leolovebaby's Blog

NỤ HÔN ĐÂU TIÊN
TÌNH YÊU ĐẦU TIÊN LÚC NÀO CÙNG KHÓ QUÊN NHƯ NỤ HÔN NGỌT NGÀO
NỤ HÔN ĐẦU TIÊN LÚC NÀO CŨNG NGỌT NGÀO KHÓ QUÊN
TÌNH YÊU ĐẦU TIÊN+NỤ HÔN NGỌT NGÀO=TÌNH YÊU VĨNH CỬU''BABY, ANH YÊU EM''

CHÂM NGÔN
SỐNG TRÊN ĐỜI PHẢI CÓ MỘT TẤM LÒNG ĐỂ GIÓ CUÔN ĐI

TÌNH YÊU VÀ GOOGLE.COM
Hãy thử Search các từ khóa sau trong Google thì bạn sẽ thấy một điều lý thú sau :


"Anh yêu em" 109.000 kết quả
"Em yêu anh" 54.300 kết quả
~> Con gái đúng là lúc nào cũng kín đáo, chả chịu bày tỏ tình cảm gì cả, cứ để con trai nói hết!


"Anh nhớ em" 31.000 kết quả
"Em nhớ anh" 13.000 kết quả
~> Kết luận: con gái ít khi nhớ người yêu!


Nhưng mà:

"Chồng nhớ vợ" 477 kết quả
"Vợ nhớ chồng" 1.540 kết quả
~> Chứng tỏ đàn ông lấy vợ xong là hết nhớ vợ, phụ nữ thì ngược lại. Kể ra phụ nữ cũng vô lý nhỉ, lấy nhau rồi hàng ngày gặp nhau đến phát chán mà vẫn nhớ mới sợ chứ!

“Anh không thích” 953 kết quả
"Em không thích" 9.310 kết quả

~> con gái khó tính thế, chả biết đường nào mà lần

"Anh hứa" 20.100 kết quả
"Em hứa" 860 kết quả

~> sao lại có sự chênh lệch đến thế này? chứng tỏ phụ nữ rất sợ hứa hẹn để rồi phải chịu trách nhiệm! Đàn ông lúc nào cũng phải gánh vác, chẹp

“Làm vợ anh nhé” 7.580 kết quả
“Làm chồng em nhé” 2 (?!) kết quả


~> Cái này thì có lý rồi, người cầu hôn lúc nào chả là con trai (thế mà có 2 bạn gái mạnh dạn thế!)

“Anh không yêu em”: 18.100 kết quả
“Em không yêu anh”: 10.400 kết quả

~> Sao con gái lại bị từ chối nhiều hơn nhỉ?

“Anh không xứng đáng” 46.400 kết quả
"Em không xứng đáng" 48.000 kết quả

~> Câu trả lời đây chăng?

Câu này mới là kinh khủng này

"Anh có người khác" 309.000 kết quả
"Em có người khác" 9 kết quả
~> Mình đã phải search đi search lại 2 cụm từ này, vì 1 kết quả công minh, và hy vọng vớt vát cho cánh mày râu. Nhưng mà sự thật đúng là thế cũng phải chịu thôi, con trai hay phụ bạc hơn con gái nhiều. (quả đúng thật như các mẹ, các chị hay kể --> không shock mấy!)

“Lỗi tại anh” 5.560 kết quả
“Lỗi tại em” 7.760 kết quả

~> Con gái hay mắc lỗi nhỉ!

“Anh xin lỗi” 14.200 kết quả
“Em xin lỗi” 12.600 kết quả

~> Thế nhưng mà lại cứng đầu, ít chịu nhận lỗi hơn

“Anh buồn” 19.400 kết quả
“Em buồn” 35.100 kết quả
~> Có gì mà buồn nhỉ? có ai biết không

“Đừng quên anh nhé” 2.050 kết quả
"Em đã quên anh" 21.200 kết quả

~> Tàn nhẫn nhỉ, ôi con gái!

“Đừng quên em nhé” 2.740 kết quả
“Anh đã quên em” 8.870 kết quả

~> Tỉ lệ này rõ ràng là thấp hơn hẳn bên trên

“Đừng, em” 5.860 kết quả
"Đừng, anh" 9.160 kết quả

~> Đừng làm gì nhỉ???

"anh sắp lấy vợ" 1.610 kết quả
“em sắp lấy chồng” 10.400 kết quả

~> thế thì hết hi vọng rồi chứ còn chờ đợi gì nữa, xác định đi là vừa!

