Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Niệm Phật Vãng Sanh

Chay Thuần Khiết và Chay Giả Mặn

    Phần Ba: Chay Thuần Khiết và Chay Giả Mặn


Cùng với sự gia tăng gần đây về số người ăn chay đã xuất hiện thêm những tên món ăn mới lạ như gà chay, vịt chay, chim non chay, cá chay v.v...

Hòa Thượng đã nói như sau về vấn đề này:

    "Những người ăn chay mà lại làm đồ chay giả thịt gà, giả thịt vịt hay giả cá ..., vẫn không thể quên mùi vị của thịt và luôn luôn muốn thưởng thức mùi vị này, dù cho ăn đồ giả cũng để đỡ thèm. Trong Phật Giáo nhất định phải cải thiện thói quen này; nếu không cải thiện thì dần dần sẽ không còn người xuất gia nào ăn chay nữa! Người ăn chay thì ngay cả cái tên thịt gà thịt vịt đều không nên đề cập đến, huống chi là nhìn ngó hình thù của loài súc sanh đó! Tôi hy vọng rằng mỗi Phật tử đều có được Trạch Pháp Nhãn, nhận ra nhân quả, và không bị vướng mắc trong nhân quả."

Kinh Lăng Nghiêm có chép: "Nếu nhân địa không chân thật, thì quả sẽ cong vạy.". Mặc dầu những thức ăn này là những súc sanh giả, tuy nhiên, bên trong vẫn tồn tại mối liên hệ nhân quả hết sức vi tế. Hãy xem quyển 6 của Kinh Lăng Nghiêm, trong đó Đức Phật có nói rằng: "Này A Nan, Ta cho phép Tỳ Kheo ăn năm loại thịt thanh tịnh (ngũ tịnh nhục). Nhưng thịt này thật sự là do thần lực của Ta biến hóa ra, chứ căn bản không có mạng căn. Các ông những người Bà La Môn sống trong khí hậu quá nóng và ẩm, và trong vùng đầy cát và sỏi đá như vậy, rau cải không mọc được; do đó, Ta phải giúp cho các ông bằng thần thông và lòng từ bi. Do lòng từ bi to lớn nầy, những gì các ông ăn và nếm giống như thịt và gọi đó là thịt, song thật ra không phải vậy. Sau khi Ta nhập diệt, làm thế nào những kẻ ăn thịt của chúng sanh lại được gọi là đệ tử của Thích Ca ?

"Năm loại tịnh nhục" này chỉ là do thần thông của Đức Phật biến hóa ra; chúng vốn không có mạng căn. "Vì địa phương nơi người Bà La Môn các ông sinh sống khí hậu quá nóng và đất đai lại nhiều sỏi đá rau cải không sinh trưởng được do đó Ta mới "huyễn hóa tạo thành" năm loại tịnh nhục để các ông ăn" - đó cũng là trường hợp ăn 'thịt giả'. "Vì sao sau khi Phật diệt độ, những đệ tử bất tiếu của Ta đã ăn 'thịt thật' mà còn vọng xưng mình là đệ tử của Phật!.".

Phật có dự ngôn là sau này sẽ có đệ tử của Phật ăn thịt thật mà còn nói rằng đó là do Phật cho phép. Ngày nay các tiệm ăn chay khắp nơi dùng "thịt chay" như là một phương tiện để tiếp dẫn người ăn thịt trở thành ăn chay, nhưng như vậy họ có thể rơi vào vấn đề nhân quả "bất tịnh" vì có sự nguy hiểm trầm trọng là sau khi ăn đồ giả một thời gian, người ta lại muốn ăn "đồ thật"! ...

Người ta không nên dồn năng lực vào chuyện thức ăn và đồ uống. Ăn no là đủ lắm rồi; không nên sanh tâm chấp trước vào hình dạng và mùi vị. Ngoài ra còn có vấn đề người ăn chay có ăn trứng được hay không. Hay là những kẻ ăn trứng được gọi là "người ăn chay giả mạo" và những người không ăn trứng là "ăn chay thuần khiết" ? Mặc dầu đây là câu hỏi mà mọi người đều có ý kiến riêng bởi vì "khó cho vị quan thanh liêm phán đoán chuyện nhà, khó cho Tổ sư phán đoán chuyện tôn giáo" (thanh quan nan đoán gia vụ sự, Tổ sư nan đoán tông giáo sự), chư Tổ và chư Tôn đức phần lớn đều có thái độ không chấp nhận về vấn đề ăn trứng. Ví dụ "Ăn trứng không thích hợp vì nó có sinh mạng và có chất độc". "Ăn trứng thì không được! Những kẻ tà kiến nói: 'Trứng không có thụ tinh thì ăn được', đừng có tin!" "Ăn bất cứ thứ gì có tri giác thì không được. Người ta không nên ăn trứng vì mặc dầu chúng không có tri giác nhưng chúng có sanh mạng."

