Đôi khi, bạn cần phải chạy thật xa để bạn có thể thấy ai sẽ chạy theo bạn... Đôi khi, bạn cần phải nói nhỏ hơn để thấy được ai đang nghe mình... Đôi khi, bạn cần có một quyết định sai lầm chỉ để thấy được ai sẽ ở đó để giúp bạn sữa chữa nó... Đôi khi, bạn cần để người bạn yêu đi khỏi để thấy được họ có đủ yêu bạn để trở về bên bạn... Đôi khi... ...Có những nỗi buồn bâng khuâng không hiểu nổi Có những nỗi nhớ chẳng thể gọi tên Có những thứ mà mình không thể quên Nhưng cũng không ai muốn nhớ lại... Có những thứ qua đi... Có những điều trở thành mãi mãi Có những điều trong lòng Có những thứ nói ra... Có những điều chẳng bao giờ phôi pha Có những thứ nhạt nhoà ký ức Có những điều tưởng chừng như rất thực Có những điều lại chỉ thoáng như mơ... Có những lúc chợt giật mình vu vơ Mọi thứ bỗng ùa về bất chợt. Nỗi buồn xâm chiếm tâm hồn, khuếch đại trong trí óc...Nó làm người ta sầu thảm, ủ dột. Nó đốt cháy mọi nhiệt huyết, hi vọng của người ta...Và nó đang hiện hữu nơi đây, trong lòng mình...Buồn thoảng... |
Thực đơn người xem
WhaT'S l0v3 ?
FaR AwaY!
(¯`·.º-:¦:-♥ Góc Thơ ♥-:¦:-º.·´¯)
ChaT RooM
|