"anh đã có vợ" 103.000 kết qủa
“em đã có chồng” 116.000 kết quả

~> giới nữ vẫn chiếm số đông

"anh muốn có con" 541 kết quả
“em muốn có con” 48.500 kết quả

~> đàn ông không muốn vướng bận chuyện con cái đâu

“Đừng làm khổ anh” 1.120 kết quả
"đừng làm khổ em" 3 kết quả

~> đề nghị con gái k làm khổ con trai nữa

“anh đánh em” 184 kết quả

“em đánh anh” 70 kết quả

~> con trai thô bạo hơn con gái

“tha cho anh” 205.000 kết quả
"tha cho em" 352 kết quả

~> trời ạ, tha cho anh em đi chị em ơi!

“Hôn anh đi” 28.700 kết quả
“Hôn em đi” 30.800 kết quả

~> con gái thích hôn nhỉ,hơ hơ

"em cần tiền" 10.800 kết quả; “em cần tình” 2.130 kết quả
“anh cần tiền” 7.480 kết quả; “anh cần tình” 1.410 kết quả

~> có vẻ như con người cần tiền hơn là cần tình nhỉ, mà con gái lại cần nhiều hơn chứ

“Chào anh” 51.000 kết quả
“Chào em” 22.400 kết quả

~> Con gái giỏi xã giao hơn con trai


“Chào các bạn” đúng 100.000 kết quả!

LÝ DO!
Một cô gái hỏi bạn trai của mình:- Tại sao anh yêu em?- Sao em lại hỏi như thế, làm sao anh tìm được lí do chứ! Chàng trai trả lời.- Không có lí do gì tức là anh không yêu em!- Em không thể suy diễn như vậy được.
- Nhưng bạn trai của bạn em luôn nói cho cô ấy biết những lí do mà anh ta yêu cô ấy.- Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác.Cô gái cảm thấy rất hài lòng.Vài tuần sau, cô gái gặp một tai nạn khủng khiếp nhưng thật may, cô ấy vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cảm thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục, cô gái nhận được một lá thư từ bạn trai của mình:“ Chào em yêu! Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt bây giờ anh không thể yêu em được nữa. Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ em có làm được việc gì đâu. vậy thì anh không thể yêu em được.Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn. Đây không phải là lí do giúp anh yêu em.Anh yêu em vì nụ cười của em nhưng cả tháng nay rồi anh chẳng thấy em cười. Anh có nên yêu em nữa không?Anh yêu em vì em lạc quan. Bây giờ anh không yêu em nữa vì lúc nào em cũng nhăn nhó, than vãn. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng giờ đây mọi người lại phải quan tâm đến em qua nhiều. Anh không nên yêu em nữa. Đấy, em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em. Em có cần một lí do nào nữa không, em yêu?”Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần biết một lí do nào nữa. Còn bạn, bạn có bao giờ hỏi những người thân của bạn lí do vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần một lí do.

KHI TA YÊU!
Khi người ấy đang có mặt ở đây mà bạn giả vờ thờ ơ rồi khi người ấy vắng mặt, bạn lại bắt đầu đi tìm kiếm.Lúc đó, bạn đã yêu...
Mặc dù xung quanh bạn có nhiều người luôn khiến cho bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu...
Mặc dù người ấy đã gọi điện về thông báo rằng máy bay hạ cánh an toàn nhưng không ai trả lời điện thoại. Bạn vẫn luôn chờ đợi cuộc gọi ấy.Lúc đó, bạn đã yêu...
Bạn luôn thích thú với một email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác.Lúc đó, bạn đã yêu..
Khi bạn thấy mình không thể xóa đi tất cả những mẩu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ bởi vì một email từ người ấy.Lúc đó, bạn đã yêu...
Khi bạn có một cặp vé đi xem phim. Điều đầu tiên bạn nghĩ đến là sẽ cùng đi với người ấy.Lúc đó, bạn đã yêu...
Bạn luôn tự nhủ rằng "người ấy chỉ là bạn thôi" nhưng bạn nhận ra mình không tránh khỏi sự thu hút của người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu...
Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu ai có ai đó xuất hiện trong đầu bạn.Lúc đó, bạn đã yêu...

CUỘC SỐNG!
Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.
Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.
Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời.
Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.
Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận.
Có những lần tình cờ gặp nhau đơn giản chỉ biết mặt nhau hay thậm chí chẳng để ý tới, nhưng nhờ có nó ta chợt nhận ra : vô tình gặp nhau ba lần đó là nhân duyên.
Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm.
Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu.

Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau.



DỄ VÀ KHÓ!
Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó.
Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.
Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.
Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.
Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.
Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.
Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.
Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.
Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.
Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó.
Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.
Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.
Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.
Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất.
Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.
Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.
Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.
Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.
Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây một cánh cửa chưa đã.

CÁT VÀ ĐÁ
Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt.

Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi."


Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát.

Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh.

Ngay sau khi hồi phục, người bạn suýt chết đuối khắc lên tảng đá dòng chữ: "Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi."

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: "Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?"

Và câu trả lời anh nhận được là: "Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn.

Nhưng "Khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi."

Hãy học cách viết những nỗi đau lên cát và khắc tạc những niềm vui và hạnh phúc bạn tận hưởng trong cuộc đời lên tảng đá để mãi không phai.




Các bài viết vào Saturday 12th January 2008

   Trong: tình yêu
 
Mỗi con đĩ đều có một lý do vào nghề của riêng mình...Một lý do để khóc lóc van xin và nài nỉ mỗi khi sa cơ lỡ bước...Một lý do có thật hoặc một lý do ảo nào đó.



Đối với nó, làm đĩ, đơn giản chỉ vì tiền. Nó cần tiền và nó biết, khó có cái nghề nào cho nó đủ số tiền nó cần như nghề này.


Nó coi nó là một nghề và nó ko hề xấu hổ về cái nghề mình đang làm.


Nhưng...


lý do...của nó lại là...

Gia đình nó có "truyền thống" như vậy!






Mẹ nó sinh nó ra mà thậm chí bà còn ko biết nó là sản phẩm của lần quan hệ với người đàn ông nào. Sinh ra như một sai lầm nghề nghiệp, sau khi sinh nó ra, mẹ nó ko còn sinh nở được nữa...nếu đối với những người phụ nữ khác thì đó là một sự đau xót, nhưng với mẹ nó thì là một niềm vui...Một mình nó bà ta đã quá đủ ngán ngẩm rồi...Nó lớn lên trong sự thiếu thốn...thiếu cả tình cảm của mẹ và cả vật chất...Nhưng xui xẻo thay...nó vẫn xinh đẹp...Nó ko xấu xí...Đàn bà có vốn tự có...để bán trinh tiết, thể xác, đàn bà đẹp lại có càng nhiều thứ để mài mòn...


Nó chưa từng yêu, 20 tuổi chưa từng hiểu yêu một thằng đàn ông sẽ có mùi vị gì? Hay tất cả chỉ là mùi thể xác hoà lẫn trong cái vị mặn mồ hôi nơi đầu lưỡi mỗi khi quan hệ để được trả tiền. Học hành ko đến nơi đến chốn, 15 tuổi đã bỏ học và làm nghề cùng với mẹ...Nó chẳng thể cho mình một cái nghiệp để kiếm tiền dễ hơn!


Vậy là nó chấp nhận cuộc sống như một dòng sông phẳng lặng chảy xuôi chiều...


5 năm trôi qua, có đủ để một con đĩ an phận phải chấp nhận số phận hay bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời mình...Người ta tự hào khi kế thừa một truyền thống còn nó...có nên đau xót khi phải đi theo một lối mòn...?


Con người có những lựa chọn và nó biết cái nghề nó đang làm không phải là một sự lựa chọn tốt nhất cho 1 thứ việc làm...Nó chui vào một góc và bắt đầu khóc! Lần đầu tiên nó nức nở về số phận của mình, đã ko chèo lái được cuộc đời, mặc nước xuôi chiều cuốn trôi...Phải chăng nó đã sai rồi sao ??? Những lần đi khách ko phải lần nào cũng dễ dàng, chưa kể công an, bảo kê và bọn dắt mối... hành hạ... còn là những khách hàng khiếm nhã... Như người ta vẫn nói, có thằng nào đi "đá phò" là thằng đàn ông tử tế đâu? Nó đôi khi bị khách đánh đập, những thằng đàn ông vẫn bạo lực như vậy khi làm tình...
Có hôm, nó lết dậy trên giường mà ko sao bước đi được, cảm giác thân thể rã rời, phần dưới đau nhức ko thể tả...



Lại một ngày trôi qua của một con phò với tai nạn nghề nghiệp đây mà! Nó cười! Cười lớn dần! Rồi trong tiếng cười vỡ vụn ấy, giọt nước nào đó lăn ra từ hai khoé mi... Lần đầu tiên trong đời, nó cười mỉa mai cái nghè và cái thòi đời này...




