Hic, đến lúc này thì mình thấy buồn thực sự...Đến lúc này mình hiểu rằng chẳng ai giúp được mình, và có lẽ cũng không nên chờ đợi 1 cái gì đó ở ai đó.....
Con người mình sao có những lúc cảm thấy mong manh yếu đuối quá. Mình luôn hiểu vấn đề, xong vấn đề lớn nhất là mình chưa vượt qua được vấn đề... Đúng là một cái vòng luẩn quẩn.
Mình rời công ty là một quyết định đúng đắn... Mình sẽ không phải nghĩ đến những vấn đề không đáng tồn tại, những vấn đề cản trở sự cố gắng của mình, những vấn đề làm mình nhụt trí.... và có cả những vấn đề mà nếu ở lại thì mình rất có thể sẽ mắc sai lầm....
Cuộc sống mà, thật là nhiều vấn đề. Đôi khi tưởng rất bằng phẳng trơn chu, nhưng thực chất lại rất lắm ổ gà ổ chuột...
Mình đã theo dõi tự truyện của Lê Vân, mình đã rất bức xúc vì cái sự gọi là xám hối của cô ấy, xám hối gì mà làm tổn thương bao nhiêu người, nhất là những người thân trong gia đình... Mình còn post cả bài lên mục bạn đọc viết ở báo Tuổi trẻ rằng mình ghét Lê Vân và vì sao mình ghét...
Híc, thế mà lúc này mình lại mong viết được một cái gì đó như LV ==>> nói hết, nói thẳng, nói tất tần tật... Thế nhưng mình biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ làm như thế... vì mình "cao thượng" hơn LV mà.
He..he.. Đúng là CC!
Cũng định không viết trong blog của K.A nữa nhưng ... đọc những dòng mà một cô bé trông rất chi là dễ mến viết ra như thế thì không thể làm ngơ được ...
Hic, reporter a! do la nhung suy nghi cua minh thoi, dung sai the nao thi minh cung khong biet nua. Ma noi dinh khong viet len blog cua minh nua la the nao? Co dieu gi do lam ban ko muon viet nua ha??? Reporter la ai vay? su vo danh cua ban lam minh to mo. Chac ban se ko noi cho minh biet dau fai ko. Thoi vay, cam on ban nhieu nhe. Minh se co gang, truoc nhat de ban than minh khong fai that vong da, sau do moi co the lam vui long moi nguoi dc...
toi muon co nhung loi noi ngot ngao tu trai tim nguoi toi yeu
toi muon co nhung loi noi ngot ngao tu trai tim nguoi toi yeu
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com