THƠ TRÊN NET
___________ NHẠC CHẾ
* chỉ có rượu mới hiểu
Bụng mênh mông nhường nào Chỉ có bụng mới hiểu Rượu đi đâu về đâu.... *Hà Nội mùa này phố cũng như sông. Cái rét đầu đông, chân em thâm... vì ngâm nước lạnh. Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố. Đường Cổ Ngư xưa... ngập tràn nước sông Hồng. Hà Nội mùa này nhiều người đi nơm cá... Phố vắng nước lên thành con sông. Quán cóc nước dâng ngập qua mông. Hồ Tây, hồ Tây... lụt tràn qua Mỹ Đình... Hà Nội mùa này lòng bao rét buốt... Ta nhớ đêm nao - lạnh đôi tay. Cho đến đêm qua - lạnh đôi chân. Giờ đây - lạnh luôn, lạnh luôn... toàn thân... TTX VỈA HÈ
Đây là những thông tin của Thông tấn xã vỉa hè !
(Tin hay không là quyền của bạn) -------------------------- ______ DIÊM VƯƠNG LUẬN ÁN {Đây là một vụ luận án dưới ÂM PHỦ để cho một âm hồn đầu thai kiếp khác} ... Diêm Vương : - Tội của Hồn này là không thể dung tha. Tuy đến hạn được đầu thai kiếp khác nhưng cũng vẫn phải "Hành hạ cho thật khổ" để rèn luyện thành một dộng vật tử tế... Vậy các Phán Quan thử nghĩ xem cho hắn đầu thai thành kiếp gỉ ? Một phán quan nói : - Thưa Diêm vương,theo thiển nghĩ của thần...cho hắn đầu thai thành kiếp trâu...suốt đời chỉ biết "Kéo cày trả nợ" thôi ạ. Diêm Vương nghĩ một lát rồi nói : - Chưa khổ... Một phán quan khác nói : - Thưa Diêm Vương,cho hắn đầu thai thành người IRắc ạ... Rồi hắn sẽ có ngày "tan xác pháo" vì những vụ đánh bom liều mạng cho mà xem...khổ hết chỗ nói rồi đấy ạ... Diêm vương lại nghĩ một lát rồi lắc đầu nói : - Tan xác thì biết gì là khổ chứ ? chưa khổ...Nào,còn ý kiến gì nữa không ? Một phán quan người ốm o,ngáp dài...ngập ngừng nói : - Thưa,theo thần thì...cho hắn đầu thai thành người Việt Nam ạ. Đất nước này chiến tranh liên miên,hiện tại tuy đã hoà bình nhưng nạn tham nhũng.hối lộ,bao che đang trong hồi đỉnh điểm...Thần trộm nghĩ,làm người dân lương thiện ở đất nước này chắc là khổ hết chỗ nói rồi đấy ạ... Diêm Vương nghe xong bỗng vỗ đùi cười ha hả rồi nói : - Hay...khá khen cho khanh có con mắt tinh đời...Vậy cứ thế mà làm...bãi triều... ----------------------------------- TIN KHÔNG VUI : * Nghe nói: Diễm Quỳnh ( một MC duyên dáng,xinh đẹp,quyến rũ vào bậc nhất VN) Đã...bị ung thư vòm họng !? * Nghe nói : Diễm Quỳnh đã sang Trung Quốc điều trị !? * Nghe nói : Diễm Quỳnh đã về nước và hiện chưa nói được !? Bạn nào có thông tin gì mới xin gửi về ngay cho TTX VỈA HÈ nhé ------------------------------------------------------- TIN VUI ! * MC Diễm Quỳnh đã trở lại công việc ! KINH NGHIỆM CỦA TIỀN BỐI
"Chỉ cần nhìn những tấm ảnh này mỗi ngày là có thể giúp đôi mắt của tôi sáng hơn và tinh nhanh hơn !"
