CÁI NẮNG
Nắng dát vàng cả một góc phố. Những cành hoa vươn mình đón từng tia nắng đầu tiên xuất hiện trong ngày. Gió ve vẩy, đùa giỡn trong nắng, lâu lâu lại khẽ đung đưa những cành hoa. Những âm thanh mưu sinh bắt đầu xuất hiện. Tiếng người người nhộn nhịp phiên chợ sáng… Bình minh đến mang theo cả một phần Sài thành thức giấc.
Sài Gòn trở mình sau một giấc ngủ dài. Cái ngủ của Sài thành ngắn và nhanh hơn rất nhiều so với những vùng khác. Sài Thành chỉ ngủ thật sự khoảng một, hai tiếng về đêm, hay có khi chẳng chìm vào giấc ngủ bao giờ. Đâu đó, vào bất cứ thời điểm nào, Sài Thành luôn chuyển động. Những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng của các cô cậu ấm. Những vòng quay lăn lộn với đời của những chiếc Taxi, những cuốc xe ôm, ba-gác. Những quán ăn đêm phục vụ các thượng đế chơi khuya. Những tiếng chổi xào xạc của những cô chú lao công mang lại vẻ đẹp cho bộ mặt Sài thành lúc sáng sớm. Và khi đêm đã trôi dần về sáng, ta lại bắt gặp những phiên chợ sáng, những con người thể thao chạy dọc các phố. Hầu như Sài Gòn là một anh “Hồ Chí Minh” không bao giờ biết mệt mỏi, và chẳng bao giờ bỏ phí một giây phút nào trong quỹ thời gian của mình.
Khung cửa chính rộng mở, thoảng thoảng những cơn gió lùa vào phòng mát rượi. Phía trên là những chú chim đang chao lượn. Bầu trời rộng mở quấn quanh những mái nhà. Kiếm được một khung trời ở đất Sài thành chật hẹp này đôi khi thật khó. Sài thành chỉ đẹp về đêm. Lúc đó những mảng dây điện “mạng nhện” đã được bóng đêm cất dấu. Những con phố lập lòe, những cửa hiệu bắt mắt, những cô gái dễ shương, những trai thanh gái tú cần mẫn đi dạo, những quán cà phê lãng mạn, công viên đông vui … hội hè gặp mặt sau một ngày làm việc.
Chưa bao giờ tôi thấy bầu trời Sài thành đẹp và lãng mạn như ở quê tôi. Những đêm trăng thanh gió mát, tôi và thằng bạn thân lại leo lên sân thượng nhà tôi và tận hưởng nó. Nghĩ ra đủ trò, đủ hình tượng, tưởng tượng ra những hình thù cả dễ thương lẫn kỳ quái. Cuộc sống, lao động, mệt mỏi, vòng tròn lẩn quẩn, và đó là vùng trời mà hai đứa tha hồ thả những giấc mơ bay cao, bay xa. Và cả những buổi chiều hồ tây, ánh nắng vàng vọt, gió nhè nhẹ, mặt hồ phẳng lặng, chấm phá những con thuyền đâu đó xa xăm. Những đám mây chập chờn cao cao, nền xanh của da trời làm cho chúng hiện lên rõ ràng và tạo điều kiện cho chúng đùa giỡn với trò chơi xếp hình thú vị không bao giờ chán. Ánh nắng chiều như chiếc đèn pha làm cho sân khấu thêm sắc màu, cuốn hút. Khung cảnh thơ mộng đậm nét thôn quê mang lại những cảm giác dễ chịu, thổi bay những phiền muộn, nhẹ nhàng nâng hồn lạc vào chốn thần tiên.
Không biết sao tôi lại thích cái nắng cao nguyên. Cái nắng gắt gắt, hanh hanh. Cái nắng của những buổi trưa vất vả với công việc nương rẫy. Cái nắng thường được pha thêm cả những hạt đất đỏ bazan màu mỡ nên nó có màu là lạ. Cái nắng mà khi nào tôi cũng thấy đượm buồn. Cái nắng của sự cô đơn, vô vị. Cái nắng mang lại cho tôi nhiều cảm xúc.
Chào buổi sáng với những con nắng lung linh là điều mà không người nông dân nào không mong muốn. Những con nắng làm cho người ta đổ mồ hôi nhiều hơn, mệt nhọc hơn nhưng mang lại nhiều thời gian hơn để làm việc. Nắng buổi sáng, người ta quan niệm, thường tốt. Vì thế, người ta thường tranh thủ kiếm ít Vitamin D vào buổi sáng. Cái tốt giảm dần theo trục sángàchiều. Nhưng tôi, tôi lại thích nắng chiều. Nắng chiều báo hiệu một ngày lao động mệt nhọc sắp kết thúc. Nắng chiều báo hiệu giờ thể thao đã đến. Nắng chiều nhè nhẹ vương vấn trên những đám mây đầy thơ mộng. Nắng chiều làm bầu trời như giãn ra, không gian như thoáng đãng, mênh mông. Nắng chiều chao nghiêng những con diều, làm háo hức bao tâm hồn trẻ thơ. Nắng chiều báo hiệu ngày sắp tàn, hoàng hôn đến. Nó mang biểu hiện của một sự lụi tàn. Nó làm cho tôi ý thức ra nhiều thứ. Sự hiện diện của tôi đến giờ phút này đó đã là một niềm vui. Một ngày sắp qua, và đây là lúc tôi có thể hỏi xem ngày hôm nay tôi đã làm được gì? Một ngày sắp qua, và tôi hoang mang nghĩ tôi đang hiện diện trong thế giới này để làm gì? Một ngày sắp qua, và tôi tự hỏi “tôi là ai”? Một ngày sắp qua, tôi kiểm tra xem đã phấn đấu gì trong ngày hôm nay để ngày mai và ngày mai nữa cuộc sống của tôi sẽ tốt đẹp hơn?... Một ngày sắp qua, đó là lúc tôi tự nhủ mình phải sống bằng chính trái tim ,yêu bằng chính trái tim, làm việc bằng chính trái tim và lan truyền vào thế giới những gì tốt đẹp nhất.
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com