Tại đạo tràng của Hòa Thượng Quảng Khâm, Thừa Thiên Thiền Tự có quy định rõ: "Cấm không được mang theo các loại thịt và thức ăn mặn, thuốc lá, rượu và trứng ...". Hòa Thượng Sám Công ở Chùa Liên Nhân có nói trong một buổi thuyết pháp có thâu băng là "Không được ăn trứng gà."

Và Hòa Thượng cũng có nói:

    "Quý vị nói người ăn chay có ăn trứng thì không sao ư? Đợi đến khi quý vị mang thân gà, lúc đó quý vị sẽ biết đó chính là lý do, có thể lần ra manh mối trực tiếp từ việc ăn trứng gà. Một số Phật tử ăn ba loại tịnh nhục và một số hoàn toàn ăn thịt. Nếu quý vị tham ăn và thích ăn đồ bổ dưỡng, sao lại hỏi tôi ? Nếu quý vị muốn ăn trứng, thì đó cũng như ăn thịt."

Phần Ba của Kinh Kim Cang có tựa " Đại Thừa Chánh Tông" nói rằng: "Tôi phải làm cho tất cả chúng sanh - sanh từ trứng, từ thai bào, từ ẩm ướt, từ biến hoá... vào Niết Bàn vô dư để họ được diệt độ. Không lẽ trứng gà không phải là "sanh từ trứng" hay sao? Trong Hiện Thực Luận có nói : "Không thể ăn bất cứ loại trứng nào bởi vì trong đó có chủng tử".

Thật ra chúng ta cũng không cần tìm hiểu xem trứng là chay hay không chay, mà chỉ cần suy nghĩ về vấn đề này: Người ta có thể không ăn thịt gà, thit vịt, tôm, cua, đồ biển ..vậy mà chỉ một món trứng mà "không thể bỏ" hay sao? Ngoài ra, nếu một người ăn trứng đều đặn (không ăn gì ngoài trứng), thì e rằng sau một tuần có thể người đó sẽ bị nhiễm độc. Mặt khác nếu một người uống sữa (không có gì ngoài sữa), không phải chỉ một tuần, cho dầu đến một tháng, người đó vẫn bình an vô sự. Nếu quý vị không tin, thì cứ thử đi! Vấn đề không phải ở điểm trứng là chay hay mặn, mà là lòng tham đằng sau sự tham ăn của chúng ta.

 

    Phần Bốn: Khí Công và Tà Chánh


Ngày nay cả thế giới đều nói về khí công. Và sự nhiệt tình về khí công là một "ngành nghề mới". Có những kẻ xấu làm cho khí công trở thành "tà khí", bởi vì "khi người chánh thực hành tà pháp, tà pháp trở thành chánh; khi người tà thực hành chánh pháp, chánh pháp trở thành tà." Khí công trở thành công cụ "kiếm tiền" "phát thần thông". Bởi vì đã đi xa chánh đạo, khí công trở thành một loại quỷ công. Hòa Thượng đã nhận định về khí công như sau:

    "Khí công" là một danh xưng không phù hợp. "Khí" là không có tri giác cho nên nó căn bản không có "công", vì thế phải gọi là "thần công," 'quỷ công," "ma công", hoặc "yêu công". Thần công" tức là "thần nhi minh chi, tồn hồ kỳ nhân" có nghĩa là trong khi bảo trì chánh niệm, dùng tinh thần để cho thần sử dụng năng lực của mình. Do đó gọi là "thần công". Nhưng "thần công" vẫn liên hệ đến ý thức và chưa đến cảnh giới biến hóa rốt ráo; người đó vẫn còn chấp tướng. "Thần công" là thần chi phối khí, không phải khí chi phối thần. Khi thần công đến, người đó không nhảy lên nhảy xuống hoặc chạy lung tung, cũng không nói năng bừa bãi. Thần công tương đối hiền hòa. Khi "quỷ công" đến, người đó nhảy nhót, run rẩy, khóc cười. Đó là một "ngũ quỷ ban vận pháp" (phép vận chuyển năm con quỷ). Mấy con quỷ được thả lỏng và nhập vào thân người, làm người đó nói năng bậy bạ, bởi vì quỷ công vốn không có định tính và định lực.

