www.maiyeuhan.so1.vn

Ý nghĩa các loại hoa hồng
:excited:User Posted Image
:excited:HOA HỒNG   
Hoa hồng (màu hồng):       Tỏ lòng ái mộ, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.
Hoa hồng gai            :      Tỏ lòng tốt.
Hoa hồng đỏ           :       Một tình yêu mảnh liệt và đậm đà, tỏ sự hạnh phúc vinh dự.
Hồng trắng             :    Tình yêu trong sáng và cao thượng.
Hoa hồng BB            :      Tình yêu ban đầu.
Hoa hồng bạch          :      Ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.
Hoa hồng nhung          :      Tình yêu say đắm và nồng nhiệt.
Hoa hồng vàng           :      Một tình yêu kiêu sa và rực rỡ. Tình yêu sút giảm và               
                                     sự phản bội tỏ ý cắt đứt quan hệ.
Hoa hồng phớt           :       Bắt đầu một tình yêu mơ mộng.    
Hoa hồng đậm           :       Người đẹp kiêu kì.
Hoa hồng thẩm           :      Tình yêu nồng cháy.
Hoa hồng cam           :      Tình yêu hòa lẫn với ghen tuông.
Hoa hồng viền trắng   :      Tình yêu kín đáo, sâu sắc, sẵn sàng hy sinh cho người
                                     mình yêu
Hoa hồng phấn           :      Sự trìu mến.
Hoa hồng tỉ muội    :      Khi được tặng, nếu là bạn trai thì cần hiểu rằng: Bạn
                                     là một đứa em ngoan.:excited:



Tik Tik Tak

Blog bạn bè
Nước Mắt

Đừng cố che giấu những giọt nước mắt. Hãy khóc để là chính...



Khi Cô Đơn

Khi Cô Đơn

Khi cô đơn bạn sẽ thấy mình tuy có nhiều...

Trang nhật ký của một người con gái

Sáng hôm nay khi đến công ty . Vẫn như mọi ngày vẫn cafe - rồi ngồi nói...



Anh đã quen rồi...!

Em !
Giờ là tháng 5 rồi . Tháng 5 với anh đầy cô đơn và lặng lẽ .
Đã...



Có phải mình quên nhau rồi ?
 Sáng nay trời lạnh quá - cái lạnh đâm sâu vào tim , buốt giá cả tâm...


...ẤY ƠI...
¯`·.º-:¦::..:: ẤY BIẾT KHÔNG ::..::-:¦:-º.·´¯)

...Không biết bao nhiêu lần tớ nhìn lên bầu trời đầy sao để ước nguyện......Tớ ước rằng chúng ta sẽ mãi ở bên nhau......Tớ ước rằng tới sẽ mãi là người lau những giọt nước mắt lãn trên má của Ấy, sẽ luôn là người để Ấy chia sẽ niềm vui nổi buồn......Và Ấy õi điều ước quan trọng nhất là gì Ấy có biết không? Tớ ước rằng Ấy sẽ là người hạnh phúc nhất trên thế gian để Tớ là người hạnh phúc sau Ấy.

...ẤY ƠI...

Giá như những lúc ngồi cùng Ấy thời gian cứ kéo dài mãi. Giá như Tớ có thể bước vào tâm hồn của Ấy. Giá nhý Tớ có thể ghi nhớ một cách rỏ ràng hình ảnh Ấy trong tâm trí. Giá như Tớ có thể mõ về Ấy hằng đêm. Giá như Tớ biết Ấy nghĩ gì về Tớ. Giá như mà có Ấy ở đây! Giá như Ấy là con mắt phải, Tớ là con mắt trái thì mình sẽ mãi mãi ở bên nhau, chẳng có con mắt thứ 3 nào cả. Giá như thế gian là một buổi hoàng hôn, Ấy là mặt trời và Tớ là biển rộng. Giá như Tớ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tích, hoàng tử lấy vợ, công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội. Giá như chúng ta hiểu nhiều hõn những ðiều chúng ta biết: rằng mọi dòng sông đều đổ ra biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn nhý nhau.

...VÀ ẤY ÕI...

Giá mà Tớ có thể biến mọi cảm xúc thành lời. Giá mà Tớ có thể gửi những yêu thương vào gió. Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua. Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà để chúng ta có chung ô của sổ, chung cửa đi và chung một mái nhà. Giá như mà Ấy biết những điều giản đõn chẳng thể nói thành lời. Giá nhý mà tớ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt Ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình. Giá nhý Tớ hiểu được điều giản đõn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tý trên gương mặt Ấy và mỗi khi nghĩ về tớ...Giá nhý Ấy đừng bao giờ nghĩ rằng Thi sĩ biết làm thõ...bởi vì thế mà họ mõ rất giỏi...Giá nhý Ấy đừng bao giờ nghĩ rằng Nhà vãn biết viết truyện...bởi vì thế mà họ bịa rất tài...Tớ có thể là Thi sĩ, là Nhà vãn hay một Người viết kịch, tớ có thể tô màu lên những điều nhợt nhạt của cuộc sống nhưng dường như trái tim Tớ lại là ðiều mà chẳng bao giờ Tớ có thể viết hết thành lời. Ðõn giản vậy thôi....!

...TỚ YÊU ẤY...!

