THƠ TRÊN NET
___________ NHẠC CHẾ
* chỉ có rượu mới hiểu
Bụng mênh mông nhường nào Chỉ có bụng mới hiểu Rượu đi đâu về đâu.... *Hà Nội mùa này phố cũng như sông. Cái rét đầu đông, chân em thâm... vì ngâm nước lạnh. Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố. Đường Cổ Ngư xưa... ngập tràn nước sông Hồng. Hà Nội mùa này nhiều người đi nơm cá... Phố vắng nước lên thành con sông. Quán cóc nước dâng ngập qua mông. Hồ Tây, hồ Tây... lụt tràn qua Mỹ Đình... Hà Nội mùa này lòng bao rét buốt... Ta nhớ đêm nao - lạnh đôi tay. Cho đến đêm qua - lạnh đôi chân. Giờ đây - lạnh luôn, lạnh luôn... toàn thân... TTX VỈA HÈ
Đây là những thông tin của Thông tấn xã vỉa hè !
(Tin hay không là quyền của bạn) -------------------------- ______ DIÊM VƯƠNG LUẬN ÁN {Đây là một vụ luận án dưới ÂM PHỦ để cho một âm hồn đầu thai kiếp khác} ... Diêm Vương : - Tội của Hồn này là không thể dung tha. Tuy đến hạn được đầu thai kiếp khác nhưng cũng vẫn phải "Hành hạ cho thật khổ" để rèn luyện thành một dộng vật tử tế... Vậy các Phán Quan thử nghĩ xem cho hắn đầu thai thành kiếp gỉ ? Một phán quan nói : - Thưa Diêm vương,theo thiển nghĩ của thần...cho hắn đầu thai thành kiếp trâu...suốt đời chỉ biết "Kéo cày trả nợ" thôi ạ. Diêm Vương nghĩ một lát rồi nói : - Chưa khổ... Một phán quan khác nói : - Thưa Diêm Vương,cho hắn đầu thai thành người IRắc ạ... Rồi hắn sẽ có ngày "tan xác pháo" vì những vụ đánh bom liều mạng cho mà xem...khổ hết chỗ nói rồi đấy ạ... Diêm vương lại nghĩ một lát rồi lắc đầu nói : - Tan xác thì biết gì là khổ chứ ? chưa khổ...Nào,còn ý kiến gì nữa không ? Một phán quan người ốm o,ngáp dài...ngập ngừng nói : - Thưa,theo thần thì...cho hắn đầu thai thành người Việt Nam ạ. Đất nước này chiến tranh liên miên,hiện tại tuy đã hoà bình nhưng nạn tham nhũng.hối lộ,bao che đang trong hồi đỉnh điểm...Thần trộm nghĩ,làm người dân lương thiện ở đất nước này chắc là khổ hết chỗ nói rồi đấy ạ... Diêm Vương nghe xong bỗng vỗ đùi cười ha hả rồi nói : - Hay...khá khen cho khanh có con mắt tinh đời...Vậy cứ thế mà làm...bãi triều... ----------------------------------- TIN KHÔNG VUI : * Nghe nói: Diễm Quỳnh ( một MC duyên dáng,xinh đẹp,quyến rũ vào bậc nhất VN) Đã...bị ung thư vòm họng !? * Nghe nói : Diễm Quỳnh đã sang Trung Quốc điều trị !? * Nghe nói : Diễm Quỳnh đã về nước và hiện chưa nói được !? Bạn nào có thông tin gì mới xin gửi về ngay cho TTX VỈA HÈ nhé ------------------------------------------------------- TIN VUI ! * MC Diễm Quỳnh đã trở lại công việc ! Tin nhanh
KINH NGHIỆM CỦA TIỀN BỐI
"Chỉ cần nhìn những tấm ảnh này mỗi ngày là có thể giúp đôi mắt của tôi sáng hơn và tinh nhanh hơn !"
