Blog Của Mạnh Hùng Nè
Chào mừng bạn đã đến Blog của Trần Mạnh Hùng ( Tui đó ) Tên cúng cơm : Trần Mạnh Hùng Ngày được.. ra : 12/12/1988 Email : [email protected] ĐT: 0914812600 - 8359403 Nghề nghiệp : Chưa có nghề ngỗng gì Nơi ở : Internet Thích màu : Hồng và màu đen , thích con gái thích màu hồng Thích ăn : mì gói , cơm chiên ... Thích kênh: MTV , Channel [V] , VH1 Phim ưa thích : KingKong ( 2005 ) , The Myth , Final Destination , nói tắt phim nào hay là thích láng Mẫu người ưa thích : Thích màu hồng , vui tính .... Click vào Đây để xem ALBUM ẢNH CỦA TUI Ngẫm mình đơn độc suốt một đời
Nên thờ ơ nắng, dững dưng mưa Ô hay! Sao thế... sao chiều nay? Gặp em bỗng dưng đời thấy lạ Trông dài con nắng, khát cơn mưa Lịch của tui
(♥ Góc Thơ ♥)
Thời tiết
Giá Vàng
Tỷ giá
|
Chết ko làm ma đói
Nếu
ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với
bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu
đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi. Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó. Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó. Sẽ
rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối
với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ
được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng
lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ
đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho
mình. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vọng. Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt. Yêu 1 người là mỗi sáng thức dậy bạn cảm thấy hạnh phúc vì biết rằng trên thế gian này có 1 người đề cho bạn ngày đêm nhớ đến . Trời lại mưa, những cơn mưa đầu mùa làm tôi nhớ tới hồi mới gặp anh trên mạng. Thưở đó mùa mưa cũng vừa mới đến, còn tôi thì mới biết truy cập Internet... Những cuộc trò chuyện trên mạng đã làm cho tôi cảm thấy mình gần gũi anh hơn. Mỗi sáng, sau khi tỉnh giấc, công việc đầu tiên tôi làm là kết nối với Internet, đánh thức anh bằng phím Ctrl+G, buzz anh một cái rồi hét toáng: “Dậy thôi, sáng rồi”. Anh cười và trả lời bằng một cú buzz tương tự: ”Dậy rồi”... Thời gian cứ thế trôi qua, lần nào gặp anh offline, tôi cũng buzz anh một cái vào sườn và nói: “Nhìn anh offline ngộ hơn online nhiều”. Dù chuyện gặp nhau online và offline càng ngày càng thường xuyên hơn nhưng tôi vẫn không bỏ thói quen buzz anh mỗi sáng. Mỗi lần thấy tên anh trong danh sách bạn bè đang online, tôi cảm thấy thật dễ chịu. Ba năm sau ngày chúng tôi gặp nhau, anh chuyển công tác về tỉnh. Mỗi sáng, dù không còn thấy tên anh trong danh sách bạn bè đang online, tôi vẫn buzz anh một cái... Mỗi lần, từ tỉnh về offline với tôi, anh đều buzz tôi một cái vào trán: “Em làm tràn cái offline list của anh đó”... Thế rồi... có một ngày, người thân của anh báo với tôi rằng không bao giờ anh còn có thể online được nữa, anh đã mãi mãi offline. Tôi nhận tin đó trong bàng hoàng. Tôi bỏ thói quen online mỗi sáng ngay khi vừa tỉnh giấc, để không buzz rồi gọi anh thức nữa, anh đang yên giấc mà... Sáng ấy, đúng vào ngày kỷ niệm chúng tôi biết nhau, tôi online, định buzz anh như một cách tưởng niệm người đã khuất thì bỗng nhiên tên anh trong danh sách bạn bè đang online sáng lên, tim tôi muốn ngừng đập khi thấy anh buzz tôi: “Tuy anh không còn có thể online để trò chuyện