......Và giá như có một sự đọc ngược trở lại để đừng bao giờ có một dấu "chấm" sau tất cả những ðiều được viết ra từ những nỗi niềm vô hạn !


Dù sao đi nữa, tớ vẫn lun iu ấy....

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31

SMS đẳng cấp
"Đố em noh ssiW nghĩa là gì? Chỉ cần xoay ngược lại điện thoại, em sẽ biết ngay. a nhớ e!"

"Thông báo: thời tiết đếm nay rất lạnh! số máy 090******x gửi tặng 1 chút ấm áp cho người đang đọc tin nhắn này!"

"Trời hôm nay mưa , bỗng nhiên nhớ đến 1 ng , ko biết ng đó có nhớ đến mình ko nhỉ"

"Bé biết anh ngồi đâu để nhắn tin cho bé ko? gần ngọn cây đấy, trên đây dưới đất ko có sóng. Vì anh nhớ bé rất rất nhiều".

"Lo học đi, h còn lôi điện thoại ra đọc tin nhắn à" ( tin nhắn dành cho các pé đang thi)

"Dậy đi bé ơi, oánh răng, rửa mặt rồi còn đi thi, anh đã dọn đường rồi, ko sợ tắc đường nữa đâu"

Rủ pé đi ăn tối : "Xin nữ thí chủ cho bần tăng tý cơm tối"

"Theo thông tin từ trung tâm khí tượng thủy văn, sáng mai trời vẫn tiếp tục mưa và lạnh, nhắn số điện thoại này sáng đi làm nhớ mặc ấm và mang áo mưa. Còn bây giờ: Chúc em ngủ ngon"

"Ngủ ngoan nhé, ko được đạp chăn ra đâu, lạnh lắm đấy! Anh ngủ đây"

"Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời..."

"Nếu vẫn còn buồn trong lòng, hãy gọi đến số 09....... Đó là số tổng đài 1080 của riêng em đấy."

"Mặt Trăng là vệ tinh của Trái Đất, còn em là vệ tinh của cuộc đời anh"

"Kể từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa"

"Trên Trái Đất có 8.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 7.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em"


"Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh"

"Lúc em chào đời, trời đã mưa. Đó là trời khóc vì tiếc rằng đã để mất một thiên thần tuyệt vời như em"

"Mọi người dạy cho anh biết rằng một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây, nhưng không ai dạy anh rằng một giây thiếu em là một giây bất tận, một phút vắng em là một phút vĩnh hằng"

"Làm sao em có thể bắt trời không mưa khi trên trời dày đặc mây đen? Làm sao em có thể bắt lá vàng không rụng khi mùa thu đã tới? Làm sao em có thể bắt anh không yêu em khi em có trên đời này?"

"Anh chỉ ước một thảo nguyên đầy chó. Một nông trường bát ngát lá mơ xanh. Một dãy Trường Sơn trồng đầy sả ớt. Một dòng sông chứa đầy rượu Jonny. Ðể nơi ấy tháng ngày anh tu luyện. Xa bụi trần và quên lãng bóng hình em ........"

"Buồn cười cực em à, anh vừa mơ thấy em rủ anh đi chơi vườn hoa rồi sau đó ... hun anh! Anh hỏi là em thích anh à, thì em gật đầu! Sau đó chúng mình đi chơi tiếp vui lắm!
Này, mơ thôi đấy, không có vấn đề gì đâu! He he!"

Nếu bất chợt emnhận ra rằng mình đang trong 1 căn fòng tối, nhìn thấy máu và sự ẩm ướt ở khắp mọi nơi. Đừng lo em ạ, emđang ở một nơi rất an toàn - trái tim anh

Trên thiên đường có 10 thiên thần: 5 thiên thần đang chơi đùa, 4 thiên thần đang nói chuyện và 1 thiên thần đang đọc tin nhắn này...

Thầy Toán dạy anh 1 giờ = 60 phút, 1 phút = 60 giây, nhưng thầy chẳng nói với anh 1 giây không có em lại bằng tới 100 năm. Nhớ em!

"Nếu anh ở dưới địa ngục và em ở trên thiên đường. Anh sẽ ngước nhìn và hân hoan cùng em. Nhưng nếu anh ở trên thiên đường và em ở dưới địa ngục, anh sẽ cầu Trời gửi anh xuống bởi anh biết rằng thiên đường sẽ ko phải là thiên đường nếu thiếu em!

Anh đã đánh rơi một giọt nước mắt vào biển khơi, và khi một ai đó tìm thấy nó thì đó là lúc anh ngừng yêu em

Anh có chữ “I”, anh có chữ “L”, anh có chữ “O”, anh có chữ “V”, anh có chữ “E”, và hãy cho anh biết làm thế nào để anh có “U”

Mỗi ngày, khi Chúa mở cánh cửa thiên đường, Ngài nhìn anh và hỏi: ”Điều ước hôm nay của con là gì?!”. Anh trả lời: Xin Người hãy bảo vệ người đang đọc tin nhắn này!

Một ngày nào đó khi anh chết đi hoặc đi đâu đó thật xa, anh sẽ viết tên em lên tất cả những vì sao, để người người có thể ngước lên nhìn và hiểu rằng em có nghĩa với anh nhường nào.

