Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

ANHKE8074 - LÀO CAI

Mỵ Châu - Trọng Thủy thời @ (phần 2)

Cái này đến con nít còn đoán ra, con chó thì tối nó không ngủ nên đi bốn chân, ngày ngủ nên không xài chân nào nhưng lúc cần đi tè thì chỉ xài 3 chân.
“Rất tốt, bây giờ là câu hỏi thứ hai:”
“- Cái gì khi không xài thì lúc khô lúc ướt, nhưng khi xài đến thì chắc chắn phải ướt ?”
Mất 5 giây, Trọng Thủy gõ vào:
“Cái …. à không ! Cái C… “
“Chính xác, câu hỏi cuối cùng là:”
“- Cái gì mà người con gái có nhưng người đàn bà không có và cái gì mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có ?”
Có quá nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Bóp trán một hồi, Trọng Thủy quyết định cho Farmerr-Puppy, XTC và sau đó là Cuti để xin trợ giúp, 3 đồng chí trên cũng bó tay… Trọng Thủy bèn gọi cho Narga, Narga giúp Trọng Thủy bằng cách hack vào máy chủ của hệ thống bảo mật của An Dương Vương để dò câu trả lời. Dù gác kiếm đã lâu nhưng Narga cũng còn một số tool để dành, nay đem ra xài, nó vẫn chạy tốt. Sau khi tìm ra được một số lỗi tràn bộ đệm để có thể đi vòng qua firewall, Narga ta cũng truy cập được vào database của hệ thống.
“Sau khi decode dữ liệu, kết quả thật bất ngờ: Cái mà người con gái có nhưng người đàn bà không có là sự e thẹn & cái mà người đàn ông có nhưng con trai thì không có là sự tự tin.”
Khi vừa nhập kết quả vào, một cánh cửa bí mật trên bức tường bên phải lập tức mở ra. Sau cánh cửa là một cầu thang xoắn dẫn xuống đất. Trọng Thủy nhanh nhẹn chạy xuống. Cuối cầu thang là một căn phòng tối tăm, hôi hám vì có lẽ do không có ai lui tới đây. Trong ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn pin cầm theo, Trọng Thủy phát hiện có tới hơn một trăm cái nỏ.
- Ái chà, cái nào là thật, cái nào là giả đây ? - Trọng Thuỷ nhủ thầm - An Dương Vương quả là bậc tài trí hơn người.
Xăm xoi từng cái một, Trọng Thủy phát hiện một cái bị mòn nhiều nhất do nhiều lần sử dụng. Biết đã tìm đúng, Trọng Thủy thay sợi dây kém chất lượng đã thủ sẵn từ trước vào rồi bẻ thêm cái lẫy nỏ cho hư luôn. Sau khi xong việc, Trọng Thủy xóa sạch mọi dấu vết rồi rời khỏi khu vực đó trở về phòng lúc trời vừa hừng sáng. Trọng Thủy nhẹ lên má công chúa Mỵ Châu như thầm cảm ơn nàng rồi không quên cho Narga hẹn bữa nào rãnh thì sang Gia Lâm trang nhậu mừng thành công.
Ngay sáng đó, Trọng Thủy xin An Dương Vương cho về nhà thăm cha đang bệnh nặng. Hai vợ chồng chia tay rất là quyến luyến nhưng rồi công chúa Mỵ Châu chỉ còn biết lên tháp canh cao nhất của kinh thành mà mắt ngấn lệ nhìn theo cánh máy bay dần xa khuất chở theo chàng Trọng Thủy lấp loáng trên trời xanh.