với em như trước nữa nhưng anh vẫn muốn nhắc - Dậy đi em”. Kèm cú buzz đó là một thông báo nho nhỏ cho biết đó là dịch vụ tự động nhắn tin theo lịch. Tôi đã khóc, cho anh, cho tôi và cho cả những buổi sáng online gọi nhau thức dậy. Hai nhân vật chính và tác phẩm mà chàng dành tặng nàng Quan niệm của một số người cho rằng giới trẻ ngày nay yêu thực dụng, mất đi sự lãng mạn đã sai bét khi một chàng sinh viên ĐH Bách khoa kỳ công xếp hình một trái tim lớn với 3 nụ hôn nồng cháy, bên trong có dòng chữ “Tr ơi! Mãi mãi yêu Tr. XXX” bằng hoa hồng trên sân trường giữa thanh thiên bạch nhật để gửi tới bạn gái mình cũng là sinh viên cùng trường. Hành trình của trái tim yêu Đúng 16h30 chiều 12/9, trước sân giảng đường D9 náo loạn sau hồi chuông kết thúc tiết học. Khắp các giảng đường D9, D7 và những dãy nhà xung quanh dày đặc những cái đầu, tiếng bước chân dồn dập, sinh viên từ những khu nhà khác nhận được tin nhắn đổ về vây kín tác giả cùng trái tim lớn bằng hoa, theo ước tính ban đầu là được xếp từ 1.000 bông hoa hồng đỏ thắm. 10 phút trôi qua, rồi đến những giây của phút thứ 15, bất chợt nàng rẽ đám đông, chạy từ tầng 3 xuống. Họ đã nắm tay, ôm nhau trong làn sóng âm thanh cổ vũ vang dội “Hôn đi, hôn đi...!”. Như sống trong cõi mộng du, chàng nắm tay nàng, ánh mắt dán vào nhau và chàng rước nàng “về dinh” tầng 3 - giảng đường 303 để nàng tiếp tục học tiết cuối. Cả tiết học ấy, chuyện của chàng và nàng trở thành tâm điểm để các bạn học ngợi ca, bàn tán xôn xao. Sinh viên các lớp học khác đứng vây quanh ngắm cô gái được coi là hạnh phúc nhất. Thầy giáo đang dạy quyết định gác lại môn học để dành thời gian tặng cô học trò đặc biệt những lời tán thưởng: “Đó là chàng trai có ý chí, bản lĩnh. Đó là người đặc biệt nhất mà tôi biết...”. Sau cả buổi chiều tìm kiếm cặp “nam thanh, nữ tú” đó (bởi các lớp học của Bách khoa liên tục chuyển địa điểm, trường lại có số sinh viên đông nhất cả nước) đến cuối chiều qua (13/9) chúng tôi là người may mắn khi là phóng viên đầu tiên gặp được họ. Người được nhận lời tỏ tình “lãng mạn đỉnh nhất Việt Nam” Nàng là Lê Thị Thanh Bình, đang học K49 khoa Nhiệt luyện và xử lý bề mặt (chứ không phải tên “Trang” như dân bloger đồn thổi). 24 giờ trôi qua mà nàng vẫn giữ nguyên cảm xúc xốn xang và hồi hộp đến vỡ tim. Bình nhỏ nhắn, nước da trắng và hay cười. Nụ cười của Bình thật duyên, thật dễ thương. Đó là một cô gái trầm tính, nhút nhát nên mãi chúng tôi mới có thể bắt đầu câu chuyện. “Tr mà bạn em viết trong trái tim là “biệt hiệu” anh ấy gọi em đấy - Bình kể lại giây phút đặc biệt - Lúc có tiếng ồn ào, em nghĩ có vụ xô xát, ẩu đả nào cơ. Em cũng ra lan can ngó xuống như các bạn, nhưng hình bóng người ấy đứng trước trái tim bằng hoa hồng mở toang ấy khiến em nghẹt thở. Em cứ đứng trơ ra. Chúng em cứ nhìn nhau. Em cứ định đứng như thế, nhưng không hiểu sao, chân em lại bước, lại chạy xuống với người ấy...”