Nếu giọt nước là những nụ hôn, anh sẽ trao em biển cả
Nếu lá là những ôm ấp vuốt ve, anh sẽ tặng em cả rừng cây
Nếu đêm dài là tình yêu, anh muốn gửi em cả trời sao lấp lánh
Nhưng trái tim anh không thể dành tặng em được vì nơi đó đã thuộc về em

Anh viết tên em trên cát nhưng sóng biển cuốn trôi đi, anh viết tên em trên bầu trời nhưng gió thổi bay mất, nên anh viết tên em trong trái tim anh nơi mà nó sẽ ở mãi …

Anh mời em một chuyến du lịch đặc biệt:
Hướng đi - các vì sao.
Người lái - tình yêu.
Phương tiện giao thông - trái tim.
Hành khách - em và anh.
Vé không được trả lại bởi anh đã mua bằng 3.000 cái hôn

Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản.

Tin gửi lúc nửa đêm: "Tự nhiên anh nghĩ em đang lạnh và buồn vì phải ngủ một mình, đang sắp mơ những giấc mơ hãi hùng... Vì thế anh quyết định nhắn tin để đánh thức em...".

Giáng sinh năm nào chúa cũng xuống trần gian, pé bit để làm rì hem?để tìm thiên thần xinh đẹp nhất của ổng bị lạc xuống đây, nhg mòa a hem cho ổng bít thiên thần của ổng đang đọc tn này đâu, lỡ ổng mang pé về thì Search Engine Optimization!?!?

"Có đôi khi lý trí anh bảo con tim anh, thoy hok iu hok zận hờn hok nhớ..., nhưng trái tim anh vốn là tên quái gỡ, cứ cồn cào tha thiết gọi tên em.!"

"Em ạ! Anh nhờ bưu điện gửi đến em một món quà. Đó là nỗi nhớ
anh dành cho em lúc này. Nhưng thật tiếc họ đã từ chối. Họ bảo nó
quá lớn không thể gửi được. Um, anh phải làm sao đây?"

"Thuê bao quý khách đang dùng hiện đang bị 1 thuê bao khác để ý. Đề nghị quý khách chú ý."

Em đã ngủ chưa , nếu mơ thấy ác mộng thì anh là con quỷ trong ác mộng đó , còn nếu ko ngủ được , hãy gọi cho anh nhé , đừng ngại gì cả, anh tắt máy rồi.


Có 1 lần Chúa hiện lên và hỏi anh "Nếu phải chọ giữa 1 người yêu hoàn hảo và $1000000000, con sẽ chọn gì?""anh trả lời anh chọn $1000000000, vì anh đã có em là người yêu hoàn hảo , cần thêm làm gì ?


" Nếu e thích đi chơi, a sẽ đi cùng e...nếu e vui, a sẽ cười cùng em...nếu e khóc, a sẽ khóc cùng em...còn e ko ngủ đc thì a chịu thôi...vì a ko thể ngủ cùng em ... ^ ^"

Em có rảnh rỗi không?
Có, sao hả anh?
Vậy để anh nhắn tin cho em xoá ...

"You can fall from the sky, you can fall from a tree, but the best way to fall is in love with me"

" ............................" Chỉ cần thế là cả 2 đều hiểu rồi đúng ko?


"Nếu sắc đẹp là 1 tội ác. Em xứng đáng bị tử hình"

"Xin chào bạn. Đây là tổng đài tin nhắn . Ấn phím 1 để có 1 lời khen. Phím 2 cho một lời chúc tốt đẹp. Phím 3 cho 1 nụ hôn. Phím 4 cho 1 cuộc hẹn. Nếu muốn tất cả hãy bấm số của tôi" 






Gửi người tôi yêu !

http://www.maiyeuhan.co.cc

Tôi làm website này để gửi đến người tôi yêu một chút ấm áp , một chút lắng đọng . Với tôi " tình yêu " là phải hy sinh , hy sinh vì người mình yêu , hy sinh để người yêu được hạnh phúc .
Nếu một ngày tôi và người không ở bên nhau được nữa thì tôi vẫn luôn cầu mong cô ấy sẽ hạnh phúc bên người cô ấy chọn .
Nếu đoạn đường cô ấy đi có đôi khi vấp ngã tôi sẽ động viên cô ấy " hãy đứng lên " . Tôi sẽ luôn dõi theo bước cô ấy đi , luôn ở bên cạnh cô ấy !


38 Trang « < 11 12 13 14 15 > » 

Các bài viết vào Tuesday 12th January 2010

 
Gần đây, tình trạng chết đuối và bị cá dữ cắn gây thương tích diễn ra khá phổ biến ở bãi biển Quy Nhơn (Bình Định), từ khu vực phường Ghềnh Ráng đến phường Hải Cảng, nơi tụ tập khá đông người dân và du khách ra tắm.

Trong hai ngày, 2 sinh viên chết đuối tại bãi biển Quy Nhơn
Chỉ trong 2 ngày qua, tại bãi biển này đã có 2 nạn nhân bị chết đuối. Mới đây là sinh viên Ngô Văn Hoài, 19 tuổi, trường Cao đẳng nghề Quy Nhơn; quê Diễn Thành, Diễn Châu, Nghệ An; tắm biển và bị chết đuối vào ngày 11/1.

