Giận nhau gần một tuần, chưa bao giờ em giận anh lâu đến thế.Vậy mà anh không thèm xin lỗi một lời ,cứ như là không-phải-yêu! Sáng sớm em online treo một cái status than thở : "Eo ơi,mưa to quá!" Lúc sau thấy mặt cười anh toe toét với dòng chữ bên cạnh: "Bị ướt rùi, lạnh quá"! Em hậm hực : " Cho đáng đời ", rồi phì cười vì ngẩng lên đã thấy cái nick anh nhăn nhở dòng chữ: "ỉn ỉn , cho anh xin lỗi m..a..à"! Thế là hoà nhau ,e còn ngúng nguẩy thêm mấy cái status giận dỗi nữa rồi mới thỏ thẻ bắt anh đền thịt nướng!
Hôm nay lại giận nhau, online thấy toàn những status buồn: " thất tình online", "lang thang như là gió..", " Buồn như chuồn chuồn ướt cánh "," chán chẳng buồn chết ","ngày đang dài hơn hay đêm đang ngắn dần ?" ," ngồi vạch đầu gối nói chuyện thế sự ",...Em cũng lặng lẽ để một cái status buồn: " Đếm thời gian qua trước ngõ, thấy đời thiếu vắng nửa vòng tay ..." ở bên kia thấy anh trêu ngươi dòng chữ : " Thời gian qua ngõ nhà anh , bảo là bên ấy hỏi vay nửa vòng "! Em phì cười mắng anh : " Đồ quá đáng"! Anh lại trâng tráo sửa thành : " Đồ quá đáng...yêu"! Nhưng hôm nay thì chia tay thật . Em treo nick cả ngày với status làm hoà : " Giận dỗi làm gì cho ướt tháng ba....". Thế mà cái mặt cười của anh chẳng buồn sáng nữa. Con bạn nhảy vào trêu chọc: "Tháng 3 buồn như một vần thơ , con Thị Nở vừa mang vào status! hehe". Anh thì vẫn lặng im , dù em biết anh đang ở đó , đằng sau cái mặt mếu kia! Đã vậy , em sẽ để dòng status này, cho đến khi nào anh chịu nhăn nhe lại mời thôi : "Bao giờ ? Bao giờ nhỉ"......... ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Hoàng hôn đẹp vì hoàng hôn là lưng chừng của ngày - đêm. Cầu vồng đẹp vì cầu vồng xuất hiện giữa lưng chừng trời - đất, nắng - mưa. Người ta bối rối hơn khi có người khen mái tóc chấm ngang vai là lưng chừng của nghịch ngợm - yểu điệu. Rồi giữa lưng chừng của những ngày hè năm trước, bạn lại làm người ta bối rối bởi cái năm tay vụn dại tuổi học trò cùng lời tỏ tình ngây ngô. Người ta đỏ bừng cả mặt rồi trả lời một câu cũng lưng chừng như thế: Mình... mình cũng... Rồi tất cả cũng chìm vào cái lưng chừng của thời gian, đóng dấu vào lòng mỗi người nhiều kỉ niệm đẹp. Chiều nay, lại một ngày lưng chừng của khởi đầu và kết thúc hè, mình chợt bật cười khi nhớ đến và nhận ra những cái lưng chừng đôi khi rất đẹp. Ngoài trời, nắng và mưa đang vì cái lưng chừng mà tạo nên cái gọi là mưa nắng. Có giọng cười ai đó xen lẫn trong mưa: Hay quá, mưa nắng giao bôi! Mình lại bật cười và chắc bạn cũng rất vui. Có lẽ vì giữa cái lưng chừng ngày tháng, ai trong chúng ta lại không nhớ về những cái lưng chừng còn đọng mãi trong kí ức, phải không? |
Nước Mắt Tương Phùng
Tuổi thơ diệu kỳ
Bài viết cuối
Bình luận mới
sea_stars trong
Bạn có biết rằng....
Guest_thuyvy_* trong Tình bạn là mãi mãi thuylinh trong Bói Tây Phương LÊ VĂN HUYÊN trong Dấu bộ tứ (Chương 5) Guest_thuyvy_* trong Cảm ơn một người cho tôi một lần biết yêu Tik Tik Tak
|