    Còn "ma công" và "yêu công" thì đều chẳng biết lý lẽ, luôn kiêu ngạo và gây hại cho người, chuyên hành dâm dục, và tất cả bọn chúng là hiện thân của yêu ma quỷ quái.

    Những người có "khí công" chân chánh thì không nhảy nhót, khóc lóc kêu la, cũng không tham giàu có hưởng thụ hoặc tìm cách rêu rao quảng cáo. "

Hòa Thượng không phản đối khí công, chỉ khai thị rằng chúng ta cần phải có nhận thức chân chánh, cần phải có "Trạch Pháp Nhãn" (con mắt biết chọn pháp). Điều nầy nói lên "thần công, quỷ công, ma công, yêu công - đều gọi là khí công'. Bởi có chân, có giả, có chánh, có tà, nên cần có Trạch Pháp Nhãn".

Về vấn đề có liên quan đến "ngoại đạo trong Phật Pháp" (3), đa số đoàn thể Phật Giáo không muốn công khai phân biệt tà và chánh, điều này giúp cho những kẻ "không chân chánh trong Đạo Phật và những hàng ngoại đạo" lợi dụng ngày một nhiều hơn. Với ý xấu và xảo quyệt, họ lừa gạt tiền bạc của kẻ khác và lừa người khác phạm những hành vi dâm dục - trong khi vẫn mặc áo của Phật và ăn cơm của Phật.

Tôi sẽ đưa ra hai vị có tên tuổi được nhiều người biết đến để làm thí dụ. Một vị là nữ đạo sư đạo Sikh ở Ẩn Độ. Bà ta tự xưng là "Phật tái thế đã khai ngộ" và đi truyền bá "Pháp môn Quán Âm - tức khắc khai ngộ và giải thoát ngay trong kiếp này".

Hòa Thượng đã nghiêm khắc chỉ trích:

    "Nhiều kẻ bị bà ta làm cho lầm lạc chỉ vì tham lam. Khi quy y Tam Bảo, bài văn trong buổi lễ có nói rất rõ ràng 'Con thà xả bỏ thân mạng nầy quyết không quy y với thiên ma ngoại đạo.' Những điều bà ta nói ra đều là tà thuyết của thiên ma ngoại đạo, và tất cả đều nhằm mục đích dối gạt người, nếu quý vị tin những điều đó, quý vị thật ngu xuẩn, vô tri, và quý vị tự đào đường xuống địa ngục."

Thật là một lời mạnh mẽ: "Tự đào đường đến địa ngục." Hòa Thượng không tự chế ra những lời này. Ngài luôn luôn "chỉ thẳng tâm người", lời nói ngắn gọn mà đích đáng, trúng vào điểm chánh (4), có thể phá tan vô minh và mê lầm của chúng sanh.

Trong phẩm Cơ Duyên” của Kinh Lục Tổ (Kinh Pháp Bảo Đàn) có câu "Từ Đức Phật Oai Âm Vương về trước thì có thể được, từ Đức Phật Oai Âm Vương về sau, không thầy mà tự ngộ thì toàn là thiên nhiên ngoại đạo." Câu này có nghĩa là trước thời của Oai Âm Vương (vị Phật đầu tiên) thì có thể được (tự mình khai ngộ); thế nhưng, từ sau thời của Oai Âm Vương, nếu không được một vị thầy nào trao truyền Pháp môn và ấn chứng cho, mà lại tự mình ấn chứng cho rằng mình đã khai ngộ, thì đó đều là ngoại đạo thiên nhiên."

Trong Kinh Lăng Nghiêm, phần Bốn Lời Dạy Về Tánh Thanh Tịnh, Đức Phật có nói rằng: "Cớ sao bọn trộm cắp kia lại mượn sắc phục của Ta, mua bán Như-Lai, lại nói rằng mọi nghiệp tạo ra đều là Phật Pháp? Chúng phỉ báng người xuất gia và xem các thầy Tỳ-Kheo đã thọ Cụ-túc Giới là hàng Tiểu-thừa. Do sự nghi ngờ và ngộ nhận mà vô lượng chúng sanh phải đọa địa ngục Vô-gián."