. Chàng tên Quyết, sinh năm 1984, hơn nàng 1 tuổi. Để có được “tác phẩm” tỏ tình lãng mạn độc nhất vô nhị ấy, Quyết đã phải lặn lội đi chợ hoa đêm ở mãi Mai Dịch (Cầu Giấy - Hà Nội) để gom đủ số hoa. “Em không nhớ có bao nhiêu bông hoa nữa, nhưng đó là những bông hồng đỏ thắm nhất, tươi nhất mà phải có sự trợ giúp của người bạn hàng xóm chơi thân với em từ nhỏ khuôn và xếp chữ cùng” - Tác giả của vụ tỏ tình gây sốc bộc bạch. Chờ đúng lúc chuông báo vào tiết học, dưới cái nắng cháy da, chàng lặng lẽ xếp tác phẩm tình yêu và “lời tỏ tình” được thực hiện nhanh chóng trong đúng một tiết học (45 phút). Quyết và Bình quen nhau sau những lần cả hai vào ký túc của trường thăm các bạn cùng lớp. Họ quyết định trở thành “một nửa của nhau” cách đây đúng 3 tuần. “Đáng lẽ ra, “lời tỏ tình” phải được thực hiện khi em có ý định với nàng chứ?”. Đáp lại thắc mắc của chúng tôi, Quyết giải thích thật đơn giản: “Theo em, sự bày tỏ tình yêu với người mình yêu thì không bao giờ và không có tiêu chí cụ thể nào quy định cả. Không phải vì Bình đã nhận lời yêu em mà em sẽ không còn mang bất ngờ đến cho cô ấy. Đây là mối tình đầu của cả hai và chúng em sẽ luôn mang đến hạnh phúc cho nhau bằng những điều bất ngờ như thế”. Tình yêu mới nảy nở nhưng cả chàng và nàng đều bày tỏ quyết tâm đặt sự nghiệp học hành lên trên. Quyết và Bình tâm sự: “Chúng em còn gặp những khó khăn trong cuộc sống, nhiều thử thách trong học tập và hàng núi công việc phải vượt qua nhưng sẽ luôn gìn giữ sự trong sáng, lãng mạn của tình yêu”. Có một điều chắc chắn rằng câu chuyện tình yêu của họ sẽ còn lưu truyền dài dài trong giới trẻ. Một chút xúc cảm dành tặng cho Đường Tăng và Tây Lương nữ vương ^_^, và những bạn yêu mến bộ phim kinh điển Tây Du Ký. Xúc cảm ..mỗi năm coi TDK một lần, xúc cảm từ câu hỏi của một lần lên lớp, và từ nhìu lần tranh cãi, liệu Đường Tăng có từng vấn vương Tây lương nữ vương? Tình nhi nữ, có đẹp hay không? Uyên ương cùng đậu, hồ điệp cùng bay Vườn xuân sắc thắm lòng người đắm say Lặng hỏi thánh tăng Nhi nữ có đẹp hay không? Tình nhi nữ có đẹp hay không? Nói gì đến vương quyền phú quý Sợ chi những giới luật thanh quy Chỉ mong sao địa cửu thiên trường Cùng người thiếp yêu sớm tối sum vầy Yêu chàng rồi, yêu chàng rồi Nguyên đời này mãi mãi bên nhau Nếu…chàng chẳng phải là Thánh Tăng thân mang trọng trách Giá….thiếp không phải là nữ vương phải lo nỗi lo trăm họ Biết đâu mình có thể làm uyên ương liền cánh, hồ điệp song bay, cùng dệt mộng đôi lứa đẹp nhất thế gian này. Một chữ nếu, thiếp cùng chàng bỏ qua những vướng bận lo toan, quên đi cả thiên hạ để sum vầy bên nhau. Thiếp đâu cần làm quốc bảo của Tây Lương, thiếp chỉ mong có thể nhẹ nhẹ nép lòng chàng – làđấng nam nhi thiếp đã vấn vương từ giây phút đầu tiên. Không phải là Tháng Tăng từ phương xa tới, không phải là Trần Huyền Trang sẽ sải bước đi xa đến tây Phương thỉng kinh. Thiếp những mong là chàng - một người bình dị có trái tim biết yêu thương, rung động - chẳng cần cho cả thiên hạ, trăm cõi sinh linh. Dành cho một mình thiếp mà thôi. Đỉnh cao vương quyền chỉ là phù du trong cát, thiếp cần chi nếu ngày ngày trống trải mà khuya khuắt lạnh lùng? Một chữ nếu, ta cũng đành tạ tội với tấm tình của Nữ vương. Ta chỉ là một hoà thượng từ phương xa, đến rồi đi vì đây không phải là bến đậu của chuyến đi xa xôi vạn dặm. Xin đừng nhìn ta bằng ánh mắt lưu luyến ấy, xin đừng khơi ngọn nến để ta nhìn thấy đôi mắt long lanh, đôi má ửng hồng. Dịu dàng một giọng nói, đằm thắm một ánh nhìn..lẽ nào, nàng đang làm lòng ta xao xuyến. Cùng nàng dạo bước trong vườn xuân, giá như đôi mình có thể trở thành tri kỉ? Nhưng, ta chẳng thể nào rũ bỏ trọng trách đang mang, ta