉ
mình nhớ từng giây từng khắc đi học, rồi đi học thêm nhà thầy, hình ảnh mẹ bạn dắt xe đạp, còn bạn đi bộ trên cầu Bà Tàng ^ ^ bạn vẽ truyện tranh Đô rê mon cho mình đọc, bạn lảm nhảm "lông mèo tĩnh điện" khiến mình nhìn bạn như 1 thèng khùng
Giờ gặp lại bạn, một người tài giỏi, vui vẻ, hoà đồng, thân thiện và tốt bụng
Thật là vui ^ ^ Mình hiếm thấy ai mạnh dạn thể hiện cảm xúc và bản chất con người thật của mình như bạn
(chắc vì họ hết "ngây thơ" rồi, và có khi đối với họ thông minh không đi chung với "ngây thơ" ^ ^) Túm lại là, just be yourself
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com