 

Trước đó, vào lúc 17 giờ ngày 10/1, một sinh viên năm thứ 2 trường Cao đẳng nghề Quy Nhơn đã bị sóng cuốn trôi khi tắm biển.

 

Quy Nhơn có bờ biển rất đẹp, là nơi vui chơi, dạo mát, tắm biển rất lý thú, nhưng tại đây chưa có biển báo, biển cấm khu vực nguy hiểm để hướng dẫn người dân và du khách ra tắm biển an toàn.

 

Các đơn vị kinh doanh du lịch như khách sạn Hoàng Yến, Hải Âu và chính quyền địa phương chưa thành lập đội cứu nạn, cứu hộ. Mặt khác, do chủ quan, người đi tắm biển thường không mang theo áo phao, khi lội ra quá xa đã bị sóng ngầm cuốn trôi.

 

Theo các ngành chức năng, hằng năm tại bờ biển này ít nhất có từ 3-4 trường hợp tắm biển bị chết đuối.


 
Đêm 11/1, rạng sáng 12/1, một vụ hành hung người tập thể đã xảy ra làm kinh động cả vùng quê xóm Thượng Cừ, thôn Trà Liên Tây, xã Triệu Giang, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Nạn nhân bị đánh cho đến khi chết gục.

 


Hiện trường nơi tìm thấy xác nạn nhân.
 
Theo thông tin ban đầu, đêm 11/1, Hoàng Văn Phước (19 tuổi, thường trú ở thôn An Mô, xã Triệu Long, huyện Triệu Phong, là thợ cắt tóc) về thôn Trà Liên Tây thăm bạn gái. Khi Phước cùng bạn gái đi chơi về thì bị một nhóm chừng 5-7 thanh niên chặn lại. Hai bên xảy ra mâu thuẫn, Phước bị cả nhóm thanh niên lao vào hành hung.

 

Nhóm trai làng bao vây, quyết truy đuổi, dùng vỏ chai bia làm vũ khí đánh nạn nhân đến chết.

 

Một số người dân ở gần địa điểm phát hiện xác chết của Phước kể lại rằng, tiếng la hét rượt đuổi của nhóm thanh niên trong đêm đã làm nhiều người giật mình. Bà Nguyễn Thị N. (69 tuổi, ở xóm Thượng Cừ) kể lại: “Tui nghe tiếng bước chân chạy rào rào, tiếng la hét ngoài đường nhưng không dám ra vì nhà chỉ có hai vợ chồng già, sợ đến run người”.
 
Dì ruột của nạn nhân khóc thương cháu bị đánh chết oan uổng.

 

Một số người khác còn nghe tiếng nhóm thanh niên sau khi đã đánh chết nạn nhân còn hét lên đầy kích động: “Làng xóm bật đèn lên, ra đưa xác chó vô mà làm thịt”.

 

Công an huyện Triệu Phong và tỉnh Quảng Trị đã nhanh chóng đến hiện trường điều tra vụ việc. Cơ quan điều tra Công an huyện Triệu Phong đã bắt khẩn cấp 7 đối tượng nghi vấn có liên quan đến vụ hành hung.


 
Có lẽ chưa bao giờ dòng sông Hồng chảy qua địa phận thành phố Lào Cai lại cạn kiệt nước như hiện nay. Dự báo từ nay đến hết tháng 3/2010, mực nước đầu nguồn sông Hồng còn giảm thấp hơn nữa, gây khó khăn cho sản xuất và đời sống của người dân.
 >> Bách bộ dưới đáy sông Hồng

Một con thuyền nhỏ "mắc cạn" giữa dòng sông.
 
Kỹ sư Lưu Minh Hải, Phó Giám đốc Trung tâm dự báo khí tượng thuỷ văn tỉnh Lào Cai cho biết: Trên lưu vực thượng nguồn sông Hồng thuộc tỉnh Vân Nam (Trung Quốc) và địa bàn tỉnh Lào Cai từ hơn 3 tháng nay trời hanh khô, rất ít mưa nên mực nước sông Hồng tụt giảm rất nhanh.

 

Qua số liệu đo đạc tại trạm thủy văn Cốc Lếu (thành phố Lào Cai), mực nước trung bình trên sông Hồng tháng 10/2009 so với cùng kỳ năm 2008 thấp hơn 78cm; tháng 11/2009 thấp hơn cùng kỳ năm 2008 là 194 cm; tháng 12/2009 so với cùng kỳ năm 2008 thấp hơn 56 cm; 10 ngày đầu tháng 1/2010 thấp hơn cùng kỳ năm 2009 48 cm.

 

Sông Chảy là nguồn sinh thuỷ chủ yếu của hồ thuỷ điện Thác Bà (tỉnh Yên Bái) chảy qua địa phận tỉnh Lào Cai, dịp này cũng bị giảm nhanh mực nước như sông Hồng.

 

Dự báo từ nay đến hết tháng 3/2010, mực nước đầu nguồn sông Hồng, sông Chảy còn giảm thấp hơn nữa. Vì thế sẽ còn gây khó khăn cho sản xuất và đời sống của nhiều người dân sinh sống ven bờ sông.
 
