Nước vô tình nhưng trong lòng nổi sóng
Thế giới bình yên chưa hẳn bình yên
Kẻ vô tình thừong giả bộ khùng điên
Giấu trong tim những khổ đau dai dẳng
Người trần tục nhìn đời bằng nửa mắt
Đâu thể nào hiểu được chuyện thế gian
Đến lúc ngộ ra muôn sự đã muộn màng
Rồi từ đó lao vào vòng đau khổ.