chẳng thể ấm êm khi trên đời này còn vạn linh hồn chưa siêu thoát. Cúi mình tạc dạ ân tình của nàng, bước chân ta chưa thể dừng khi chưa đến được Thiên Trúc thỉng kinh, vẹn toàn lời hứa với tổ quốc giang sơn. “Người lên ngựa, kẻ chia bào Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san Dặng hồng bụi cuốn chinh an Người đi đã khuất mấy ngàn dâu xanh…” ( mượn tạm Truyện Kiều - Nguyễn Du ) Người đã lên ngựa rẽ bụi hồng thẳng tiến, dứt áo ra đi không quyết không hồi đầu Kẻ ở lại vấn vương đôi dòng lệ, mong ngày tương phùng, muốn níu lại một ánh nhìn trong mắt người ra đi. Không quay đầu không phải ta không nhìn lại. Thể xác kiên quyết tiến lên phía trước, ta để hồn mình quay lại trong khoảnh khắc, để nhìn lại nàng, để nhủ thầm lời tạ lỗi, để mong nàng hạnh phúc những ngày sau. Xin hãy quên ta, hãy coi ta như hạt mưa giữa nhân gian, khẽ đến bên nàng rồi lặng thầm thấm vào lòng đất…. Nếu … Nếu có kiếp sau, thiếp màng chi vương quyền phú quý, chỉ mong làm thôn nữ dệt lụa Nếu có kiếp sau, ta cần gì thanh quy giới luật, chỉ muốn được làm áo vải thư sinh Kiếp sau, ta cùng nàng sánh đôi trong hạnh phúc ấm êm, mong làm uyên ương liền cánh., nguyện làm hồ điệp cùng bay. Hẹn nàng, đến kiếp sau…. Tin anh Huỳnh Văn Hùng (ngụ ấp Ô Rô, xã Định Bình, thành phố Cà Mau) tử nạn ở tuổi 44 làm người dân trong xóm bàng hoàng, sửng sốt. Bởi lẽ, anh Hùng "điện" chết không phải do bệnh tật hay tai nạn xe cộ mà là do điện giật. Nổi tiếng với biệt danh "người điện", không bị điện giật cho dù có tiếp xúc trực tiếp với nguồn điện, anh Hùng càng nổi tiếng hơn khi chương trình "Chuyện lạ Việt Nam" của VTV3 thực hiện chương trình về khả năng kỳ lạ của anh. Hai mươi năm trước, anh Hùng phát hiện mình không bị giật điện khi đang mắc điện ở đám cưới nhà hàng xóm. Khả năng này của anh được nhiều người biết khi có người "cá" anh 1 lít rượu đế nếu anh dám cho tay vào điện. Đó là lần đầu tiên anh "biểu diễn" trước mọi người khả năng siêu phàm của mình. Được nhận vào làm ở xưởng cơ khí tại thị xã Cà Mau, anh cũng kiêm luôn việc sửa chữa điện tại đây, với cách sửa điện độc nhất vô nhị là dùng tay trần tiếp xúc với các mối điện mà không cần phải ngắt nguồn điện. Làm được một thời gian, lương công nhân không đủ nuôi sống vợ con, anh đành xin nghỉ. Về nhà, tuy không mở tiệm sửa chữa nhưng anh Hùng thường xuyên được bà con lối xóm gần xa mời sửa chữa các thiết bị điện. Những lần như vậy, anh Hùng cũng làm với cách quen thuộc: không cần phải ngắt nguồn, sửa được ai bồi dưỡng bao nhiêu thì cho, anh cũng chẳng ra giá thù lao. Chị Tô Mỹ Dung, hàng xóm xuýt xoa: Có lần nhà một người ở Cái Ngang bị đứt đường dẫn từ cột điện vào nhà, trong lúc mấy anh thợ điện ở Tắc Vân phải bó tay, anh Hùng đã leo lên cột điện để nối lại đường dây trong cái lắc đầu của mấy anh kỹ sư đứng phía dưới. Cũng lần khác, khi người ta đưa xáng cạp vào nạo vét kinh Cái Ngang, anh đã theo đoàn xáng nửa tháng trời để leo lên cột điện cắt và nối các đường điện dẫn qua kinh, nửa tháng anh chẳng đem về cho vợ con được đồng nào. Sau lần đó, hàng xóm lại đặt thêm cho "người điện" biệt danh mới là "người công cộng"... Cuộc sống của "người điện" có lẽ sẽ yên ả trôi qua nếu không có một biến cố xảy ra: vợ anh bị giựt hụi, nợ gần 200 triệu đồng. Hai vợ chồng đành ở đậu nhà người