Tik Tik Tak
Bình luận mới
|
Apr 4 2012, 09:50 AM
Bởi: Mắt bão
Aug 9 2011, 02:05 PM
Bởi: Mắt bão
Chà, cái sự viết lách!
Aug 4 2011, 08:23 PM
Bởi: Mắt bão
Có một vài người nói với tôi họ yêu tôi. Một vài người ở đây có nghĩa là con số có thể đếm trên đầu ngón tay, mà trên một bàn tay thôi. Tôi không phải là một cô gái mà mọi người nhìn thấy là có thể yêu ngay. Cho nên, con số một vài người làm tôi vui Tôi là một cô gái khó hiểu. Ngay bản thân tôi cũng tự nhận thấy mình như thế. Nhưng tôi thấy, hầu như mọi cô gái đều khó hiểu như tôi. Tâm lý của con gái luôn là một bài toán ẩn mà (có thể là tôi sai, nhưng cũng có thể cái sai của tôi lại đúng với một vài người nào đó). Thực ra thì, nếu những người quen thân đã lâu sẽ không thấy tôi khó hiểu lắm đâu, nhưng với những người mới biết tôi thì tôi vô cùng khó hiểu. Và tôi thì chưa bao giờ có ý định sửa mình để cho thích hợp với tất cả mọi người. Cho nên tôi vẫn là một cô gái vừa khó hiểu mà lại dễ hiểu Một vài ngày trước, tôi nhận được mail của một người. Trong thư anh ấy nói, anh ấy yêu tôi và mãi mãi vẫn là như thế, dù cho anh ấy có lấy vợ đi chăng nữa thì anh ấy vẫn yêu tôi. Tôi cười. Nhưng thấy mình không vui. Tôi khó hiểu quá phải không? Vì có người yêu mình mà lại không vui! Nhưng thật sự là tôi không vui đâu. Bởi tình yêu ấy, ngẫm cho cùng thì cũng chỉ là tình cảm ích kỷ của cá nhân anh ấy mà thôi. Vậy, tôi có nên vui mừng vì điều đó không? Có thể tôi đã hiểu sai về từ “yêu” trong cách anh ấy nói. Nhưng dù là “yêu quý” (hay yêu thích) hay “yêu thương” thì tôi vẫn thấy mình không vui. Tôi nghĩ, anh ấy nên nói như thế này : “Anh rất yêu quý em và mãi mãi vẫn là như thế, dù cho anh có lấy vợ đi chăng nữa thì anh vẫn yêu quý em”. Rõ ràng là một từ yêu thôi, nhưng cảm xúc thì lại là khác nhau. “Yêu quý” và “yêu thương”, hai cảm xúc này hoàn toàn khác biệt. Nhưng nhiều người thì thường đánh đồng từ “yêu” trong “yêu quý” (hay yêu thích) và “yêu thương” là một. Tôi chợt nhớ tới một người cũng đã từng nói yêu tôi. Anh từng hỏi tôi : - M này, em có giận anh không khi anh chỉ tìm đến em những lúc anh buồn? Tôi nhớ mình đã từng trả lời anh ấy rằng tôi hoàn toàn không để tâm về điều ấy. Tôi nói rằng hẳn tôi phải có điều gì đặc biệt thì anh mới tìm đến tôi những lúc buồn. Và ngẫm lại, tôi thấy anh đúng. Anh ấy “yêu” tôi chỉ vì điều đơn giản là tôi biết im lặng đúng lúc và đưa ra một vài lời khuyên (có thể với tôi thì là lời