Em thích anh cái cách anh chọc em cười, chúng rất ngộ nghĩnh và cực kỳ thông minh.
Em thích anh mỗi khi cười thật to hay cười ngượng nghịu, anh đều khiến tim em nảy rap thình thịch.
Em thích anh nắm tay em nhẹ nhàng
Em thích vì anh cho em một cảm giác an tòan thật sự, dù có 1000 cô nàng chân dài, váy ngắn, xinh ngất ngây xuất hiện trước mắt chúng ta thì em vẫn rất chắc chắn một điều anh rất yêu em.Có lẽ vìm e chưa bao giờ thấy anh nhìn một cô gái nào khác.Còn nếu có thì cũng chưa biết
Anh rất thông cảm cho em mỗi lúc em “say nắng". Để khi tỉnh lại em càng thấy mình yêu anh nhiều hơn bao giờ hết.
Và cái lý do cuối cùng để em không tơ tưởng đến một anh chàng khác là: Em yêu anh vì anh luôn là chính mình. Không cần quá nhiều lý do anh nhỉ… Đơn giản một điều thôi là em yêu anh…



Anh yêu ơi.Là em viết những dòng này.Mong anh hiểu lòng em anh ạ.Cho dù anh có đọc được nó hay không thì
Anh ạ em lúc nào cũng
ngay cả khi ở bên anh anh ạ.Anh có biết tại sao ở bên anh mà em có vẻ buồn không? Không phải em buồn anh ạ.Chỉ là em mải suy nghĩ.Em nghĩ nhiều lắm.Nghĩ rằng không biết anh có thực sự yêu em như vô cùng yêu anh.Em hi vọng anh yêu em....Quen và yêu anh lâu rồi em cũng tự biết rằng em chỉ là một phần vô cùng nhỏ trong cuộc sống và cuộc đời anh.Em cũng có nhiều thắc mắc nữa anh ạ.Vài ví dụ anh nhé !!! Ở phương trời xa nhau vời vợi có khi nào anh nói yêu và nhớ em? Vì sao anh lại đến và để em suốt ngày phải nghĩ đến anh? Vì sao anh đến và nói lời yêu em? Anh có thực sự yêu em và nếu là thật thì vì sao anh yêu em chứ? Em có gì đặc biệt nào? Không ngoan,không xinh,không giỏi , vậy thì tại sao hả anh yêu?