thân tận ở Tây Ninh. Và đến ngày 7.9 vừa qua, khi thấy đường bơm nước bị hư, anh Hùng xông xáo gỡ moteur ra để sửa và gắn đường ống mới, công việc cuối cùng là nối 2 mấu điện lại để vận hành. Bỗng mọi người giật mình khi nghe anh hô "cúp cầu dao" rồi ngã bất tỉnh. Mọi người ngắt cầu dao và lật đật chở anh đi bệnh xá nhưng sau 20 phút cấp cứu, các y bác sĩ ở đây đành lắc đầu. Trong căn nhà cột kê, vách lá nằm cạnh cầu Việt, thuộc ấp Ô Rô, xã Định Bình, một người phụ nữ ngồi thất thần, trả lời từng tiếng một những câu hỏi han của mọi người. Đó là chị Quách Hồng Lê (40 tuổi), vợ của anh Huỳnh Văn Hùng. Đưa tay quệåt nước mắt chảy dài, chị nhớ như in lời của anh: "Nhớ mấy đứa nhỏ quá mà không dám về thăm. Chuyến đi này chắc phải bỏ thân nơi xứ người quá em". Kể đến hình ảnh anh Hùng "điện" nửa đêm ngồi gục đầu hút thuốc, chị lại nấc lên. Sau cái chết của anh Hùng, nhiều người cố lý giải nhiều cách khác nhau: có người bảo anh bị "tổ trát", sinh nghề tử nghiệp, có người bảo tại lúc này anh ăn chay nên bị mất sức, không chịu nổi... Không có lời giải cho khả năng của anh Hùng, cũng không có lời giải cho cái chết bất ngờ và thương tâm của người được mệnh danh là "người điện" này. Cũng như sau cái chết của anh, vợ và 4 con của anh cũng không có lời giải nào cho cuộc mưu sinh trước mắt. Ký một hợp đồng mua hai máy bay cũ trị giá 900.000 USD, nhưng do cung cách làm ăn thiếu khoa học, không chặt chẽ nên dù đã giao 180.000 USD tiền đặt cọc cho đối tác, Vietnam Airlines (VNA) vẫn không nhận được máy bay và cũng chẳng lấy lại được tiền. Hơn chục năm qua, VNA đã cử trên dưới 10 đoàn công tác, thuê luật sư và tiêu tốn hàng chục ngàn USD tổ chức đi đòi nợ nhưng vẫn chưa có kết quả. Bản hợp đồng mua hai máy bay trị giá 900 ngàn USD Căn cứ yêu cầu của ngành hàng không dân dụng Việt Nam, ngày 17/8/1989, Hội đồng Bộ trưởng đã có văn bản cho phép Tổng công ty Hàng không Việt Nam (TCTHKVN) được mua máy bay IL-18 của CHDC Đức và được nhập máy bay chở khách từ khu vực thị trường ngoài XHCN. Theo báo cáo của Công ty XNK Hàng không (Airimex) gửi Bộ Thương nghiệp thì 2 máy bay IL-18 dự định mua của Hãng Interflug - CHDC Đức đã được nước Đức chuyển giao cho Cộng hòa Áo trả nợ. Căn cứ vào chào hàng của Công ty Aircom (Áo), tháng 1/1991, đại diện TCTHKVN đã ký hợp đồng với Công ty Aircom mua 2 máy bay IL-18 có số hiệu S/N 603 và S/N 905 với tổng số tiền là 900.000 USD. Trong điều khoản thanh toán của hợp đồng được thỏa thuận là bên mua (VNA) phải chuyển 180.000 USD (bằng 20% giá trị hợp đồng) tiền đặt cọc vào tài khoản chỉ định của Công ty Aircom và mở tín dụng thư (L/C) thanh toán cho số tiền còn lại của hợp đồng (720.000 USD). Đến tháng 6/1991, TCTHKVN đã chuyển 180.000 USD tiền đặt cọc cho phía đối tác như thỏa thuận. Sau đó theo yêu cầu của đối tác, phía Việt Nam đã mở tín dụng khoản nhập khẩu, đề nghị ngân hàng mở hộ L/C không hủy ngang cho người hưởng lợi là Công ty Aircom. Ngày 2/9/1991, phía Aircom lại thông báo rằng L/C đã được mở nhưng chưa được ngân hàng Thụy Sĩ Swiss Bank Corporation xác nhận và yêu cầu phía Việt Nam phải thay đổi một số nội dung của L/C. Do xét thấy việc thay đổi những nội dung này phương hại đến quyền lợi của Việt Nam, nên TCTHKVN đã không chấp nhận. Ngày 25/9/1991, phía Aircom thông báo sẽ không