 
Một số đoạn sông Hồng chảy qua thành phố Lào Cai đang ngày càng cạn kiệt trơ đáy. Hiện tượng này theo lời người dân địa phương là lâu lắm rồi mới xuất hiện. (Ảnh chụp chiều tối ngày 11/1/2010

 
12h đêm, cái loa phát ra lời chào tha thiết: "Vũ trường PD xin tạm biệt quý khách. Rất hân hạnh được tái ngộ và phục vụ quý khách vào ngày mai!". Tiếng xô ghế đứng dậy, tiếng ỉ ôi chèo kéo chẳng khác gì vãn một vở tuồng ngọt lạt tình duyên trớ trêu…

 

Vãn cuộc chơi ở vũ trường, nhiều cô gái trẻ lại tiếp tục "cuộc vui mới" ở nơi khác. Nhưng họ đâu biết rằng tương lai sẽ trả lại cho họ những cái giá cực đắt về sức khỏe, nhân phẩm... (Ảnh chỉ có tính minh họa)
 
...Đúng 23h, đường sá đã thưa vắng người đi, anh bạn lái chiếc xe hơi khá oách đến đón tôi với lời giải thích thật sành điệu: "Muốn đi xe máy thì đi lúc 8h hoặc 9h tối, còn giờ này mà mò đến thì sẽ nhận được cái vẫy tay ra hiệu hết chỗ!".

 

Quả nhiên, anh bạn vừa giảm ga rẽ vào vũ trường PD đã nghe mấy tay bảo vệ gọi ơi ới vào trong cho nhân viên phục vụ: "Khách bốn bánh!". Với cái oai "bốn bánh", chúng tôi được sắp xếp một cái bàn nhỏ giữa một không gian chật chội đến mức hai người đi ngược chiều nhau phải nghiêng vai lại mới có thể chen qua…

 

Ngồi chưa nóng chỗ, tôi đã thấy nườm nượp những ca sĩ khá nổi tiếng lũ lượt kéo vào. Cả nam ca sĩ và nữ ca sĩ, có lẽ họ vừa kết thúc một đêm chạy show nên đến đây để sả stress chăng? Bước ngang qua chỗ tôi, ánh đèn lờ mờ cũng đủ ca sĩ H. nhận ra người quen và gật đầu chào. Tôi cũng chào lại cho đúng phép lịch sự và nhìn theo H. hớn hở ra sàn nhảy. Không thể ngờ, khác hẳn với dáng vẻ dịu dàng và những bài hát trữ tình thường ngày của H., cô cởi phăng cái áo khoác bên ngoài và nhún nhảy cực kỳ bốc lửa với cái áo hai dây cũn cỡn. Dường như sự có mặt của những ca sĩ ngôi sao khiến vũ trường vốn đã sôi động càng trở nên nóng bỏng hơn.

 

Không chỉ riêng H., hầu như các ca sĩ đều "lột xác" khi đến đây. Thậm chí nam ca sĩ K. còn cao hứng, trèo lên cái bục cao khua chân múa tay lĩnh xướng cho đám đông đang reo hò cuồng nhiệt. Anh bạn tôi ít nhiều hiểu được tâm trạng của tôi đã trấn an: "Đừng căng thẳng quá, vào đây ai cũng như ai thôi! Cứ trả tiền và quậy tưng bừng!".

 

Cô tiếp viên tới với chiếc khay có chai rượu Chivas, mấy cái ly và một dĩa đậu phộng. Nàng lại choàng cổ anh bạn tôi và chìa ra hóa đơn. Thử liếc ngang, tôi hoảng hồn, 200USD! Cầm tiền, cô tiếp viên nũng nịu: "Ông chủ chả cho em thêm đồng nào. Ghét ghê!". Chờ cô tiếp viên quay đi, anh bạn tôi bảo: "Ở đây hơn các vũ trường như MR hay KĐ vì chỉ xài đô la Mỹ! Tiền rượu có "khuyến mãi" cả "đào" ngồi chung đấy! Ông cứ trêu ghẹo thoải mái, nhưng đừng bao giờ sử dụng chức năng chụp ảnh của cái điện thoại di động nhé. "Đào" mách với bảo vệ thì rắc rối to!".

 

Đúng như anh bạn bảo trước, khi hóa đơn đã thanh toán được đưa trở lại quầy thu ngân thì hai cô gái xinh như mộng xuất hiện. Từ động tác khui rượu đến uống rượu của hai cô gái thật chuyên nghiệp. Cô gái ngồi cạnh tôi, không đợi hỏi, tự giới thiệu luôn một tràng dài. Rằng, cô tên Tuyết, 19 tuổi, học hết phổ thông không thích giảng đường đại học nên vào vũ trường "cho đời nhộn nhịp". Theo thổ lộ của Tuyết thì cô có nhóm bạn chơi chung, cũng chân dài miên man như nhau, nhưng mấy cô làm người mẫu thì túng thiếu lắm, còn chấp nhận làm tiếp viên vũ trường thì thu nhập cao hơn nhiều.

 

Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên vì tiền boa làm sao nhiều bằng cat-xê biểu diễn thời trang, Tuyết cười nắc nẻ: "Anh thử gọi chai bia ướp lạnh hay chai vang rẻ tiền, xem có được tụi em phục vụ không?". Thì ra, ở vũ trường cũng chia thứ bậc tiếp viên. Chân dài bình thường tiếp khách bình thường và được boa theo hứng thú của khách. Chân dài tuyển chọn thì tiếp khách "bốn bánh" và ngoài tiền boa còn được phần trăm của hóa đơn rượu.