Hòa Thượng có làm một bài thơ thật lý thú như sau:

    Hồ đồ dạy hồ đồ,

    Một dạy hai chẳng hiểu,

    Sư phụ đọa địa ngục,

    Đệ tử cũng xuống theo.

Đây chính là những kẻ “phù Phật Pháp ngoại đạo” giả muợn danh nghĩa Phật Giáo mà đi khắp nơi để kiếm tiền, phan duyên, đem Phật Pháp ra mà buôn bán đổi chác. Họ cho rằng hút thuốc, uống rượu, cờ bạc, sát sanh, trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ … đều là Phật Pháp, mà chẳng biết giới luật là gì cả; thế là vô lượng chúng sanh bị mê lầm, ngộ nhận, phải đọa địa ngục Vô-gián.

Còn  vị kia vốn là một “Thượng Sư,”một vị “Liên Sanh Hoạt Phật” (Phật Sống sanh từ hoa sen) với “thần thông quảng đại,” lại ăn thịt, uống rượu, và đùa giỡn với phụ nữ. Hòa Thượng đã phê phán về vị  này như sau:

    “Ôi thời Mạt Pháp ! Thời Ác thế !
    Chúng sanh phước bạc khó điều phục.
    Hiền thánh cách xa, tà kiến sâu,
    Ma mạnh, Pháp yếu, nhiều [ác tổn] oán hại.
    Nghe pháp Đốn Giáo của Như Lai,
    Hận chẳng phá nát như đập ngói.

    (Chứng Đạo Ca)

    Trong thời Mạt Pháp, [người ta không phân biệt được  tà với chánh] tà chánh bất phân, quý vị chỉ cần xét xem: Người đó có còn tâm tham, tâm tranh, tâm mong cầu, tâm ích kỷ, tâm tự lợi hoặc tâm nói dối hay không? Người đó có suốt ngày suốt đêm nói dối, lừa gạt người khác hay không? Tôi không biết người này là ai. Tôi chỉ gọi đó là một con quỷ.  "

Những thiên ma và ngoại đạo này đều là sự biến hiện của năm mươi loại ấm ma được giảng trong Kinh Lăng Nghiêm. Nếu người ta có thể quen thuộc với nội dung của phần Năm Mươi Ấm Ma, thì người ta sẽ không bị  lầm lạc lúc tu hành. Ví dụ, trong “Bốn Lời Răn Dạy về Tánh Thanh Tịnh” trong Kinh Lăng Nghiêm, Đức Phật nói:

    “Sau khi Ta diệt độ, trong thời Mạt Pháp, sẽ có nhiều thứ yêu tà ấy hiện ra đông đảo ở thế gian, âm thầm lừa dối mọi người, xưng là bậc Thiện-tri-thức, và kẻ nào cũng tự nói là đã đắc Thượng-nhân Pháp. … Họ chưa đắc mà nói đắc, chưa chứng mà nói chứng .. Hạng Nhất-điên-ca (nhất xiển đề) này làm tiêu diệt Phật-chủng. "

Ở đây là nói về những kẻ ngoại đạo này. Tất cả bọn họ đều tự xưng rằng họ đã giác ngộ rồi. Chưa được bất cứ sự chứng nhận giác ngộ nào, họ lại nói rằng họ đã được chứng ngộ; chưa đắc Đạo, họ lại nói là họ đã đắc Đạo. Những người nói ra những điều dối trá (đại vọng ngữ) này đã hủy hoại hạt giống của Phật. Họ đã  vĩnh viễn tự cắt đứt thiện căn của chính mình.

Ngoài ra, trong quyển trung của Kinh Phật Tạng, Đức Phật tiên đoán rằng vào thời Mạt Pháp các ác ma sẽ dùng hình tướng Sa Môn và sẽ dạy chúng sanh thuyết tà đạo.