khuyên nhưng với anh ấy thì chưa hẳn) đúng chỗ. Tôi thấy có rất nhiều người nói từ yêu một cách dễ dàng. Và nhiều người cũng chấp nhận từ yêu một cách dễ dàng. Trong đó có tôi. Nhưng trong tôi thì phân biệt từ yêu rất rõ ràng. Đâu là yêu quý (hay yêu thích) và đâu là yêu thương? Tôi nghĩ, yêu quý (hay yêu thích) thì dễ phân biệt lắm. Nếu thấy hơn một chút của thích hay hơn một chút của quý thì đã là yêu quý hay yêu thích rồi (?). Nhưng yêu thương thì đo bằng chuẩn mực nào??? Tôi không thích đánh đồng từ yêu trong yêu quý (hay yêu thích) và yêu thương là một. Nó là hai cảm xúc hoàn toàn khác nhau nhưng rất dễ bị nhầm lẫn. Là yêu thương, nếu như tình cảm ấy đi từ chính trái tim bạn mà ra Một người trong những người nói họ yêu tôi hôm nay gửi cho tôi một tin nhắn. Tin nhắn nói rằng tôi biến đi đâu không sủi tăm, không để lại dấu vết thế? Ồ! Thế đấy. Họ nói yêu tôi nhưng thật sự tôi có chuyện gì họ đâu có biết. Mà cũng không thể trách họ được vì tôi cũng đâu có cho họ biết. Nhưng tôi nghĩ, ít ra khi họ yêu tôi (đấy là họ từng nói với tôi thế) thì nếu quá lâu không thấy tôi cũng nên hỏi han bạn bè của tôi hay gửi cho tôi một cái tin nhắn chỉ như thế này : “Sao lâu rồi không thấy em, em khỏe không?”… đại loại là thế. Yêu ư? Nếu nói chỉ để là nói vậy thôi thì tôi nghĩ không nhất thiết phải nói ra. Chúng ta cứ mãi là những đường song song chạy cùng chiều hoặc ngược chiều thì cũng chẳng sao. Xin đừng nói từ yêu nếu như không được xuất phát từ trái tim
Aug 2 2011, 03:05 PM
Bởi: Mắt bão
Một người bạn của tôi than với tôi rằng công việc của bạn quá nhàm chán, và hỏi tôi rằng bạn có nên thay đổi công việc không? Tôi chỉ cười và bảo với bạn “Hãy làm những gì cậu cho là đúng”. Bạn tôi đã mất 3 năm học PTTH để xác định rằng bạn yêu thích nghề gì và sẽ thi vào trường Đại Học có ngành học bạn thích, và mất hơn 4 năm mài đũng quần trên giảng đường Đại Học để có được một tấm bằng Đại Học mà bạn khát khao khi còn là học sinh. Để đến bây giờ, khi bạn mới chỉ đi làm được hơn một năm thì bạn thấy công việc theo đúng chuyên ngành bạn học quá nhàm chán. Thực ra rất khó để phân biệt đâu là việc làm thú vị và không thú vị. Tất cả phụ thuộc vào thái độ của chúng ta, vào sự yêu thích công việc của từng người. Nếu bạn thật sự yêu thích công việc bạn đã chọn, bạn sẽ khám phá ra những điều thú vị mà công việc đem lại. Còn nếu bạn không thấy thích, thì công việc nào cũng nhàm chán cả thôi.