Nó sẽ... từ bỏ!


Nó ko muốn chịu cái sự đau đớn trên thân thể thiếu nữ... ko muốn chịu cái sự nhục nhã ngày nối ngày thế này nữa...


Nhưng...


Ai cho nó sự can đảm để bỏ nghề ??? Ai ???


Xã hội này là nơi rất dễ dàng cho sự bắt đầu.... nhưng lại quá khó khăn để kết thúc....




Nó quyết định đi tìm người đàn ông của mình, một người đàn ông mà như bao phụ nữ trên đời này vẫn có ít nhất một người... Người đàn ông yêu nó... Yêu nó để nó yêu chứ ko phải yêu nó như yêu một "con phò"...


Nó bắt đầu vẽ ra cái ảo tưởng cho đời mình... Một điểm sáng le lói có thể bước tới từ đâu đó ở phía những người đàn ông tử tế kia, ko phải những khách hàng của nó...


Nó thay đổi nhiều, đi khách ít hơn, mặc cho bọn dắt mối cằn nhằn... cay nghiệt chửi bới, cùng với bảo kê liên tục đe doạ... Người ta phải liều lĩnh! Ai đó, đâu đó hay trong một bộ phim nào đó đã nói vây!


Cho đến khi nó quyết định bỏ nghề... Dù sao nó cũng chẳng có ràng buộc gì với cái nghề này, ngoài 1 từ "truyền thống" xót xa...


Như tất cả những con cave bỏ nghề nào khác, đều chịu đựng những cái nhìn mỉa mai của "đồng nghiệp" và sự quấy rầy của quá khứ... Nhưng thời gian sẽ làm mọi chuyện trôi qua... Nó cắn răng chịu đựng với ý nghĩ đó và cố an ủi mình với mơ ước về một người đàn ông sẽ đến...


Phải là một đứa con gái trong sạch mới xứng đáng với một người đàn ông như thế...


Khi con người ta đã thay đổi những ước mơ về hạnh phúc xa vời... thì nó thật buồn cười chỉ có một mong ước bình thường ko xa xôi là được yêu dù chỉ một lần thôi...








Nó bắt đầu thói quen đi xem film một mình, đọc sách thường xuyên và tìm hiểu những công việc khác, trên báo... Rồi nó tìm được một công việc ở một quán cafe, bồi bàn... Nó hài lòng với công việc đó... Cố gắng tẩy rửa và lau chùi quá khứ của mình... thay đổi tất cả, thuê một căn phòng trọ nhỏ ở nơi mới, dùng một số điện thoại mới... Thường xuyên ra đường không trang điểm chứ không loè loẹt như xưa...

Mọi thứ thay đổi đến chóng mặt và khó khăn cũng nhiều đến chóng mặt. Một năm trôi qua...Người đàn ông ấy vẫn chưa đến....

Cho đến một ngày, trước sinh nhât nó 1 tháng, nó nhận được một bó hoa... người ta nói là có người tặng nó. Bó hoa hồng đẹp hơn cả trong giấc mơ của nó... Không rõ người gửi... Và cứ thế trong một thàng liền, những bó hoa được gửi tới nơi nó làm một cách đều đặng...

Vào ngày sinh nhật nó... Không còn thấy bó hoa đó xuất hiện vào buổi sáng như thường lệ, nó có chút buồn thoáng qua... Một tháng nay... nó đã mong chờ bó hoa ấy... và chủ nhân của những bó hoa này làm nó tò mò... đôi khi là mong nhớ... mong nhớ một người xa lạ...

Nó như một đứa trẻ lần đầu tiên trong đời được tặng một con búp bê đẹp...




Tối hôm đó, khi nó đóng cửa quán, vì ca trực của nó là ca trực quán cuối cùng... Một anh chàng xuất hiện, với một bó hoa như mọi ngày trên tay...

- Chúc em sinh nhật vui vẻ...



Nụ cười tan mây, nụ cười ngọt ngào trên đôi môi ấy làm trái tim nó tan chảy, một đứa con gái khát khao hạnh phúc bao lâu nay, giờ đây được đón nhận niềm vui thì sẵn sàng nhận lấy mà ko mảy may đề phòng... Nó im lặng, sững sờ, luống cuống ko biết phản ứng thế nào...

Vậy là... tình yêu của nó bắt đầu như vậy đấy...

Nó chưa bao giờ yêu và cũng không biết yêu nhau người ta sẽ làm như thế nào và... làm gì với nhau...

