Tiết trời mùa hạ thật thất thường với những cơn mưa… Có khi chỉ là một trận mưa rào thoáng qua… để rồi bị cái nắng xóa đi không còn dấu vết… Cũng có những lúc mưa tầm tã suốt ngày đêm… làm ngập khắp cả con đường… khiến hơi lạnh phủ mờ khung kính… Đẹp làm sao cái cảnh tất cả mọi thứ đều trắng xóa đắm mình trong những hạt nước… Nhưng cũng sợ làm sao cái âm thanh át cả đất trời như tóm gọn lấy mình… Xem tiếp »
Vậy là 2 ngày nắng đó cũng đã trôi nhanh theo dòng chảy thời gian… khi tôi còn chưa kịp nhận ra sự tồn tại của nó…
Trời đã sang đông… Mỗi sáng… cứ nấp mình trong chiếc chăn ấm áp… níu kéo một giấc ngủ chập chờn … Cái lạnh khiến con người ta trở nên lười biếng như thế đấy… Mặt trời như cũng lười thức giấc… chiếu những tia nắng yếu ớt chẳng đủ làm xua đi cái hơi lạnh của màn đêm… Cả không gian như ảm đạm hơn vì phải co mình níu giữ hơi ấm… (Cho dù thật ra, nhiệt độ cũng không phải quá thấp…) Xem tiếp » 27/09/2011 Trời dần về khuya, chuông báo tắt đèn đã vang lên tự bao giờ... Vậy mà ánh điện vẫn sáng choang, có 5 con người đang thức học bài trong im lặng... Ngày mai thi... Họ nhìn nhau để kiểm tra xem có ai đã ngủ gật rồi chưa và cũng để nhắc nhở chính mình rằng: Không được ngủ. Có lẽ bạn sẽ nghĩ họ rất trẻ con nếu biết được rằng, nguyên nhân của sự vất vả thức đêm đó chính là do một chầu cá cược: ai ngủ trước 12h sẽ phải khao cả bọn ăn chè… Lúc ở nhà, thức đến 12h đêm là chuyện bình thường, và hầu như đêm nào cũng chưa chịu ngủ khi chưa đến 12h. Nhưng từ khi vào đây, quen rồi cái nhịp sống cứ 10h là leo lên giường ngủ (thậm chí là còn ngủ… sớm hơn khoảng… vài giờ). Thức đến 12h để chơi đã là một thách thức, thức... Xem tiếp » Không gian yên tĩnh một cách lạ lùng… Cái sự yên tĩnh nhuốm mùi chết chóc… Ngẩng đầu lên… trời mây bao la… Nhìn xuống dưới… là vực sâu thăm thẳm… Phía xa xa là những rừng cây nối tiếp rừng cây… Nhưng quanh tôi sao lại trống trải quá… Tôi đang đứng trên… một đỉnh núi… cao… rất cao! Một bước … chỉ cần tiến một bước là tôi sẽ rơi xuống cái nơi thăm thẳm không nhìn thấy đáy… Một âm thanh chói tai đâu đó vang lên… Càng lúc càng lớn… Ai đó đang đến? Hay hoặc giả là… thú dữ?... Ko… Âm thanh này nghe rất quen… Là bài Lovin you của DBSK…!?! Sương mù ngày càng giăng nhiều… Khung cảnh nhạt nhòa… Trước mặt tôi chỉ toàn bóng tối… Loáng thoáng nhận ra… tấm la phông trên trần nhà… Bên tai, chiếc di động đang phát bản nhạc chuông báo thức… Xem tiếp » |
The time...
Bài viết cuối
Bình luận mới
windy_bell trong
Tuổi 20 không thể quên
dandelion trong Ký ức Mùa hè xanh windy_bell trong Ký ức Mùa hè xanh dandelion trong Trang mới... windy_bell trong Trang mới... windy_bell trong Sang trang... dandelion trong Giấc mơ lạ... windy_bell trong Giấc mơ lạ... windy_bell trong December... windy_bell trong Ngày rảnh rỗi Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Thực đơn người xem
Bạn bè
|