Nhờ chuẩn bị chu đáo nên chỉ trong nháy mắt Trọng Thủy đã về đến nhà bằng Thổ Địa Phù mang từ trước, hắn không chỉ báo tin đã phá hủy Kình Thiên Nỏ mà còn mang theo một số tài liệu mật cực kỳ quan trọng mà chàng đã lấy được trong thời gian ở rể. Triệu Đà lập tức điểm quân, gửi Email chiến thư chính thức tuyên chiến với An Dương Vương.
An Dương Vương ỷ lại vào Kình Thiên Nỏ không thèm để ý quân tình chiến sự chỉ biết ngồi lái Buggy dưới sân mà cười rằng: “Thằng họ Triệu không sợ chết à !”.
Quân Triệu Đà tiến như vũ bão, đánh đâu thắng đó. An Dương Vương ra lệnh đem Kình Thiên Nỏ ra để uy thần thiên hạ nhưng ôi thôi… Lẫy nỏ bị gẫy, An Dương Vương lập tức điện cho Kim Quy mua gấp một cái lẫy nỏ khác để thay vào. Tất nhiên với đầu óc con buôn Kim Quy không dại gì mà bán với giá trước kia, hắn tranh thủ thời vận đẩy giá lên vài trăm vạn lượng vàng cộng với 5 Kim Nguyên Bảo, 6 Hoàng Kim băng tinh và một Tinh Hồng Bảo Thạch. Trong thời điểm nguy cấp, An Dương Vương đành chấp nhận bỏ ra một lượng tài sản kếch sù mua bằng được lẫy nỏ, ngoài mặt vẫn vui vẻ nhưng trong bụng chửi thầm:
“Tiên sư cha thằng cơ hội! Ông mày giải quyết xong thằng kia sẽ cắt tiết lột da mày đem mai đi nấu cháo hành cho bõ ghét”
Kim Quy vẫn bình thản nhìn theo:
“Chúc đại vương dẹp yên bờ cõi, nhất thống thiên hạ!” trong bụng nghĩ “Đời mày cũng chỉ có thế thôi con ạ, mình sắp có một mối làm ăn lớn với Triệu Đà rồi, hé hé, sắp phát tài rồi!”; nói xong từ từ chìm xuống biển Đông đi mất dạng.
Lại nói về An Dương Vương đem lẫy lắp vào và nỏ lại được đem ra trận nhưng tên bắn đi thì yếu như cỏ tranh, chẳng khác nào gãi ngứa cho quân Triệu Đà. Quân Triệu Đà đã làm chủ tình hình, chiếm toàn bộ kinh đô.
An Dương Vương bỏ chạy trên con Lexus mui trần mang theo con gái. Biết Trọng Thủy sẽ tìm mình, Mỵ Châu mang theo cái áo lông đà điểu quý hiếm mà Trọng Thủy mua tặng lúc hai vợ chồng đi tuần trăng mật ở Ai Cập, Mỵ Châu rải lông đà điểu dọc đường đi. Có dấu vết, quân Triệu Đà càng đuổi cùng giết tận. Chạy đến núi Dạ Sơn, xã Cao Xá ở Diễn Châu (nay thuộc Nghệ An) không còn đường để chạy, An Dương Vương buộc lòng phải giết con rồi nhảy xuống biển tự sát.
Trọng Thủy lòng đau khôn xiết khi biết tin Mỵ Châu đã chết. Thấy cuộc sống không còn ý nghĩa dù danh vọng ngất trời, tiền bạc như núi, gái gú cave bao la và trong nhà còn khoảng vài chục con Heli + cánh bằng… Lúc này Trọng Thủy mới thấm thía cái nghĩa vợ chồng, cái tình chăn gối. Trong lúc tuyệt vọng, chán nản Trọng Thủy chỉ biết dùng men rượu để quên đời rồi thành nghiện rượu từ đó. Một hôm lúc xỉn về, Trọng Thủy chân thấp chân cao đã té xuống cái giếng mà vợ chàng ngày trước hay ngồi chải tóc. Chấn thương sợ não chết. Âu cũng là số kiếp đã tận.
Narga may mắn được đua xe off-road vài lần với Triệu Đà nên được lão kể cho toàn bộ câu chuyện. Thật là anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân!
Nguon: Thagnv.

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com