Hẹn hò này, đi chơi này... nhắn tin, gọi điện thoại và còn gì nữa... Nhiều hơn cho một sự bắt đầu...

- Sao anh lại thích em ?

- Anh nhìn thấy em vào ngày đầu tiên em làm ở đây! Anh là khách quen của quán... hehe... nhưng từ khi nhìn thấy em, anh ko vào đây nữa...

- Tại sao vậy ?

- Oh, anh phải nghỉ ngơi và dành thời gian để nghĩ chiên dịch cưa cẩm chứ...

Nó cười.... hạnh phúc!

Cuộc sống đơn giản vậy, hạnh phúc đến đơn giản vậy...






Một vài tháng sau... nó chuyển về sống chung với anh... Đối với nó, đây hẳn là một sự phân vân, anh không biết quá khứ của nó... và nó cũng không biết sống chung với người đàn ông mình yêu chứ chưa phải là chồng thì có là đúng đắn và... giống con gái bình thường không ?



Nhưng mặc kệ!


Anh muốn thế... Và như thế thì hai người mới có nhiều thời gian bên nhau, nhất là khi bố mẹ anh ở xa và anh lại đang sống một mình, cần một người phụ nữ để chăm sóc... cần một bàn tay phủ ấm căn nhà hoang lạnh...


Lại nói về bố mẹ anh, nó nhớ chưa một lần anh nhắc đến họ... Có vài lần nó cũng định hỏi... nhưng nghĩ lại thì thôi... bởi nếu anh có trả lời, rồi anh hỏi về bố mẹ nó... nó sẽ trả lời thế nào?

Một đứa trẻ ko biết bố là ai? Và một bà mẹ là điếm hết thời đang sống cuộc đời nghiện ngập, rượu chè, không hiểu đang ở nơi nào.... Trả lời như thế sao ???



Dù vẫn biết là anh sẽ biết hết dù sớm hay muộn... nhưng nó vẫn không thể mở lời nói về cái cuộc đời xưa cũ mà nó đang cố gắng rũ bỏ...



Trước khi chuyển về sống chung, hai đứa đi mua sắm rất nhiều vật dụng... vẽ ra một viễn cảnh của tình yêu hoàn hảo...

Nó nhoè mắt, cay lòng:
- Anh tốt với em quá!



Anh cười:


- Anh ko tốt đâu...

- Không sao, em sẽ yêu anh, cho dù anh là người xấu đi chăng nữa...



................................

Ngày nó chuyển đến sống chung với anh, đồ đạc ko có gì nhiều ngoài vali quần áo, những thứ khác nó đã để lại căn nhà trọ vì anh nói, ở nhà anh cái gì cũng có, không nên đem đi cho lủng củng và mệt mỏi...



Buổi sáng hôm ấy, trời mưa... mây xám xít và không khí u ám nặng nề... chỉ có nó là điểm sáng duy nhất của thời tiết ảm đạm ko có mặt trời ấy... Nó vui vì được bắt đầu một cuộc đời làm người thực sự....


Đêm đó, là đêm đầu tiên của nó và anh... Rất lâu... rất lâu từ khi hai người yêu nhau...







Tấm ga giường... Một người đàn ông... Chiếc chăn mong manh... Ánh đèn đỏ... Mùi mồ hôi nồng nàn... Bàn tay to lớn lướt trên cơ thể co quắp... Đã từ bao giờ xa vời với nó... Nay lại trở về....



Và lại là.... với người đàn ông mà nó yêu...


Miên man với suy nghĩ hạnh phúc và cảm giác tuyệt vời đang trải qua...


Sau khi làm chuyện đó... nó thấy anh quay lưng đứng dậy... mặc quần áo...


Nó cười:


- Anh ngốc thế... sao phải mặc đồ nhanh vậy!


Anh lạnh lùng không nói gì....


Mặc đồ tử tế, quay lưng lại đến tận khi đó vẫn chẳng nói gì thêm với nó... Sau khi xong xuôi, anh rút trong ví ra 1 tập tiền...


Rồi ném vào mặt nó... khi nó còn đang trần truồng ở trên giường, phủ lên thân thể con gái là một tấm chăn nhỏ, đủ để tiền lướt qua da làm nó lạnh.... Nó hoàn toàn ko hiểu điều gì đang xảy ra, thế giới như sụp đổ, cánh cửa một cuộc đời đóng khép... Nó shock đến mức không nói được câu nào, chỉ biết im lặng... đờ đẫn như vậy nhìn anh.