Trong một lần tới công ty trễ, tôi gặp rất nhiều anh, chị, thậm chí cả vài cô luống tuổi đang đứng ở cổng công ty tôi chờ nộp hồ sơ xin việc. Trông họ có vẻ thấp thỏm và có nhiều người khuôn mặt biểu lộ rõ sự căng thẳng. Vài người tụm lại nói chuyện với nhau, lọt vài tai tôi một câu nói mà đến bây giờ tôi vẫn thấy bùi ngùi “Không biết họ có nhận hồ sơ của chị không? Chị đi nộp đến 4 công ty rồi mà không công ty nào nhận vì chị quá tuổi nhận lao động. Thấy công ty này thông báo tuyển tạp vụ, hy vọng là còn chỗ…”. Nghe bạn than, tôi lại nhớ tới câu nói ấy. Thực ra tôi không có ý định so sánh giữa người này và người khác, công việc này và công việc khác. Vì đó là một sự so sánh khập khiễng. Bởi vì tôi biết, có những công việc đòi hỏi chuyên môn, học vấn, bằng cấp… nhưng có những công việc không đòi hỏi như vậy. Tôi chỉ muốn bạn hiểu rằng, bạn đang có 1/3 hạnh phúc của cuộc đời trong tay. Nếu bạn bỏ nó, tôi chắc chắn bạn sẽ tìm lại được 1/3 hạnh phúc vừa mất, nhưng tôi không chắc bạn có tìm thấy sự không nhàm chán trong 1/3 hạnh phúc vừa tìm được đó không. Vì thế tôi nghĩ rằng, thay vì mình cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác để tìm cho được một công việc thú vị, sao bạn không thử thay đổi suy nghĩ và thay đổi cách làm việc của mình. Biết đâu, bạn lại phát hiện ra công việc của mình có những điều thú vị mà bấy lâu nay do mình cứ mải đứng núi này trông núi nọ mà không phát hiện ra thì sao. Một người bạn lâu rồi mới gặp hỏi tôi đã cưới chồng chưa. Tôi cười và nói với bạn tôi đang độc hành. Bạn ngạc nhiên hỏi tôi lý do. Bạn bảo một người với tư tưởng sống như tôi tại sao tôi lại bị bạn trai phản bội? Tôi không cho rằng đó là sự phản bội, anh ấy yêu người khác vì trái tim anh không còn yêu tôi nữa. Tôi tôn trọng sự lựa chọn của anh, vì tôi cho rằng sẽ rất đau khổ - cho cả tôi, cả anh, và cả chị ấy – khi phải sống trong sự ngờ vực và dối trá. Bạn bất bình thay cho tôi vì tôi đã quá hiền mà không cho người thứ ba một bài học. Nhưng để làm gì bạn nhỉ? Chúng ta đều là những người lớn có hiểu biết, có nên chăng chúng ta hành xử theo cách của người ít hiểu biết hơn? Vả lại, với tôi một tình yêu đẹp không phải là một tình yêu có một kết thúc đẹp, mà cái đẹp của tình yêu thể hiện ở cách người ta đối xử với nhau khi tình yêu kết thúc. Tôi thấy có nhiều đôi, vì một lý do nào đấy họ không còn yêu nhau nữa, hoặc một người thứ ba xen vào làm tình yêu của họ tan vỡ thì họ quay ra đối xử với nhau như hai người xa lạ, thậm chí là như kẻ thù. Theo tôi thì không cần phải làm như vậy. Thay vì làm cho người ta nhìn thấy bạn là thấy sợ, sao không học cách đối xử với nhau với nhau như những có hiểu biết. Hãy chứng tỏ cho người bỏ rơi bạn rằng anh/chị đã sai lầm khi rời bỏ bạn. Bạn kể cho tôi nghe bạn và người yêu đang “lục đục”. “Hình như lão ấy có người khác hay sao ý?” – bạn hỏi tôi, mà tôi nghĩ là tự bạn hỏi chính mình. Tôi chỉ cười và im lặng. Tôi nghĩ, đã yêu thì phải tin, còn không tin thì đừng có yêu, vì tình yêu mà không có lòng tin thì chẳng khác nào cánh cửa đẩy người ta xuống địa ngục. Còn nếu như niềm tin của mình đặt không đúng người thì bạn cũng không cần phải tiếc nuối. Vì