 

Tuyết châm điếu thuốc, nhả khói lờn vờn: "Trước 23h, chỉ toàn lũ chíp hôi và nhân viên các công ty liên doanh nổi máu nhảy nhót. Sau 23h thì mới có đại gia, không cần nhảy nhót cũng không cần say sưa! Một tiếng đồng hồ đến khi vũ trường đóng cửa, quan trọng với tụi em lắm, nếu không được khách mời đi chơi tiếp thì xem như đen đủi!".

 

Thời gian chuyển dần về khuya. Những vị khách đam mê quay cuồng theo vũ điệu chát chúa cũng từ từ ra về. Không gian bớt ầm ĩ giúp tôi nhìn được những gã đàn ông viên mãn dinh dưỡng và tự hào thành đạt ở các bàn bên cạnh đang ngả ngớn cùng tiếp viên lơi lả. Tôi chưa biết phải thăm dò tiếp như thế nào, thì anh bạn hỏi: "Bây giờ muốn mời hai em đi chơi tiếp thì sao?". Tuyết không chút đắn do: "Một giờ hay qua đêm? Để em còn báo cho quản lý!". Tôi chen ngang: "Không thỏa thuận riêng được à?". Tuyết rành mạch: "Không được đâu anh ơi. Quản lý mà phát hiện được thì không cho ngồi bàn sau 23h nữa!".

 

Thấy chúng tôi gật gù, Tuyết giơ hai ngón tay lên đánh tách một tiếng, lập tức… quản lý có mặt. Đó cũng là một chân dài, nhưng trang phục sang trọng hơn và ngôn ngữ cũng quyền uy hơn: "Hai em vào trong, để chị giải quyết!". Tuyết và cô tiếp viên kia đứng dậy y "lệnh", quản lý nhã nhặn ngồi cạnh anh bạn tôi và thầm thì mấy câu khiến nét mặt anh bạn tôi co giãn liên tục.

 

Quản lý kết thúc sự nhã nhặn với ba chữ "thông cảm nhé" và quay đi, anh bạn tôi bảo: "Hai em ấy tối nay đã có mối quen "đặt hàng" rồi. May cho mình. Một giờ 200USD, qua đêm 500USD, giá không "phí" đôi chân dài đấy ông ạ!".

 

12h đêm, cái loa phát ra lời chào tha thiết: "Vũ trường PD xin tạm biệt quý khách. Rất hân hạnh được tái ngộ và phục vụ quý khách vào ngày mai!". Tiếng xô ghế đứng dậy, tiếng ỉ ôi chèo kéo và cả tiếng tán tỉnh bông phèng chẳng khác gì vãn một vở tuồng ngọt lạt tình duyên trớ trêu.

 

Tôi suýt kêu lên ngạc nhiên khi ra khỏi cánh cửa vũ trường, khác hoàn toàn với lúc tôi đến, chỉ sau một tiếng đồng hồ mà khoảng sân đông nghịt ô tô.

 

Dòng xe ô tô thứ nhất mất dạng, dòng xe ô tô thứ hai mới dịch chuyển dần về tâm điểm là cửa ra vào vũ trường. Các tiếp viên chân dài không còn mặc đồng phục của vũ trường nữa, họ đã thay trang phục cá nhân, nhưng độ ngắn của những chiếc váy và độ hở của những chiếc áo vẫn ở mức khiêu khích đàn ông.

 

Cửa kính của xe hơi hạ xuống, các “ông chủ” đã ngồi ở ghế sau ô tô từ bao giờ rồi, đưa tay ra hiệu cho "đào" mà mình đã chọn cùng lên xe. Tôi nhận ra Tuyết trong một chiếc váy đỏ rực chui vào một chiếc Mercedes mang biển số cực đẹp. Những cô tiếp viên khác cũng vậy, họ được "ông chủ" đón đi ăn khuya và sau đó tìm một địa điểm bí mật hơn để thực hiện cái "hợp đồng" đầy thị phi…


 
Có những điều không hài lòng về nhau, tưởng như nhỏ nhặt, nhưng có thể khiến hai người trong cuộc dần xa cách. Họ cứ nghĩ chuyện nhỏ, tặc lưỡi cho qua, nhưng những chuyện nhỏ ấy tồn đọng trong lòng, lâu ngày chất chồng thành một “núi” mâu thuẫn.
 


Vợ mặc đầm ngủ đi chợ - chỉ vậy thôi mà có lần anh Cảnh - trưởng phòng đào tạo một trường ĐH tại TPHCM - đột nhiên to tiếng nạt nộ vợ. Chị Minh, vợ anh, đã hết sức bất ngờ. Thường ngày, phần do bận rộn, phần vì bản tính xuề xòa, dễ dãi, chị “chơi” nguyên bộ đồ ngủ, khoác thêm chiếc áo rồi lao ra chợ cho nhanh. Chị nhớ, lâu lắm rồi, có lần anh nhắc nhở nhưng chị cười xòa: “Chợ nhỏ gần nhà, có ai thèm nhìn?”. Rồi đâu lại vào đấy.

