Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

(¯`°-:¦:-°´¯) Nơi mùa thu trở lại...! (¯`°-:¦:-°´¯)

Ngày mưa....


Thi ĐH xong. Nghỉ hè những hơn 2 tháng, nó ngạc nhiên thấy mình rãnh rỗi đến mức ko biết làm gì. Lên mạng, viết blog, hay nằm nghe nhạc từ ngày này sang ngày khác cũng chán. Mùa hè của nó là những chuỗi ngày dài nối tiếp nhau thoải mái, vô vị và buồn tẻ. Mọi cảm xúc vẫn đến như thế và tất cả cũng như một guồng quay đều ko có gì thay đổi rõ rệt. Nó ngạc nhiên nhận ra lần đầu tiên trong đời mình có cảm giác thờ ơ mà chẳng biết rõ lí do, chỉ mong cho cái gì đó chóng qua...
Năm trước, nó còn ko có thời gian chiêm nghiệm sự nhàn rỗi này, luôn bị cuốn từ môn học này sang môn khác. Có chăng là nó phải hộc tốc vắt giò lên cổ chạy đến lớp học thêm, tối thức khuya sáng đến lớp khuôn mặt chó sói hoi hóp và cặp mắt đờ đẫn dại dại. Nay thì có thời gian nhàn rỗi, tựa như ai đó vừa trao một số tiền quá lớn, bần thần nó ko biết dùng vào việc gì...
Ngồi trong phòng, nhìn ra cửa sổ, ngắm những đốm nắng cuối cùng rơi xuống mái hiên, rồi từ từ tắt dần. Những đám mây xám xịt nặng nề trôi ngang...
Mưa...
Trời mưa to. Sấm sét gầm gừ và gió cứ mãi gào thét, nước tuôn ào ào từ mái hiên đổ ra như thác.Ngồi nhìn ra ngoài trời . Thấy lòng trống rỗng và buồn tẻ. Nó chỉ biết rằng mình có cảm giác như muốn bặt tay vào làm một cái gì đó. Để giết bớt thời gian nhàn rỗi. Chí ít để khỏi nhớ nhung, trông chờ vào bất cứ cái gì, bất cứ điều gì, hay bất cứ một ai trong một cảm giác ko rõ ràng...
Nhắn tin cho thằng bạn. Tin nhắn trả lại : " Mày buồn chuyện gì ?". "Ko biết ". Chỉ là cảm giác hơi hụt hẫng, hơi xa lạ... "Tao cũng chẳng rõ "...Loại người thơ thẩn như nó là vậy. Có lẽ bao giờ trời hết mưa, nó cũng sẽ hết buồn...
Trời vẫn chưa hết mưa. Nói thế, nó chẳng biết mình buồn đến bao giờ nữa... Cơn mưa cuối mùa dày và đậm thật, nó đoán chắc mưa sẽ còn rả rích mãi đến tận tháng 9. Mùa  khai trưòng nào cũng ướt sượt những cơn mưa, chiếc áo mưa ai khoác vẫn còn in đậm những đốm sậm màu. Nhưng màu khai trường năm nay, nó sẽ còn mắc mưa như thế nữa...
Sáng chủ nhật, hết mưa trời nắng vàng. Như cơn mưa trôi qua rồi ngày nắng cũng trở lại. Và nó hy vọng sẽ tìm đc niềm vui gì đó cho riêng mình...
(minhtam)


bởi: *_Kentsy_* trong Aug 13 2008, 09:32 PM

(Bài Entry có sử dụng một số chi tiết trong truyện ngắn "Một mùa hè mưa và bụi" của Bích Khoa.)

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com