Trong Kinh có nói rằng: “Xá Lợi Phất! Các ác ma bây giờ ẩn  trong thân của những kẻ giúp ông Điều Đạt (tức Đề Bà Đạt Đa) để phá Ta (Đức Phật), Pháp và Tăng. Bởi vì Như Lại với đại trí tuệ còn ở trên thế gian, những quỷ ma xấu xa đó không thể thành công khi làm việc đại ác. Trong tương lai, ác ma sẽ mang hình tướng Sa Môn (người xuất gia), vào Tăng Đoàn, và nói đủ loại tà thuyết, làm cho nhiều người trở thành tà nhân và nói tà pháp… Đức Phật tiên đoán những điều như vậy sẽ được tạo nên để phá hoại Phật Pháp và sẽ xảy ra vào thời kỳ Mạt Pháp.”

Vào thời Mạt Pháp, vì phước báo của chúng sanh quá cạn cợt và trí tuệ của chúng sanh chỉ có trên bề mặt, rất nhiều “ma Tăng” sẽ “đến thế gian để cứu chúng sanh” (chuyển thế độ chúng). Giả danh là Phật Giáo họ tuyên truyền tà pháp trên mức độ rộng lớn, đưa chúng sanh vào  làm “quyến thuộc” của họ. Làm sao không đau buồn cho được!  (5)

Vị cao tăng thời cận đại là Hòa Thượng Hư Vân có lần nói: “Đây là thời Mạt Pháp. Ở đâu quý vị có thể tìm thấy bậc Thiện Tri Thức? Tốt nhất là nên đọc Kinh Lăng Nghiêm cho tới khi quý vị quen thuộc thông suốt. Đến lúc đó sự tu hành của quý vị sẽ an toàn và quý vị có cơ hội được độ thoát. Bằng cách chận đứng các tà duyên, thân tâm quý vị có thể nhập Phật tri kiến và khi được như vậy, quý vị sẽ không đi sai đường!” Quý vị thấy chư Tổ đã nhấn mạnh như thế nào về Kinh Lăng Nghiêm! Bộ kinh này là tấm “kính chiếu yêu” để dùng cho việc tu hành, và cũng là một bộ kinh mà mọi đệ tử Phật nên đem mồ hôi và máu của mình để hộ trì.

Để có thể phân biệt giữa Phật và ma, giữa tà và chánh, Hòa Thượng đã có lời khuyên rất rõ ràng:

    “Nếu quý vị có thể ngăn ngừa, không bị dính mắc với hình sắc, âm thanh, mùi hương, vị nếm, cảm thọ, và pháp; thì những ấm ma này không thể làm gì quý vị được cả. Nếu quý vị không có mảy may tham, sân, hay si thì quý vị sẽ thắng được những ấm ma nay. Nếu quý vị không có chút gì ích kỷ, tư lợi, cũng chẳng hề tranh giành, tìm cầu, thì không ma quỷ nào có thể làm gì quý vị được cả!.”

Thật ra, Phật và ma chỉ hiện hữu trong một niệm. Nếu một người không có tâm niệm tham lam, tìm cầu, ích kỷ, tư lợi và dối trá thì những loại ma quỷ này sẽ không hiển hiện. Có câu rằng: “Khi bên trong có quân tử, thì quân tử sẽ đến, nếu bên trong có tiểu nhân, thì tiểu nhân sẽ thân cận.” (Môn nội hữu quân tử, Môn ngoại quân tử lai; Môn nội hữu tiểu nhân, Môn ngoại tiểu nhân chí.) Đó cũng chính là đạo lý ”vạn pháp duy tâm tạo”. Hòa Thượng có bài kệ: 

    “Tánh định, ma phục ngày ngày vui.

    Vọng niệm không khởi chốn chốn an.

    Tâm ngừng niệm nghỉ, thật phú quý.

    Đoạn dứt dục niệm, thật phước điền.”

Đó là phương pháp tốt nhất để hàng phục tất cả ma quỷ. 

Tôi hy vọng rằng tất cả [sinh viên] học nhân chúng ta có thể “ma đến, chém ma; Phật đến, chém Phật”. Tất cả các thiện pháp và tất cả các ác pháp đều hiện hữu bởi vọng tưởng của chính chúng ta. Chúng ta nên không trụ vào đâu cả (ưng vô sở trụ). Cần nên “Nếu không nghĩ là mình chứng thánh thì đó là cảnh giới tốt. Nếu nghĩ mình chứng thánh, thì rơi vào cảnh giới ma.” (Bất tác thánh tâm, Danh thiện cảnh giới; Nhược tác thánh giải, Tức lạc quần tà.)

http://www.dharmasite.net/thiluan.htm

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com