Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

(¯`°-:¦:-°´¯) Nơi mùa thu trở lại...! (¯`°-:¦:-°´¯)

<--> Sài Gòn lập đông...<-->


Sài Gòn lập đông. Cái rét ngọt lạnh thinh nép mình thật sâu trong kẽ lá. Sớm mai thức giấc, thành phố vẫn đang say ngủ. Cơn mưa sáng bảng lảng giăng giăng, gió bay bay ngược tóc. Gió mang theo mùi hương bay cao, bay xa. Sao bỗng thấy Sài Gòn đáng yêu đến lạ...
Lập đông mà bầu trời xanh và trong ngăn ngắt, trong như một dòng sông xanh, lặng lẽ trôi trên từng nhành cây, kẽ lá. Có ai đã bảo Sài Gòn không có mùa đông. Thành phố vẫn đang lập đông đấy chứ, nhưng lặng lẽ khẽ khàng mang chút âm hưởng miền Nam...

Thành phố mất mùa theo những ngã đường sóng ánh nước, chiếc áo ai in đậm những đốm sậm màu...

Phố lạc mùa trong những tiếng vang, vọng ra từ ngôi thánh đường gần đấy, động tếng chuông khuya...

Phố đổi mùa như đêm chào ngọn nắng, tấm bản đồ Sài thành bay phần phật trước gió...

Phố sớm màu, nép mình trong cái se lạnh, thấp thoáng những tà áo dài trắng, phố rúc mình vào áo, tinh khôi xoay xoay những vòng xe, bình minh lên rực rỡ những gam màu...

Phố thay mùa với những cái ngỡ ngàng đầu tiên. Mỗi ngày ngang qua, bước chân màu về trong những chiếc áo khoác xinh xinh, cho phố địu đàng hơn...

Này là chuyển mùa, như nắng rực vàng thành phố, chói chang nắng gieo xuống vội vã những dòng xe. Tôi ngắt trộm một nhánh cỏ công viên giấu phố lặng sâu vào mùi nhựa nồng hăng hăng rất lạ. Nhoẻn miệng tôi cười như màu thiên thanh, vì nắng Sài Gòn hôm nay không còn vàng quá đỗi mà hồng trên tay áo...
Ừ ! Đất trời khoác áo lên cho phố vào mùa...!
(minhtam)


VnVista I-Shine
© http://vnvista.com