bán 2 máy bay nói trên cho phía Việt Nam nữa vì phía Việt Nam đã vi phạm hợp đồng là chậm mở L/C. Trước tình hình đó, TCTHKVN đã cử một đoàn công tác sang Cộng hòa Áo để đàm phán giải quyết hậu quả. Tại đây, hai bên đã đạt thỏa thuận: Phía Aircom sẽ giao cho phía Việt Nam số hàng hóa có tổng giá trị 900.000 USD gồm 2 máy bay IL-18 lúc đó đang ở Bulagaria giá trị 500.000 USD và một số phụ tùng, phụ kiện máy bay với giá trị 400.000 USD. Tuy nhiên, đến thời hạn cuối cùng trong thỏa thuận giao máy bay ngày 28/2/1992, Aircom tiếp tục viện cớ do chưa xin được giấy phép xuất máy bay ra khỏi Bulgaria và đổ lỗi cho phía Việt Nam chưa sửa điều kiện trả khoản tiền 400.000 USD trong L/C cho người hưởng lợi, đề nghị Việt Nam gia hạn thời gian giao máy bay. TCTHKVN đã không chấp nhận, tuyên bố chấm dứt hợp đồng và yêu cầu Công ty Aircom hoàn trả số tiền đặt cọc. Bị ép mua về hai xe thang hành khách Phi vụ mua máy bay được ký kết từ năm 1991, nhưng 7 năm sau khi Thanh tra Nhà nước vào cuộc (1998), TCTHKVN vẫn phải ngược xuôi cử nhiều đoàn công tác, thuê luật sư và đề nghị các cơ quan chức năng của Việt Nam hỗ trợ để đàm phán mục đích đòi lại số tiền 180.000 USD đã đặt cọc cho Công ty Aircom. Không biết các thủ tục pháp lý TCTHKVN đã thực hiện như thế nào, cung cách đòi nợ ra sao, nhưng cũng phải mất nhiều năm sau đó, phía Aircom mới quyết định trả lại món đặt cọc trị giá 180.000 USD. Nhưng điều hết sức oái oăm là thay bằng trả tiền, Công ty Aircom đã quyết định trả lại bằng 2 xe thang hành khách hiệu FFG. Câu chuyện khá khôi hài này chưa dừng lại tại đây. Sau khi phía Việt Nam đồng ý nhận hai chiếc xe thang này để trừ nợ, phía đối tác còn ra thêm điều kiện là phải trả thêm cho họ 400.000 USD mới được nhận hai xe thang về. Vì vào thế khó, phía Việt Nam miễn cưỡng chấp nhận và đã cử hẳn một đoàn công tác đi Áo và Hà Lan để kiểm tra và thống nhất cách thực hiện. Về mặt hình thức, khoản tiền 400.000 USD nêu trên, phía Việt Nam phải trả trực tiếp công ty của Áo bằng tiền mặt mới được nhận xe thang hành khách. Tuy nhiên sau đó vụ mua bán gượng ép này cũng không thực hiện được và số nợ 180.000 USD của đối tác nước ngoài vẫn để treo đến bây giờ. Hàng chục ngàn USD đã bị ném qua cửa sổ Theo kết luận của Thanh tra Nhà nước, trong phi vụ này TCTHKVN đã làm mất hàng chục ngàn USD cho các khoản chi phí thuê luật sư và cử tới 9 đoàn công tác đi đòi số tiền đặt cọc mua 2 máy bay IL-18 trong nhiều năm. Tổng chi phí cho các khoản nêu trên tính đến thời điểm tháng 6/1998 là hơn 50.000 USD. Nhưng sau tất cả những nỗ lực đó cuối cùng vẫn chưa đòi được nợ. Kết quả thanh tra cho thấy: Điều đáng chú ý là sau phi vụ gây thiệt hại cho Nhà nước hàng chục ngàn đô la này, những người chịu trách nhiệm trực tiếp về vụ việc đó vẫn không hề hấn gì mà trái lại. Theo đánh giá của Thanh tra Nhà nước, điều đáng chú ý là lần bổ nhiệm lại chức vụ cho ông Nguyễn Khắc Hưng (nguyên Phó ban Kỹ thuật, vật tư xăng dầu) vào tháng 5/1997, nội bộ TCTHKVN đang rất phức tạp, một số cơ quan bảo vệ pháp luật đang yêu cầu cung cấp tài liệu, trong đó cơ quan điều tra đã mời ông Hưng lên để giải trình về một số vụ việc liên quan đến vụ mua 2 máy bay IL-18 và thuê 3 máy bay B767, nhưng không hiểu sao lãnh đạo TCTHKVN vẫn quyết định bổ nhiệm ông Hưng vào vị trí