¤ Tên khai sinh: Phạm Đan Trường
¤ Sinh nhật: 3/7/1976
¤ Chiều cao: 1m70
¤ Biệt danh: Bo
¤ Gia đình: con trai cả, có ba em gái
¤ Người yêu kính nhất: Ba mẹ, Anh Lê Hoàng Tuấn
¤ Tính tình: Hiền, nhưng quyết đoán.
¤ Manager: Lê Hoàng Tuấn
¤ Ca sĩ yêu thích: Whitney Houston, Mariah Carey.
¤ Ban nhạc yêu thích: Backstreet Boy, Boyzone, 911.
¤ Ca sĩ độc quyền của HT-Production
¤ Sở thích: Du lịch
¤ Môn thể thao yêu thích: Tập thể hình
¤ Thời trang ưa thích: Quần túi, Jean, áo thun hoặc sơmi
¤ Trang phục biểu diễn: Đồ vest trẻ trung.
¤ Giải trí khi rảnh rỗi: Xem MTV, Internet.
¤ Nét thu hút ở người khác phái: Dịu dàng, tóc dài
¤ Địa chỉ liên lạc: 20/12A Kỳ Đồng, Q.3, TP.HCM
¤ Email:
[email protected]¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*
*Những buồn vui trong nghề ca hát
*Đã có "thâm niên" ba năm hoạt động tích cực trong lĩnh vực ca hát, hiện tại, Đan Trường đang là một ca sĩ bắt mắt được khán giả trong nước và kiều bào Việt Nam yêu mến. Đặc biệt sự quay trở lại đầy ấn tượng sau thời gian dài tạm dừng biểu diễn để đi quay video ở châu Âu và Trung Quốc.
*Đan Trường đến với sân khấu ca nhạc lần đầu năm 20 tuổi, tham gia trong cuộc thi Giọng hát hay của Trung tâm văn hóa quận 10 (1996) và giành giải nhì với ca khúc của nhạc sĩ Vũ Thiết có tên Gửi người tôi yêu. Sau đó, anh sinh hoạt tại Club Ca sĩ trẻ nhưng phải sau một năm, mới bắt đầu sự nghiệp ca hát của mình và hai năm sau mới chính thức bước chân vào làng nhạc trẻ Việt Nam. Gặp Đan Trường bây giờ, khán giả thấy anh đã già dặn kinh nghiệm, sáng tạo hơn.
*Trong thời gian vừa qua, cùng sự phát triển của công việc, Đan Trường cũng gặp phải những công kích gay gắt từ phía những người không ưu như: "kiêu căng", "bốc phét", "tinh vi"... Không phân minh, phàn nàn, Đan Trường vẫn tiếp tục cố gắng trong công việc của mình. Nhớ lần Đan Trường ra HN nhận giải Ca sĩ trẻ được yêu thích nhất trong năm, sân khấu bị xô sập và anh thì phải rất khó khăn mới thoát ra khỏi vòng vây của khán giả nhưng "mất bóp đựng tiền và giấy tờ tùy thân". Còn lần tham dự chương trình trao Cúp vàng Ngôi sao 2000, vừa hát vừa nhận hoa, những cái víu cổ để hôn, khoác tay chụp hình... cái nóng tháng 6 của HN khiến anh trở nên vất vả nhưng vẫn rất vui vẻ, thân thiện với nụ cười luôn ngự trị: "Đan Trường muốn mời một khán giả nam nào thuộc bài hát này (Đi về nơi xa) có thể lên sân khấu cùng hát chung với Đan Trường bài hát này ạ? Nếu mà có quên, Đan Trường xin nhắc giùm cho...".
¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*
*Anh Trường rất là còn trẻ con.khi có thời gian rãnh, hầu như anh ấy hỏng có bao giờ bỏ qua chương trình ca nhạc thiếu nhi nào. Đó cũng là vì sao anh Trường lại nhân lời đóng phim "ông Vua Hóa Cò" và "Hoàng Tử Chăn Lợn.Khi nhân đóng phim lần đầu tiên, anh Trường run quá trời luôn. Để chuẩn bị cho vai diễn, lúc nào anh ấy cùng đứng trước gương ( không phải để ngắm mình đâu nha ) mà là để tập kiểu dáng của loài cò. Anh ấy muốn sao cho khi khán giả xem phải cảm giác đó đúng là hành động của loài cò, đôi cánh bay ra sao và phải mềm mại như thế nào... Nhìn chung là anh ấy đòi hỏi rất cao ở bản thân mình. Vậy mà khi chuẩn bị chạy đường ray, anh Trường vì run qua đã tới xin đạo diễn là không đóng nữa. Nhưng rồi đạo diễn kêu cứ thử đi, nếu không đạt thì sẽ tính sau và cuối cùng thì các bạn biết kết quả như thế nào rồi phải không? Anh ấy đã hoàn thành vai diễn của mình. Kết thúc bộ phim, anh Trường đã tăng toàn bộ tiền catse của mình cho các em nhỏ trong 15 tháng 5 ( 6 triệu đồng VN ).Nói về vai diễn, Đan Trường rất vui vẻ "Nhân vật Trường diễn là một ông vua vì ham chơi nên bị biến thành cò. Trường rất giống ông vua này là ham chơi nhưng có cái khác là Trường tuy ham chơi nhưng cũng rất ham làm".
Rồi lúc anh Trường chưa chuyển nhà mới, khi thấy anh ấy về tới nhà, mấy em nhỏ hàng xóm xúm lại xin chữ ký và chụp hình chung. Thấy vậy, anh Trường kéo hết mấy đứa bé đó vô nhà cho ăn kẹo và trò chuyện với chúng. Buổi nói chuyện hôm đó rất là vui và bây giờ, mấy bé đó gặp ai cùng kể lại chuyện đó hoài à. Rồi các bạn biết không, có thể vì sinh ra trong một gia đình không khá giả nên anh Trường rất thương những người nghèo. Đi ra đường, gặp những người ăn xin là anh Trường cho tiền người ta ngay. Nếu là người già, anh ấy lễ phép đưa tiền bằng 2 tay. Mà làm trong nghề này, mọi người rất kỵ chuyện đó. Các bạn biết sao không? Vì nhiều người có quan niệm là cho tiền nghĩa là cho luôn tài lộc của mình. Rồi vào những ngày 8/3, có nhiều fan nữ phone cho anh Trường và yêu cầu anh Trường hát tăng họ qua handphone luôn. Nếu gặp lúc rãnh rỗi và mở máy là anh ấy hát liền đó.khi ra Hà Nội biểu diễn, anh Trường cũng học nói giọng Bắc. Mỗi khi nghe anh ấy nói thấy nhột kinh khủng, anh ấy không biết nói kiểu gì mà nhiều fans, sau khi xem cuộc phỏng vấn của anh Trường cứ hỏi: "thực ra anh Trường là người Bắc hay người Nam? Lúc đầu thì nghe anh ấy nói thấy giống người Nam, nhưng giữa cuộc nói chuyện và càng về sau thì thấy như anh Trường là người Bắc thì đúng hơn". Thực ra, giọng thật của anh Trường đặc sệt miền Nam luôn, có hơi nặng một chút, nhưng giờ thì giọng lại rất nhẹ và dễ thương nữa, có lẽ do anh Trường học cả giọng Bắc nên mới có chất giọng như hiện nay.
¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*
*Anh tin vào duyên số. Có những người quen và yêu nhau rất là nhiều năm nhưng đến khi lấy nhau rồi thì có khi 1-2 tháng họ đã chia tay. Nhưng cũng có những người, chỉ gặp trên đường và nói vài ba câu thôi, sau đó có thể đi tới tình yêu và hôn nhân lâu dài. Vì vậy, anh tin vào duyên số. Tuy nhiên, những ai đã yêu một lần rồi thì sẽ có kinh nghiệm hơn, tức là họ có thể tránh được những chuyện không đáng có trong tình yêu. Còn những ai yêu lần đầu thì chắc chắn không tránh khỏi những vấp ngã..
¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*¤*·-:¦:-·*
*Trường từng làm thợ tiện, thợ in lụa để đỡ đần cho cha mẹ gánh nặng kinh tế. Lúc đó, trong con mắt Trường, nghề ca sĩ là một thứ gì đó rất cao quý không thể nghĩ tới trong hoàn cảnh gia đình khó khăn…". Đó là lời tự bạch của chàng ca sĩ về những ngày chưa nổi danh.
*Trường sinh ra trong một gia đình lao động và là con trai lớn nên được ba mẹ và ông bà rất yêu thương. Cả nhà sống trong con hẻm trên đường Tháp Mười mà bạn bè, lối xóm thường gọi bằng cái tên bình dị nhưng đầy cực nhọc: hẻm "Mài-Kèm-Kéo".
*Cha mẹ là công nhân Xí nghiệp Thủy sản Đông lạnh, ngày ngày lo chạy kế sinh nhai cho gia đình. Họ rất thương yêu Trường nhưng không thể lo cho con mình được chu toàn như những gia đình khác. Mẹ là người hướng cho Trường từng bước đi và dạy cho mình biết phải kính trọng người lớn, sống ngay thẳng. Khi Trường lên 6 tuổi, bữa ăn trong nhà thường xuyên chỉ có món chao được pha chế từ chanh, đường và ớt. Trường bị nói ngọng nên mỗi khi ăn thường xuýt xoa: "Tay mà ngon" (cay mà ngon)… Đó là một kỷ niệm mà đến giờ Trường không thể quên được.
*Bài đầu tiên Trường hát là Thành phố mười mùa hoa, trình bày trước thày cô và bạn bè của trường Tháp Mười, khi mới học lớp 2. Nhưng đến năm lớp 3, Trường trở nên rụt rè, nhút nhát, không dám xuất hiện trước chỗ đông người và chẳng hát hò gì nữa.
*Học hết cấp 3, Trường đi làm công nhân. Có lần bạn bè và anh em trong xí nghiệp đã nửa đùa nửa thật khuyên mình nên làm ca sĩ bởi vì có giọng hát ngọt. Mình chẳng nghĩ đến điều đó bởi nghề hát lúc đó thật xa vời. Ai dè, mọi người động viên mãi, mình đánh liều dự thi Giọng hát hay quận 10 với bài Gửi người tôi yêu và đoạt giải vào năm 1996. Từ lúc này, giấc mộng trở thành ca sĩ mới hình thành.
*Trường xin đi hát ở các câu lạc bộ, nhà hàng, đi diễn tỉnh xa và thường song ca cùng Việt Quang. Mọi việc cứ bình yên trôi qua trong niềm vui vừa được ca hát, vừa có thể kiếm thêm chút tiền phụ giúp cha mẹ. Cho đến khi trở thành ca sĩ độc quyền của HT Production, có được chút thành công, được khán giả biết đến thì cũng là lúc Trường nếm trải nhiều điều thị phi.
*Được khán giả yêu thích, Trường thấy mình thật may mắn, thấy cuộc sống có nhiều ý nghĩa hơn. Niềm hạnh phúc lớn nhất của mình là mua được căn nhà khang trang cho ba mẹ. Nhưng nặng trĩu trong lòng mình lúc này là những câu chuyện buồn vì những tin đồn. Bản tính nhút nhát, nhạy cảm đã làm cho Trường bị tổn thương dù có cả thông tin đúng hoặc sai về mình. Không biết bao đêm, mình mất ngủ để suy ngẫm, đôi lúc cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Khi bước chân vào nghề, Trường cũng xác định được danh tiếng kèm theo tai tiếng, nhưng chuyện vừa qua với Lê Hoàng Tuấn thì chưa hề nghĩ tới. Thú thật trong thời gian qua, Trường thấy u uất, thất vọng, nhiều lúc muốn buông xuôi hết mọi việc…
*Nhưng rồi, Trường thấy ấm áp hơn khi nhiều khán giả khách quan ủng hộ, động viên mình tiếp tục phục vụ nghệ thuật. Đúng! Chính họ là "lực đẩy" hữu hiệu nhất giúp Trường vượt qua mọi trở ngại và lấy lại niềm tin trong cuộc sống.