Trên đây là tâm sự của ông : Huang Chunyi - 94 tuổi - Trung Quốc(ảnh trên bên phải) ---------------------------------------------- Tiền bối Huang sưu tầm trong 20 năm(từ khi nghỉ hưu) được 100.000 ảnh của các mỹ nhân,người mẫu ! Tiền bối thường xem vào đêm ! Vậy các bạn còn chờ gì nữa mà không làm theo bậc tiền bối !? Bạn dành ít phút ban đêm nhé ! BẠN CẦN BIẾT
|
XÓM VẨY Truyện ngắn của : Phạm văn Khôi ---------------------- Vì bốn hộ trong ngõ 64 này đều ở những ngôi nhà làm thêm cho nên dân phố liền đặt cho cái tên : “Xóm vẩy” ! Gần đây,cái xóm ấy bỗng trở thành trung tâm đàm tiếu của cả phố.Xóm Vẩy nổi tiếng là nhờ vào công của một người đàn ông có tên là Mỗ,Trần văn Mỗ.Gã cầm tinh con dê,cung khảm, mạng kim khắc mộc ,xương con heo, tướng tinh con gà rừng.Gã là chủ một gia đình gồm một vợ hai con. Lũ con gã còn lít nhít chưa đến tuổi đi học.Vợ gã tuổi Hợi,cung Cấn,mạng mộc khắc kim,xương con beo,tướng tinh con gấu.Tuy vậy,cô gầy đét như cây sậy mùa hanh,nhưng vẫn đủ sức chạy chợ nuôi bốn mạng. Còn Mỗ,ngay cả dân xómVẩy cũng chịu, không hiểu gã làm gì. Xóm phố chưa ai nghe thấy gã hát bao giờ.Chỉ nghe thấy gã nói bậy chửi thề.Gã có tài chửi bậy.Gã chửi không những có bài bản lại còn dai nữa.Gã chửi người ta mà khuôn mặt gã thản nhiên như đi mừng đám cưới! Chỉ khổ cho mấy hộ láng giềng với gã,luôn phải ong đầu,họ than rằng:Còn khổ hơn sống cạnh cái loa công suất lớn của đài” Quát thanh phường!”? Có một lần,gã kêu mất chiếc bàn chải giặt(do gã để quên ở bể nước chung).Ba hộ trong xóm Vẩy lăng xăng tìm kiếm khắp các xó xỉnh nhưng không thấy.Họ cảm thấy lo ngại.Y như rằng,từ tối hôm ấy,gã bắt đầu chửi bới như hát hay.Qua một đêm chịu cực hình,bộ ba láng giềng kia đành phải gom tiền vào mua một cái bàn chải mới rồi bí mật đặt vào gầm giường nhà gã. Khi cầm chiếc bàn chải mới trong tay,gã tủm tỉm cười và không quên chửi thêm: -Tiên sư chúng mày!Chúng mày nuốt không trôi,chúng mày phải nhả ra…bố mày biết ngay mà! Một lần,không hiểu nguyên cớ gì mái nhà gã vỡ một viên ngói.Nếu không có trận mưa rào vào nửa đêm chắc chẳng ai biết được.Nước mưa chảy thành vãi vào giữa giường gã.Tạnh mưa,gã bắt đầu dõng dạc chửi: -Cha năm đời…mười đời tổng các hộ trong xóm Vẩy này dỏng tai lên mà nghe nhá…Tiên sư tổng các hộ chúng mày…ấy, ông là Trần văn Mỗ không hề biết sợ đây…cứ như vậy,gã chửi như một chiếc máy hát mà đĩa của nó bị vấp. Trong đêm,tiếng chửi của gã như xói vào màng nhĩ bộ ba láng giềng khốn khổ.Người đầu tiên không đủ kiên nhẫn chịu uất là bác cả Nhân ở ngay sát vách bên phải nhà gã.Bác Nhân làm nghề đạp xích lô.Bác