này?! Câu chuyện về phi vụ mua 2 chiếc máy bay cũ bất thành của TCTHKVN là vậy. Đến nay, theo một số cán bộ, công nhân viên trong ngành hàng không, thì số tiền hàng trăm ngàn USD kể trên coi như đã mất. Điều bức xúc là sau phi vụ này, chẳng có một ai phải chịu trách nhiệm, không ai bị xử lý và TCTHKVN xem cũng chẳng rút kinh nghiệm gì trong quá trình hội nhập, ký kết làm ăn với nước ngoài. Trong thời gian qua, nhiều bạn đọc gọi điện, gửi thư phản ánh hiện tượng tiền polymer bị phai màu khi ngâm nước hoặc bị chà xát. Một số bạn đọc phản ánh, chất lượng tiền polymer của Việt Nam không tốt bằng tiền polymer của các nước khác. Thanh Niên Online đã có cuộc phỏng vấn ông Nguyễn Văn Toản, Phó cục trưởng Cục phát hành Kho quỹ, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. * Thưa ông, đồng tiền polymer của Việt Nam có hiện tượng bị phai màu, bị nhoè khi chà xát. Phải chăng do công nghệ in tiền polymer của Việt Nam là công nghệ đời đầu, không phải là công nghệ mới nhất của thế giới nên mới xảy ra tình trạng này? - Ông Nguyễn Văn Toản: Trên cơ sở hỗ trợ kỹ thuật của đối tác và cam kết của Thống đốc Ngân hàng Trung ương Australia, Nhà máy in tiền Australia đã thực hiện đào tạo, chuyển giao công nghệ in tiền polymer cho Nhà máy in tiền Quốc gia trên cơ sở công nghệ, kỹ thuật mà Nhà máy này đang sản xuất tiền cho chính Australia và nhiều nước khác trên thế giới như New Zealand, Singapore... Để thực hiện đào tạo và chuyển giao công nghệ, một số lượng nhất định tiền polymer 50.000 đồng đã được in tại Australia. Thực tế cho thấy, không có sự khác nhau giữa tiền in tại Australia và in trong nước. Các quy trình công nghệ kiểm tra chất lượng sản phẩm trong hoạt động in tiền tại Nhà máy in tiền Quốc gia cũng được thực hiện tương tự như tại Australia * Vậy còn việc tiền bị nhòe mực khi ngâm nước hoặc chà xát, phải chăng đây là dấu hiệu của chất lượng in tiền kém? - Ông Nguyễn Văn Toản: Chúng tôi xin khẳng định, không có chuyện đồng tiền polymer do Việt Nam sản xuất khi nhúng vào nước thì bị nhòe mực, mọi người có thể tự kiểm tra rất đơn giản. Trên đồng tiền polymer có ứng dụng công nghệ in intaglio (in lõm), tạo độ nổi của mực in trên bề mặt đồng tiền ở một số chi tiết (vuốt nhẹ tay ở các chi tiết này có cảm giác nhám, ráp). Đây là một công nghệ bảo an rất hiệu quả mà các nước đều ứng dụng trong in tiền. Do sự nhám, ráp của mực in bằng công nghệ in lõm nên khi mài, chà xát khu vực in lõm trên tờ tiền, mực in bị mài mòn; hiện tượng này xảy ra kể cả khi dồng tiền khô hay ướt và đối với bất kỳ đồng tiền của nước nào dù là tiền cotton hay polymer. Nếu cọ xát đồng tiền các nước kể cả đồng tiền của các nước phát triển như Mỹ, Châu Âu, Trung Quốc, Australia... cũng sẽ thấy rõ đặc điểm này. * Nhưng cũng có phản ánh là đồng tiền của Việt Nam phai màu nhiều hơn khi bị chà xát so với đồng tiền polymer của các nước khác. Phải chăng công nghệ in của Việt Nam kém hơn? - Ông Nguyễn Văn Toản: Công nghệ in lõm thì chỉ có một công nghệ, công nghệ in lõm của Việt Nam cũng giống hệt như của Australia, Mỹ hay Châu Âu... Đặc điểm của công nghệ này là sau khi in xong, lớp mực in cao hơn mặt giấy; tùy từng nước và tùy theo mệnh giá tờ tiền mà nước đó sẽ quyết định lớp mực in này sẽ cao hơn mặt giấy là bao nhiêu. * Mỹ và EU là những