Trên đây là tâm sự của ông : Huang Chunyi - 94 tuổi - Trung Quốc(ảnh trên bên phải) ---------------------------------------------- Tiền bối Huang sưu tầm trong 20 năm(từ khi nghỉ hưu) được 100.000 ảnh của các mỹ nhân,người mẫu ! Tiền bối thường xem vào đêm ! Vậy các bạn còn chờ gì nữa mà không làm theo bậc tiền bối !? Bạn dành ít phút ban đêm nhé ! BẠN CẦN BIẾT
|
ÔNG HÀNG XÓM DẠY CON --------------------------------- Truyện ngắn của : Phạm văn Khôi ( Trong tập: Vùng xoáy Luân hồi) Nếu cái mảng cót ép vênh váo kia mà biến thành một bức tường gạch vuông vắn phẳng lì thì tôi đâu còn có cái hạnh phúc được tận hưởng những âm thanh tuyệt diệu của ông hàng xóm tốt bụng ! Để vừa được nghe,vừa được nhìn trộm (mô phật !) ,tôi đã bí mật khoét một lỗ nhỏ trên vách ngăn nhà bằng cót ép. Tôi khéo chọn vị trí đến nỗi cả hai gia đình đều không nhận ra. Ở cạnh mới biết,ông hàng xóm của tôi có những kiểu dạy con vô cùng quyến rũ và kì quặc. Trong con người ông,như có một nguồn kiến thức sư phạm vô tận. Có lẽ, ông được Trời phú. Tuy ông bố thì như vậy. Nhưng thằng con trai bé bỏng của ông cũng chẳng phải vừa. Nó không hỗn láo, lêu lổng, nhưng lì lợm và “chịu chơi” hết mực. Tội của nó chỉ là quá say mê với trò chơi điện tử. Say mê đến mức bỏ cả ăn,cả học. Ông hàng xóm của tôi gọi cái máy chơi điịen tử là bộ óc thông minh chết tiệt ! Nó lừa đảo trẻ em khủng khiếp,mê hoặc trẻ em như mụ phù thủy xấu xí. Ông tiên đoán rằng : Đến thế kỉ hai mươi hai thì trẻ em trên toàn thế giới đều lười biếng và cận thị. Có lần ông mắng thằng con : - Mày đừng tưởng tao không dạy được mày đâu nhé ! Khi tao mà kết hợp giữa cương và nhu thì…dẫu người mày có là thép,cũng phải chảy thành nước ! …Có lần,ông để bát cơm dưới đất,rồi bắt thằng con chống hai tay,úp mặt xuống ăn. Ông bảo…Đấy là cách “Giáo Nhục” theo kiểu “Lưỡng cẩu tranh phân”. Một lần khác,ông dọa nó : - Nếu mày mà vẫn cứ suốt ngày đi bấm điện tử thì tao sẽ…cưới cho mày một con vợ ! Dứt khoát mày sẽ có vợ !…Mặc dù mày còn lâu mới đủ tuổi kết hôn…nhưng tao cho mày cưới “chui” ! Không hiểu sao,phương pháp này của ông lại có hiệu nghiệm ? ! Nhưng cũng chỉ “cải tà” thằng bé được trong vòng hai mươi tư tiếng đồng hồ. Còn thằng con tôi cứ lấm lép suốt ngày quanh quẩn ở nhà. Có lẽ nó sợ tôi “gần mực thì đen…” chăng ? Riêng tôi thì cho rằng : Ông hàng xóm đã làm thay công việc dạy con của tôi. Mấy ngày nay không được nghe thấy tiếng của ông hàng xóm dạy con làm cho tôi cứ thấy như thiêu thiếu một cái gì ? Tâm can cảm thấy nao nao,bứt rứt !