 

Thấy nhắc nhở vợ không hiệu quả, mà làm to chuyện thì cũng chẳng đáng, anh tặc lưỡi “thôi kệ!”. Nhưng, lại không “kệ” được! Cứ mỗi lần thấy vợ xách giỏ đi chợ trong bộ đồ ngủ, anh lại bực. Anh nghĩ, bề ngoài của vợ cũng là “bộ mặt” của chồng. Vợ ăn mặc kiểu đó ra đường, anh mất mặt lắm. Đúng là chuyện nhỏ nhưng anh cứ cảm thấy khó chịu, bực dọc. Càng ngày, “chuyện nhỏ” đó càng gây khó chịu hơn cho anh. Còn chị vẫn không hiểu tại sao chồng lại trái tính trái nết như thế.

 

Hôm anh to tiếng nạt nộ, chị cũng tỏ ra giận dữ không kém. Chị cho là chồng quá vô lý khi to tiếng chỉ vì một chuyện không đáng. Lời qua tiếng lại, anh không kiềm chế được vung tay “tặng” vợ cái tát. Hàng xóm hóng chuyện, kết luận: ông này lạ, chỉ vì vợ mặc đồ ngủ đi chợ mà đánh!

 

Mới đây, TAND TPHCM đã xử phúc thẩm một vụ ly hôn. Lý do ly hôn “không hợp tính tình” của hai đương sự đã không thuyết phục được tòa. Người vợ - chị Hoa giải thích cũng không trôi: “Tôi không biết phải nói thế nào cho tòa hiểu, nhưng nói chung là không hợp nhau. Tôi chịu hết nổi ổng rồi”. Anh Quảng, chồng chị Hoa lúng túng: “Nếu cô ấy thấy cạn tình cạn nghĩa rồi thì chịu, còn tôi chỉ thấy có vài mâu thuẫn nhỏ, chẳng đáng gì mà bỗng dưng cô ấy làm to chuyện, nhất quyết đòi ly hôn”. Hỏi cặn kẽ, mới vỡ lẽ chị Hoa đã âm thầm chịu đựng một số tật xấu của chồng và đã đến lúc chị chịu hết nổi.

 

Đơn cử, anh hút thuốc quá nhiều. Chị không thích khói thuốc, nhưng đành chịu đựng vì anh từng nói, đời chỉ còn sướng ở mỗi điếu thuốc, làm sao bỏ được? Điều làm chị càng bực hơn là anh bạ đâu vứt tàn thuốc đó. Chị nhắc, anh cười khà khà: “Văn nghệ sĩ chúng mình mà, em thông cảm”. Rồi anh tỏ ra cũng nể một chút, bằng cách... nhét tàn thuốc vào góc nhà. Anh lý luận, đang ngồi viết mà chạy đi lấy gạt tàn thì mất hứng lắm. Thỉnh thoảng chị dọn dẹp, khui ra một đống tàn thuốc, làm toáng lên, anh lại cười khà khà.

 

Chưa hết, anh còn mắc bệnh sợ... tắm. Vợ nhắc mỏi miệng anh cũng chỉ tắm quấy quá được vài lần một tuần. Vợ bực không nhắc là anh làm lơ. Có lúc chị không chịu nổi, quát ầm lên, anh mới chịu vào nhà tắm. Quần áo của anh, nếu vợ chịu khó kiểm tra để giặt thì còn đỡ, chị mệt không ngó tới là anh cứ mặc mãi một bộ trên người. Anh Quảng cho rằng đó chỉ là “ba cái chuyện lặt vặt”, vợ chịu quen rồi, trong khi chị thì “ngán đến tận cổ”.

 

Chị Hoa đòi ly dị không chỉ vì anh Quảng quá luộm thuộm trong sinh hoạt, mà vì cái luộm thuộm đó khiến chị bị cuốn hút bởi một người đàn ông khác. Tất nhiên, người đàn ông thứ hai của chị lúc nào cũng sạch sẽ, tinh tươm. Tại tòa, anh Quảng tuyệt vọng: “Nếu vì cái tính thiếu ngăn nắp, thì tôi xin sửa để chung sống lại với nhau. Còn nếu cô Hoa công khai đã có người khác, tôi đành chịu chia tay”. Ai dự phiên tòa cũng cảm nhận được sự nuối tiếc của người đàn ông đánh rơi hạnh phúc vì chủ quan.

 

Hạt cát cũng làm phồng rộp chân

 

“Hạt cát nhỏ bé và có vẻ vô hại nên đã khiến nhiều người chủ quan. Thế nhưng nếu không loại bỏ hạt cát đó khỏi giày, trải qua một chặng đường dài, chắc chắn bàn chân phồng rộp. Chuyện đơn giản ấy ai cũng biết nhưng không phải ai cũng để ý. Trong đời sống vợ chồng cũng vậy, nếu có những chuyện nhỏ không hài lòng về nhau mà không giải quyết dứt điểm, một bên xuề xòa cho qua, bên kia tặc lưỡi chịu đựng thì sẽ có ngày xảy ra chuyện lớn” - TS Võ Văn Nam (Trường ĐH Sư phạm TPHCM) chia sẻ.