nơi tiền bị làm giả rất nhiều nhưng họ vẫn tiếp tục sử dụng tiền cotton mà không thay thế bằng tiền polymer. Ngoài lý do chống giả, lý do nào quan trọng hơn khiến cho Việt Nam thay thế tiền cotton bằng tiền polymer? - Ông Nguyễn Văn Toản: Việc xem xét các nước sử dụng loại tiền gì chỉ mang tính chất tham khảo bởi mỗi nước có những điều kiện khác nhau. Chẳng hạn, Mỹ, EU là những nước đang có rất nhiều hãng sản xuất giấy in tiền, trong khi đó Việt Nam dù sử dụng giấy cotton hay giấy nền polymer thì cũng phải nhập khẩu. Mặt khác, nếu so sánh tiền giả loại 20.000 đồng, 50.000 đồng, 100.000 đồng cotton của Việt Nam với tiền giả đồng euro thì mức độ tiền giả của Việt Nam là lớn hơn. Do vậy, vấn đề cơ bản cần quan tâm là mục tiêu của chủ trương phát hành tiền mới vừa qua của Chính phủ có đạt được hay không. Khi công bố phát hành tiền polymer, Ngân hàng Nhà nước đã giải thích cụ thể mục tiêu của chủ trương phát hành tiền mới là nhằm đảm bảo tính đồng bộ của bộ tiền, nâng cao khả năng chống giả và độ bền, sạch của đồng tiền trong lưu thông. Đây là mục tiêu tổng thể nhằm nâng cao chất lượng đồng tiền trong lưu thông. Như vậy, ngoài mục tiêu nâng cao khả năng chống giả, việc ứng dụng chất liệu giấy nền polymer còn nhằm mục tiêu về mặt môi trường và yếu tố kinh tế trong phát hành tiền, cụ thể là độ bền, sạch của đồng tiền. Thực tế qua lưu thông cũng như kết quả phân tích của Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương đã cho thấy, tiền polymer sạch hơn tiền cotton (mức độ nhiễm khuẩn của tiền polymer thấp hơn 15.000 lần so với tiền cotton). Về độ bền của đồng tiền, qua phân tích của các cơ quan chức năng cũng như thực tế sau gần 3 năm lưu thông, bước đầu có thể đánh giá, độ bền của tiền polymer cao hơn nhiều lần so với tiền cotton nên sẽ tiết kiệm được chi phí phát hành tiền trong dài hạn. Mặt khác, nhiều nước đang phải chôn, lấp phế liệu tiền cotton nhưng với phế liệu tiền polymer sẽ được tái chế thành dạng nguyên liệu hạt nhựa khá đơn giản: vừa có hiệu quả về kinh tế, vừa giải quyết được vấn đề về môi trường. *Xin cảm ơn ông! |
Vài dòng ngắn ngủi
Avatar của tui nè : Địa chỉ web cá nhân : www.manhhung.co.nr uk.360.yahoo.com/tranmanhhung13 Đang làm Mod tại : www.thegioididong.com Đang làm Admin tại : www.a13nd.co.nr www.3230vn.co.nr Nick Name : tmhung13 Trang tin tức của tui ( dc cập nhật mỗi ngày đó nghen ) : Click vào đây để xem Khung Chat cho các bạn
Bài viết cuối
Chết ko làm ma đói
Đội quân bí mật thiện chiến Đan Trường - Ở Nơi Đó Em Cười Yêu.......... Mãi mãi Offline Vụ tỏ tình "đỉnh nhất" Việt Nam Hỏi Thánh Tăng, Tình nhi nữ có đẹp hay không? Người không bị giật điện chết vì... điện giật Vietnam Airlines: Mua máy bay như mua... rau Tiền polymer VN kém chất lượng Những khung hình kỉ niệm
Mình đã từng ước nhìu rùi , nhưng chưa có điều ước nào trở thành sự thực , bây giờ mình muốn ước thêm một điều nữa , chỉ một điều nữa thôi . Ước gì mình dc đi học trường Nguyễn Du trở lại , ước gì thời gian sẽ quay trở lại , lúc đó mình có thể làm những điều mà mình chưa làm. Hằng ngày tôi thường ngồi dưới một gốc cây to, chờ đợi con thỏ mang tên Tình Yêu. Nghe nói, có người đã nhìn thấy nó chạy qua đây. Cây càng ngày càng cao, cành lá trở nên sum suê, tôi vẫn không thay đổi tâm nguyện.
Hãy nhớ rằng ...
|