nói nhỏ nhẹ với Trần văn Mỗ : -Này cậu Mỗ ơi! Vuốt mặt phải nể mũi chứ! Cậu có nhớ cái mùa đông năm kia không?Rét mướt như thế mà cậu đánh thức tôi dậy đưa cô nhà đi đẻ,tôi cũng không nề hà.Cậu chửi như thế,khác nào đàa mả cụ tôi lên?Thôi,cậu tha cho tôi đi!? Gã nghĩ ngợi một lát rồi nói: -Thôi được,nể tình năm kia,tôi tha cho ông lần này. Nói đoạn gã lại tiếp tục: -Cha năm đời…mười đời tổng các hộ xóm Vẩy ném vỡ ngói nhà ông…(Lần này, đến đây gã nhấn thêm)..trừ hộ nhà ông Nhân… Sát bên vách trái nhà gã là hộ nhà anh Hai Cộng làm nghề sửa chữa Tivi-Catseat. Nghe thấy gã chửi như vậy,bèn mở cửa ra nói với gã: -Này chú Mỗ ”Không hề biết sợ” ơi!Chú chửi thế khác nào vắt nóc nhà anh lên?Chú còn nhớ cuối năm ngoái,anh thức thâu đêm để chữa cho chú cái Catsét”hòn gạch”bị bệnh méo xệch tiếng để kịp cho chú nghe tết không?Thôi,chú nể mặt thằng anh một tý. Gã đăm chiêu một lát rồi khoát tay bảo: Thôi được cảm cái công anh đã sửa lại mồm lũ ốm đói…tôi bỏ qua cho lần này ! Chưa để cho anh Cộng kịp chui vào nhà,gã lại tiếp tục: Này! tổng các hộ nghe đây…tao vẫn chửi như thế đấy…nhưng lần này tao chừ nhà ông Nhân và nhà anh Cộng chữa đài.Chúng mày nghe rõ chưa?! Còn một hộ cạnh nhà anh Cộng nghe thấy gã chửi kiểu xỏ lá như vậy vội mở cửa bước ra.Đó là cô Chia thợ nề,cô năm nay hai mươi chín tuổi,đã bỏ chồng ba năm nay,hiện đang sống với đứa con bốn tuổi.Cô thường đưa nhân tình về nhà qua đêm.Chắc hôm nay cô ”tình bơ vơ” nên khó ngủ,cô không chịu được kiểu chửi nhà nọ nhà kia và cuối cùng thì chỉ còn mình cô là đang ”thọ chửi”. Cô xông ra mân mê cánh tay của gã và nũng nịu: -Này anh Mỗ đẹp trai hát hay…anh có chửi đông,chửi tây thì cũng thương dùm em cái cảnh nhà vắng đàn ông,nó như cái nhà không có cột,kẹt lắm anh ơi!Anh đào xới năm mười đời em lên làm gì…anh trừ nốt nhà em đi,rồi mai em thay cho anh viên ngói mới. Gã làm bộ lưỡng lự rồi ra vẻ không để ý quờ tay lên bộ ngực ” Thả rông” căng tròn của ”gái một con…” gã nói nhấm nhẳng: Được rồi!…Nhớ đấy nhé…trèo lên nhé… Cô Chia đợi cho gã buông tay ra rồi mới nguây nguẩy đi vào nhà.Như được truyền thêm công lực, Trần văn Mỗ lại gân cổ cò lên chửi: -Cha năm đời…mười đời tổng các hộ trong xóm vẩy này ném vỡ ngói nhà tao…Tổ sư cha lũ đểu,lũ thiếu văn minh lịch sự báo hại viên ngói nhà tao… tao trừ đi hộ nhà ông Nhân,hộ nhà anh hai Cộng,hộ nhà cô Chia!… Cứ thế,gã lặp đi lặp lại không mệt mỏi cái “liên khúc” cuối này … Còn ba hộ láng giềng đã đành lòng yên tâm giả điếc mà ngủ.Họ tự nhủ thầm: “May quá! Gã đã tử tế với mình!”.
|
Thực đơn người xem
BÌNH LUẬN ẢNH
MẸ VIỆT NAM ƠI !...