…Chẳng lẽ,tôi đã chịu chung số phận với những kẻ xấu số được thiên hạ gọi là Nghiện ? Có lẽ vậy,bởi tôi thèm được nghe thấy tiếng rầy la dạy con của ông hàng xóm. Những lúc rảnh rỗi khác,tôi lang thang ngoài phố rình xem những vụ lộn xộn. Có tiếng nói rất nhẹ nhàng nhưng đầy vẻ thiểu não của ông hàng xóm : - Con vào đây ! Vào…đâ…â…â…đây ! Tôi lao vào cái lỗ nhòm bí mật lẹ như một con mèo đói vồ chuột. - Bố đã từng khuyên bảo con,đã từng đánh đấm con hàng trăm lần rồi mà con không hề biết nghe lời ! Thôi thì…bố cũng đành để cho cái cục thịt biết đi mới mười ba tuổi trôi theo dòng đời vậy ! Con bằng lòng chứ ? Bố chắp tay chịu thua con… - Con… Thằng bé nói lí nhí trong mồm ,tôi không làm sao nghe rõ… - Bây giờ mày ra cửa sổ cầm cái roi mây vào đây ! Ông hàng xóm của tôi bỗng đổi giọng,rít lên những âm thanh như xoáy vào da thịt. Thằng bé run rẩy cầm cái roi mây đã ngả màu vàng óng,đưa cho ông bằng hai tay. - Mày cầm lấy cho thật chặt ! Thằng bé lộ vẻ ngạc nhiên. Ông chậm rãi nói : - Bây giờ mày bình tĩnh nghe tao nói…Nếu mày còn có chút tình thương nào đối với tao,thì mày nên nghe tao.Bằng không,tao sẽ bóp chết mày…như bóp chết một con muỗi ! ( Thằng bé run rẩy như chiếc roi trên tay của nó )…Mày có biết bây giờ mày phải làm gì không ?…- Mày phải dồn hết sức lực của mày…cái sức lực mà tao đã vun trồng cho mày mười ba năm qua,để mà…quất vào mông tao…mông cái thằng bố khốn khổ của mày…đủ số roi mà tao đã từng cho mày…rõ chưa ? Vừa nói rứt lời,ông đã soài sấp ra giường và vạch ra đôi mông xám xịt. Trông nó không giống một thứ thịt nào cả. Tôi thấy trên khuôn mặt khắc khổ của ông giàn giụa nước mắt. - Đánh ! Đánh đi mày ! Hãy vì thương tao mà đánh ! - Nhưng…bố có tội gì mà bắt con đánh…bố ơi ! Hừ…hừ… Thằng bé bỗng khóc nức nở. Chưa bao giơ tôi thấy nó khóc như vậy. Tôi chợt nhận ra rằng,thằng bé này thật công minh. - Tội gì à ?…có đấy,tội tầy Trời là đằng khác…Đó là cái tội đã không dạy được mày !…Thôi,còn chờ gì nữa.đánh đi…đánh ! Tôi không còn đủ can đảm để chịu đựng được nữa. Tôi nhoài xuống,lấy tay bịt tai lại. Thằng con tôi đang ngồi im lặng bên bàn học. Nó giương cặp mắt sắc lạnh và đầy vẻ bí hiểm lên nhìn tôi. Tôi cảm thấy ớn lạnh…đột nhiên,tôi lo sợ sờ vào đôi mông của mình…
Hôm sau,tôi dậy thật sớm đi mua gạch. Hà nội.
|
Thực đơn người xem
BÌNH LUẬN ẢNH
MẸ VIỆT NAM ƠI !...
