Ngày tháng cử thế trôi đi, ngày này sang ngày khác, tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác.Em vẫn luôn nhớ tới bóng hình anh ! Chẳng hiểu sao e ko có cách nào quên được hình bóng đó dù đã không còn gặp trong trong 1 khoảng thời gian dài rất dài, cảm giác như mấy chục năm đã trôi qua, e như đang đi tới tận cùng của chân trời.
Chẳng phải là e đã có 1 tình yêu , 1 tình yêu lặng lẽ trong suốt những ngày tháng qua. Dù đã cố gắng quên và chấp nhận sự thật đó nhưng hình như e ko làm được. Chỉ cần biết nhắc tới a là tim e như khóc vậy, những niềm vui, nỗi buồn cứ trỗi dậy sâu xé tim e làm nó nhói đau. E biết mình ko xứng để đứng bên cạnh a .
E cứ lặng im và giữ trong lòng sự cười nhạo của bạn bè cùng lớp a, và những người quen anh.Em biết mình ko xứng nên e đã cố gắng, cố gắng rất rất nhiều nỗ lực học tập để có thể bình yên đứng bên cạnh a.
E biết a ko có thời gian ở bên cạnh e nhiều như những chàng trai luôn ở cạnh nguời yêu mình, e biết e ko phải là người đầu tiên mà a luôn nghĩ tới ,e biết và e đã cố gắng nói với lòng mình anh còn rất bận.ĐÃ rất nhiều lần e đã nói với lòng mình câu đó..E nghĩ thời gian, sự chờ đợi và tình yêu của e sẽ làm cho e có 1 chỗ đứng trong trái tim của a .Nhưng cả khi đó và bây giờ e cũng ko thể có 1 phần nhỏ rất nhỏ của nó.Tại sao a lại ko dành 1 phần nhỏ thôi trong trái tim của mình dành cho e và tha thứ cho e....Thật là khó khi tình yêu của e cứ phải đơn phương vô vọng nhưng biết thế nào đựoc vì a đâu nghĩ e vẫn luôn nghĩ về anh!
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com