Mẹ Việt Nam ơi mẹ Việt Nam ơi... Bao nhiêu năm qua mẹ vẫn trên đời Vẫn chiếc áo tơi quanh người mẹ bó Mỗi mùa đông về nước mắt con rơi... Than ôi ! Biết đến bao giờ mới hết cảnh này ? (Lời bình của : thaodanso1) Mời các bạn góp lời bình ! Hình này chụp vào những ngày rét cắt da cắt thịt cuối tháng 1/2008 tại Hà Nội NHỮNG BÀI HAY TRÊN WEB BẠN
GIỌT NƯỚC MONG MANH Truyện ngụ ngôn ******* Có hai giọt nước đang hòa cùng dòng sông chảy ra biển.Khi dòng sông chảy qua một khu rừng tuyệt đẹp.Những bông hoa rừng rực rỡ, tiếng chim hót líu lo...khiến dòng nước như muốn ngừng trôi. Giọt nước Long Lanh thì thầm với giọt lung linh : - Mình nhảy lên bờ chơi đi Lung linh ! Trên bờ thật tuyệt vời ! Lung Linh lắc đầu : - Đừng bạn ơi ! chúng mình là những giọt nước sông,chúng mình phải chảy ra biển ! Long Lanh nói : - Tại sao cứ phải ra biển ? Mình thích nhảy lên đây ! Mình thích ngắm hoa,thích nghe chim hót,thích nô đùa với cỏ cây ! Bạn không muốn thì ở lại ! Vừa dứt lời,Long Lanh lựa theo một con sóng nhỏ nhảy vọt lên bờ. Lung Linh không kịp ngăn cản. Nhưng than ôi,Long lanh chưa kịp bám vào những ngọn cỏ xanh tươi thì đã tan biến như chưa từng có. Lung Linh đã nhìn thấy hết. Nó khóc ! ______________________ VUI MỘT TÍ
CÁC BẠN THỬ NÓI THẬT NHANH NHỮNG CÂU DƯỚI ĐÂY NHÉ. [Cẩn thận kẻo ngộ lắm đó...] ++++++++++ - Nồi đồng nấu ốc nồi đất nấu ếch. - Ông bụt ở chùa Bùi cầm bùa đuổi chuột. - Buổi trưa ăn Bưởi chua. - Con lươn luồn qua lườn. - ăn Hành chụp ảnh ăn ảnh. CƯỜI HỞ 10 CÁI RĂNG
nuôi con bằng sữa mẹ
Giờ sinh vật Cô giáo giảng bài, cuối lớp có 2 nhóc quậy đang đánh ca rô. Cô: Tèo và Tí tại sao không chịu nghe giảng? Tèo hãy trả lời cho cả lớp - vì sao nuôi con bằng sữa mẹ tốt hơn sữa bò? Tèo vẻ mặt rất hớn hở tỏ ra rất thuộc bài nhanh nhảu trả lời ngay: Thưa Cô vì sữa mẹ có các ưu điểm sau 1. Sữa mẹ khi uống không cần pha. 2. Khi đi chơi xa không cần bình thuỷ nước sôi, ly tách, muỗng chi cho lỉnh kỉnh. 3. Không cần đậy đằng gì mà kiến gián cũng không bao giờ vô được. Và cuối cùng là cái bình sữa lại rất đẹp ạ! Cô tức quá nhưng nén giận hỏi thêm: vậy nó không có nhược điểm nào sao ? Tèo: Thưa cô có ạ; thỉnh thoảng có mùi thuốc lá và rượu bia ạ! Cô: !!! Thầy giáo đố chữ Một thầy giáo trong giờ dạy văn chủ đề về thành ngữ VN: Thầy gợi ý như sau: Câu thành ngữ này có chữ "mày, không". Nào, em nào trả lời được nào? Mãi mà không thấy ai giơ tay, thầy giáo gợi ý tiếp: - Câu còn có chữ "đố, làm"! Vẫn không có ai trả lời, thầy gợi ý luôn: -Thôi thế này vậy, câu thành ngữ này có 6 từ là "mày, không, đố, làm, nên, thầy". Bây giờ các em hãy sắp xếp lại thành 1 câu thành ngữ... Mãi ở cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên,1 học sinh đứng lên nói: -Em thưa thầy, câu thành ngữ này là "Làm thầy mày không nên đố". Thầy giáo dù rất bực nhưng vẫn ôn tồn nói: "Gần đúng rồi, ai có câu trả lời khác không?". Một cánh tay khác giơ lên, thwa thầy câu này là: "Mày làm thầy, không nên đố". GIẢI TRÍ HÀNG NGÀY
|
Bình luận
Unregistered
mai^_^con
Nhóm: Members
Bài viết: 8
Nhập: 22-March 07
Đến từ: HCM
Thành viên: 24,868
--------------------