 

Trong cuộc sống hôn nhân, mỗi người có một kiểu “coi thường chuyện nhỏ” khác nhau. Có ông chồng bất ngờ khi một ngày, vợ đột nhiên đòi chia tay chỉ vì anh quá quan tâm gia đình bên nội. Một vài lần anh lén gửi tiền về cho mẹ, vợ phát hiện, nhắc nhở, giận dỗi rồi “gió” lặng; anh chủ quan, cho đó là chuyện nhỏ, lại tiếp tục âm thầm giúp mẹ, giúp các em. Sau nhiều lần như thế, chị tuyên bố “hết chịu nổi”. Anh tỏ ra khó hiểu, vì thấy vợ chỉ phản ứng vài lần, mức độ cũng nhè nhẹ, đâu đã đến nỗi...

 

Có cô vợ, do nhiệt tình và hơi suồng sã trong giao tiếp, thoải mái bắt tay, khoác vai đùa giỡn với người khác giới trước mặt chồng. Ban đầu, anh chịu đựng vì nghĩ, mắng vợ chuyện đó, hóa ra mình cũng chẳng khác đàn bà. Lần hai, lần ba anh nhắc nhở, chị lại cười, có vẻ trêu chồng: “Đó chỉ là bạn bè thân thiết thôi mà”. Anh muốn nói thêm nhưng cũng chẳng mở miệng được, nói sợ mang tiếng nhỏ mọn. Thế là những hành động có vẻ “nhỏ nhặt” như thế lặp đi lặp lại, khiến cục tức của anh tích lũy to dần. Một lần, giữa đám tiệc, anh đã đập bàn quát vào mặt vợ: “Bỏ cái tay xuống, đi về”, rồi đùng đùng kéo vợ về khiến mọi người ngỡ ngàng. Ngỡ ngàng nhất là cô vợ, không ngờ có một ngày ông chồng hiền lành, ít nói của mình lại dữ dằn như thế, còn làm mất mặt vợ giữa đám đông. Mà lỗi có gì to tát đâu, chỉ là cái khoác vai thân ái với anh bạn thời đại học...

 

Thực tế, giao tiếp trong đời sống vợ chồng vốn rất hạn hẹp, nên mỗi bên thường phải ôm trong lòng rất nhiều điều không thể chia sẻ, nhất là những gì không hài lòng về nhau. Chỉ đến khi “cái nhỏ nhặt bỗng chốc biến thành cái khổng lồ” người trong cuộc mới hối tiếc.

 

Không ít người cho rằng, hạnh phúc hôn nhân là thứ “may nhờ rủi chịu”, nhưng anh Nguyễn Thành Thụy (giáo viên dạy văn ở P.10, Q.Gò Vấp, TPHCM) lại cho rằng, bản thân mình có thể tương đối làm chủ được hạnh phúc, bởi hạnh phúc do mình tạo ra, không phải là thứ mình ngồi chờ mà có. Anh chia sẻ cách riêng của mình: “Lúc mới cưới, tôi từng thử theo dõi “chu kỳ tình cảm”, nhận thấy khoảng hai tuần thì vợ chồng chúng tôi cãi nhau một lần. Mỗi lần cãi nhau, chúng tôi đều đưa những lỗi nhỏ nhặt đã “tích góp” trong hai tuần qua để lên án nhau. Nếu “lỡ” qua mất hai tuần, đến cả tháng mới cãi nhau, những cái vụn vặt không vừa lòng nhau chất chồng nhiều hơn, thì cãi nhau “ra trò” hơn. Vì vậy, tôi thống nhất với vợ, gặp điều gì không vừa lòng về nhau là trao đổi thẳng thắn và giải quyết rốt ráo ngay, dù là chuyện lớn hay bé. Nhờ cách giải quyết dứt điểm đó, chúng tôi hòa thuận dần, không khí vui vẻ nhiều hơn hẳn. Tôi làm chủ hạnh phúc nhờ cách đó”.

 

TS Võ Văn Nam góp ý: “Trên con đường hạnh phúc, hàng ngày, mỗi người cần biết đổ đi những “hạt cát” để lúc nào cũng cảm thấy thoải mái trong mỗi bước chân. Mỗi người cần hết sức tỉnh táo để lắng nghe, cảm nhận những gì mà người bạn đời chưa hài lòng về mình để giải quyết càng sớm càng tốt. Đặc biệt, cần tránh bệnh chủ quan trong hôn nhân. Trong tâm lý có một nguyên tắc: Ban đầu là ý thức, nếu ý thức bị căng quá, dồn nén quá sẽ chuyển thành tiềm thức, tiềm thức đầy quá sẽ lắng xuống vô thức. Vô thức ám ảnh, chi phối các hoạt động. Khi sự chịu đựng đã thành vô thức, cũng là lúc người đó luôn tồn tại một ý nghĩ trong đầu là “không thể chịu nổi nữa”. Và cuối cùng, sẽ đến lúc bộc phát, người trong cuộc sẽ phản ứng thái quá từ vô thức. Lúc đó, rất khó vãn hồi”.

 

Chủ quan trước những điều vụn vặt sẽ rất dễ dẫn đến “cái chết bất ngờ”, cũng như chuyện chẳng ai ngờ mình “chết đuối trong... cốc nước”, nhưng vẫn không ít người “chết” theo kiểu đó.


38 Trang « < 11 12 13 14 15 > »  
Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com