người đó không xứng đáng với bạn chứ không phải bạn đã không sống và không yêu hết mình với tình yêu. Bạn hỏi tôi có cách nào để kiểm chứng rằng anh ấy không có người khác ngoài bạn không? Tôi có thể giúp bạn làm một phép thử, thử anh ấy không? Tôi thẳng thừng từ chối. Tôi cho rằng không cần phải cố gắng để yêu một ai đó, không cần phải cố gắng níu kéo một thứ không thuộc về mình. Tôi thấy có rất nhiều người luôn phải cố gắng yêu, cố gắng chiều chuộng người-có-thể-là-không-còn-yêu-mình-nữa. Tại sao phải khổ sở thế chứ? Tại thói quen? Thói quen yêu, quen đã có nhau? Nhưng dù sao, dù là gì đi nữa, tôi cũng luôn muốn bạn biết điều này. Đó là đừng bao giờ cố gắng để yêu. Vì như thế chính bạn có lỗi với bản thân bạn lắm. Nếu người ta không còn yêu bạn, bạn hãy học cách yêu lấy chính bản thân mình. Cuộc sống có ba điều hạnh phúc : có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu thương và có điều gì đó để hy vọng. Nếu bạn chưa có một công việc tốt, tôi chúc bạn sẽ sớm tìm được một công việc tốt-với-bạn. Nếu bạn đang trong giai đoạn “bấp bênh” của tình yêu, tôi muốn bạn nhớ lấy câu này – cũng là câu mà tôi vô cùng thích trong một câu chuyện mà chị Trang Hạ đã dịch: Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu. Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ. Nghĩ như vậy để thấy lòng bạn thanh thản hơn và thấy cuộc đời này còn thật đẹp. Và biết đâu sau này, bạn tìm thấy một người còn yêu và đối tốt với bạn hơn người cũ. Hãy nhớ rằng tình yêu không phải là thứ quan trọng nhất ở cuộc đời này, bởi bạn sống không phải vì cho một tình yêu mà còn cho tất cả những người yêu thương và quan tâm tới bạn, phải không nào? Bạn của tôi ạ, thế gian này có rất nhiều điều để chúng ta yêu thương. Vì thế, đừng bao giờ mất niềm tin về những điều tốt đẹp đang chờ bạn phía trước. Bạn nhé!
Jul 28 2011, 08:51 AM
Bởi: Mắt bão
Có không ít người nói tôi kiêu kỳ. Câu trả lời chung của tôi với họ thường là : - “Trạng từ kiêu kỳ để chỉ về em không đúng hoàn toàn. Mà phải nói là : EM CỰC KỲ KIÊU KỲ!” Nhưng trước khi nói tôi là một cô gái cực kỳ kiêu kỳ, tôi muốn bạn nhìn lại mình xem mình là đường hay là cà phê? Cà phê đen rất đắng. Đường rất ngọt. Theo lẽ tự nhiên thì con người ta thích ngọt. Tôi cũng là một con người, và tôi thuận theo lẽ tự nhiên. Nếu bạn là cà phê, đừng bắt tôi đi ngược lại những gì của tự nhiên. Hãy tìm một cách tiếp cận khác, bởi vì với tôi, bạn đã không có bước tiếp cận hợp lý!
Tôi là một cô gái CỰC KỲ KIÊU KỲ. Trạng từ này để chỉ về tôi mới đúng. Nhưng bạn đang là đường hay là cà phê??? Thế nhé. Đừng nhầm lẫn. Tôi buồn đấy!
Jul 18 2011, 01:29 PM
Bởi: Mắt bão
Chẳng phải chính cuộc đời đã kéo ta đến sát bờ vực
Ta cần một bờ vai để biết nói lời cảm ơn
Ta không hề muốn mất đi cảm giác ngửa mặt mình đón những giọt mưa đến hỏi thăm
Sẽ là hạnh phúc nếu ta có cơ hội để chọn lựa gạt bỏ hết khổ đau
Ta không chọn nơi sinh ra nên đã chọn cách kết thúc một cuộc đời
Có những khoảnh khắc trong cuộc đời này ta phải chấp nhận mình là kẻ vô ơn!
Jul 16 2011, 04:25 PM
Bởi: Mắt bão
Một cuộc tình nhỏ bé
Bên đôi môi hồng đào Đường đời xa lắm nhé Em không nhớ tôi sao? _Môi hồng đào-TCS_ |