Mẹ Việt Nam ơi mẹ Việt Nam ơi... Bao nhiêu năm qua mẹ vẫn trên đời Vẫn chiếc áo tơi quanh người mẹ bó Mỗi mùa đông về nước mắt con rơi... Than ôi ! Biết đến bao giờ mới hết cảnh này ? (Lời bình của : thaodanso1) Mời các bạn góp lời bình ! Hình này chụp vào những ngày rét cắt da cắt thịt cuối tháng 1/2008 tại Hà Nội NHỮNG BÀI HAY TRÊN WEB BẠN
GIỌT NƯỚC MONG MANH Truyện ngụ ngôn ******* Có hai giọt nước đang hòa cùng dòng sông chảy ra biển.Khi dòng sông chảy qua một khu rừng tuyệt đẹp.Những bông hoa rừng rực rỡ, tiếng chim hót líu lo...khiến dòng nước như muốn ngừng trôi. Giọt nước Long Lanh thì thầm với giọt lung linh : - Mình nhảy lên bờ chơi đi Lung linh ! Trên bờ thật tuyệt vời ! Lung Linh lắc đầu : - Đừng bạn ơi ! chúng mình là những giọt nước sông,chúng mình phải chảy ra biển ! Long Lanh nói : - Tại sao cứ phải ra biển ? Mình thích nhảy lên đây ! Mình thích ngắm hoa,thích nghe chim hót,thích nô đùa với cỏ cây ! Bạn không muốn thì ở lại ! Vừa dứt lời,Long Lanh lựa theo một con sóng nhỏ nhảy vọt lên bờ. Lung Linh không kịp ngăn cản. Nhưng than ôi,Long lanh chưa kịp bám vào những ngọn cỏ xanh tươi thì đã tan biến như chưa từng có. Lung Linh đã nhìn thấy hết. Nó khóc ! ______________________ VUI MỘT TÍ
CÁC BẠN THỬ NÓI THẬT NHANH NHỮNG CÂU DƯỚI ĐÂY NHÉ. [Cẩn thận kẻo ngộ lắm đó...] ++++++++++ - Nồi đồng nấu ốc nồi đất nấu ếch. - Ông bụt ở chùa Bùi cầm bùa đuổi chuột. - Buổi trưa ăn Bưởi chua. - Con lươn luồn qua lườn. - ăn Hành chụp ảnh ăn ảnh. CƯỜI HỞ 10 CÁI RĂNG
nuôi con bằng sữa mẹ
Giờ sinh vật Cô giáo giảng bài, cuối lớp có 2 nhóc quậy đang đánh ca rô. Cô: Tèo và Tí tại sao không chịu nghe giảng? Tèo hãy trả lời cho cả lớp - vì sao nuôi con bằng sữa mẹ tốt hơn sữa bò? Tèo vẻ mặt rất hớn hở tỏ ra rất thuộc bài nhanh nhảu trả lời ngay: Thưa Cô vì sữa mẹ có các ưu điểm sau 1. Sữa mẹ khi uống không cần pha. 2. Khi đi chơi xa không cần bình thuỷ nước sôi, ly tách, muỗng chi cho lỉnh kỉnh. 3. Không cần đậy đằng gì mà kiến gián cũng không bao giờ vô được. Và cuối cùng là cái bình sữa lại rất đẹp ạ! Cô tức quá nhưng nén giận hỏi thêm: vậy nó không có nhược điểm nào sao ? Tèo: Thưa cô có ạ; thỉnh thoảng có mùi thuốc lá và rượu bia ạ! Cô: !!! Thầy giáo đố chữ Một thầy giáo trong giờ dạy văn chủ đề về thành ngữ VN: Thầy gợi ý như sau: Câu thành ngữ này có chữ "mày, không". Nào, em nào trả lời được nào? Mãi mà không thấy ai giơ tay, thầy giáo gợi ý tiếp: - Câu còn có chữ "đố, làm"! Vẫn không có ai trả lời, thầy gợi ý luôn: -Thôi thế này vậy, câu thành ngữ này có 6 từ là "mày, không, đố, làm, nên, thầy". Bây giờ các em hãy sắp xếp lại thành 1 câu thành ngữ... Mãi ở cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên,1 học sinh đứng lên nói: -Em thưa thầy, câu thành ngữ này là "Làm thầy mày không nên đố". Thầy giáo dù rất bực nhưng vẫn ôn tồn nói: "Gần đúng rồi, ai có câu trả lời khác không?". Một cánh tay khác giơ lên, thwa thầy câu này là: "Mày làm thầy, không nên đố". GIẢI TRÍ HÀNG NGÀY
|