Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Yi's Blog

Vậy là hết, gió đã rời xa ngọn cỏ....

Vào đầu năm lớp 10, cỏ đem lòng thương một ngọn gió và qua bao nhiêu chuyện xảy ra, đến một ngày, cỏ nhận ra trong mắt gió đã có hình bóng của cỏ. Cỏ sung sướng nhưng vốn cỏ là một người nhút nhát và luôn che giấu tình cảm của bản thân, vì vậy cỏ không giám thể hiện tình cảm với gió, cỏ luôn đẩy xa gió ra khỏi mình.....và gió đã ko thể hiểu được cỏ, gió nghĩ cỏ ghét mình. Cỏ đau lòng nhưng sự kém cỏi trong cỏ đã khiến cỏ trở thành một kẻ dại khờ mà ai cũng ko thể hiểu nổi. Rồi thời gian trôi qua,....vào đầu năm lớp 11, cỏ gặp lại gió. Gió không còn đối xử với cỏ như trước kia, phải chăng...trong gió đã ko còn hình bóng của cỏ?Gió tránh cỏ, gió ngại điều gì đó ở cỏ, gió vẫn nhẹ nhàng khi tiếp xúc với cỏ, mơn man như muốn nói điều gì đó cho cỏ, nhưng gió ko nói. Cỏ đau lòng nhưng sự ngang ngạnh khiến cỏ chẳng bao giờ nói lên một câu mà cỏ đã muốn nói với gió từ rất lâu, ngọn cỏ kia phải chăng đã làm tổn thương gió quá nhiều? Cho đến một ngày, cỏ mới giật mình khi biết rằng: Gió sẽ thi chuyển lớp....Sự hối hận chứa đầy trong cỏ, cỏ cầu mong gió sẽ ở lại và sự tuyệt vọng đã đến đỉnh điểm, khi cỏ biết tin : gió đã đỗ đầu bảng, cỏ đã khóc, khóc rất nhiều. Vào ngày gió chuyển đi, ko một lời chào tạm biệt, cỏ đã biết trước ngày này sẽ đến nhưng tuyệt nhiên ko hề nghĩ nó lại đến nhanh như thế, thời gian cỏ được ở bên gió chỉ có 1 năm thôi sao? Nó đã kết thúc rồi sao? Những năm còn lại của cấp 3, cỏ sẽ ko được ở bên gió nữa? Cỏ hối hận, hối hận vì khi gió đến, cỏ đã đẩy gió ra. Vậy phải chăng từ đầu đừng nên biết đến nhau, giờ sẽ ko phải ân hận. Rồi cỏ nhìn gió, trong ánh mắt của gió với cỏ, có gì đó luyến tiếc, có gì đó trách móc, phải chăng đây là những tổn thương cỏ đã làm với gió? Và giờ gió trả lại cỏ trước khi ra đi? Từ đây cỏ và gió sẽ thật sự xa nhau, ko còn được làm việc cùng nhau, ko còn những kỷ niệm đẹp gió đã mang đến cho cỏ? Và cỏ lại khóc, cỏ muốn giữ gió lại , cỏ muốn thay đổi, cỏ ko thể chấp nhận thực tại, gió đi rồi thì nơi đây còn ý nghĩa gì nữa, nhưng cỏ lại bất lực, điều đó khiến cỏ lại càng tuyệt vọng. Cỏ muốn nói với gió, một câu thôi, một câu cỏ đã muốn nói với gió từ lâu: Cỏ yêu gió lắm....cỏ muốn ôm chầm lấy gió, ko để gió đi đâu hết....Cỏ sẽ nguyện đi theo gió, vẽ hình của gió, đung đưa theo gío, cho dù gió ko còn đoái hoài đến cỏ, cỏ mong gió được hạnh phúc, cho dù ngắm nhìn gió vui vẻ, cỏ cũng mãn nguyện. Đã có người cho rằng, gió đi là vì cỏ, nếu vậy cỏ sẽ ko thể tha thứ cho bản thân...Giờ chỉ cần gió cho cỏ biết rằng: trong gió vẫn còn hình bóng của cỏ thì cỏ sẽ ko bao giừ bỏ lỡ một lần nữa, ko bao giờ để mình phải hối hận, cỏ sẽ nói với gió, sẽ ôm gió, sẽ ko để gió đi....Ngọn cỏ vẫn mang một hoài bão lớn lao so với thân hình nhỏ bé, yếu ớt, nhưng dù gì cũng ko thể khiến cỏ từ bỏ khát vọng của mình, khát vọng được ôm trọn gió trong lòng....Cỏ sẽ ko để gió đi nữa, giờ cỏ phải làm gì đây, làm được gì cho gió bây giờ, liệu trong gió có còn hình bóng của cỏ? Cỏ đã sai rồi, cỏ biết cỏ đã sai, cỏ sẽ ko sai nữa, cỏ hứa, chỉ cần gió còn cho cỏ một cơ hội, cỏ nhất định sẽ ko bỏ lỡ một lần nào nữa......

You never stay anywhere....You are the wind in the sky.....
Can I wait for you forever?......
Yes, I will
Although, you are the wind in the sky....I will wait for you in my emociation...forever....
And,....
Although, I'm the grass on the ground....I'm still want to by your side.....all my life...

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com