- Nhiều hơn một đêm của cô ngủ với bố tôi chứ ?


- Anh... anh...


- Tôi chỉ muốn xem cô ngủ với bố tôi như thế nào ... Người cha đáng thương của tôi đã bị cô làm mù mắt... Tôi chỉ muốn xem... khả năng làm điếm của cô thế nào thôi...


- Anh... anh...


- Một con điếm suốt đời chỉ là 1 con đĩ ko hơn. Cầm tiền và cút khỏi đây...


- Anh...


- Tôi muốn tất cả cái lũ điếm như cô, và nhất là cô, phải chịu cái cảnh mà mẹ tôi phải chịu... Nhục nhã vì bị ruồng bỏ... Nhục nhã rõ chưa? Cầm tiền và xéo đi... Con điếm!




Nó cười lớn... Nó cười sằng sặc... Nước mắt nó ào át tuôn trào... Đôi môi ướt đẫm... Nó cắn môi... giữ nguyên cái bộ dạng trần truồng đó... Nhặt... Nhặt... Nhặt những đồng tiền bán thân xác mà anh vừa trả nó... Anh ta quay đi... ko nhìn...



- Bố anh là ai?

- Là người bằng tuổi bố cô, là cái lão già mà cô đã cặp kè và làm si mê suốt 4 tháng trời, để ông ta đòi bỏ vợ. Đuổi vợ ra khỏi nhà, và bà ấy là mẹ tôi, gần 50 tuổi mà phải xách vali ra khỏi nhà và đi tự tử vì nhục! Là mẹ tôi! Là mẹ tôi! Cô hiểu chưa? Con đĩ! - Anh gào lên, nước mắt anh trào ra... nỗi tức giận và niềm căn phẫn ứa lên mạnh mẽ - Tôi thậm chí đã ko về kịp để nhìn mẹ lần cuối, chỉ vì cô đấy, con đĩ!



- Em ko biết bố em bao nhiêu tuổi - Nó cười... môi cắn môi... máu chảy ra hoà cùng dòng nước mắt tan - Em chưa từng phá hoại hạnh phúc của ai.... chưa từng!



- Một con đĩ như cô, thì làm sao biết mình đã ngủ với bao nhiêu người? Làm sao biết mình đã phá nát bao nhiêu cuộc đời chứ? Khốn nạn! Đồ điếm! Đồ chó cái!

Nước mắt ... dù đã kìm nén... vẫn tuôn ra ko ngừng... lông mi đẫm nước... má đỏ.... môi ướt máu.... nó cười...



- Tất cả chỉ là giả dối hả anh?



- Tôi chắc sẽ yêu cô! Tôi tưởng tôi đã yêu cô! Đã quên đi mục đích tiếp cận cô của tôi, những gì cô thể hiện quá tuyệt vời, sự che dấu hoàn hảo! Nhưng... rồi... trên giường cô cũng chỉ là con đĩ thôi... Tôi ko thể quên! Một con đĩ giết mẹ tôi, nó ám ảnh tôi!



- Vậy là... anh sẽ yêu em... như anh đã trót yêu em... nếu như... em ... ko phải là một con đĩ... phải ko?


Anh quay đi...


Không khí căn phòng đêm đầu tiên này... đầy máu và nước mắt... tràn ngập nỗi đau...


Nó đứng dậy... cầm số tiền của anh trên tay... giơ lên... ngang mặt... cười và nói với anh: "Nhiều hơn em được trả cho một đêm!"


... Mặc quần áo... kéo nốt đống quần áo mới xếp vào tủ trong sung sướng và hạnh phúc sáng nay... Nó nhét vào vali và kéo lết đi...


- Cám ơn anh!



Người đàn ông gục xuống! Anh ta khóc...



Cánh cửa kéo ra rồi đóng sầm... Trời lại đổ mưa...



Nó lết vali bước đi trên đường ước, nước mưa tát vào mặt nó rát và nước mắt làm nó buốt giá, môi cắn bật máu giờ đây xót... chảy tan trong nước mưa những giọt máu đỏ... Nó cầm nắm tiền trên tay...




Kiệt sức và đau đớn!


.................

Sáng hôm sau, người ta tìm thấy xác một người con gái, với giọt máu ở khoé môi... nước mắt 2 dòng khô trên đôi mắt nhắm u sầu... Cô ấy đã chết... Cổ tay hằn vết và máu chảy đẫm áo...


Một cái chết đau đớn và oan uổng!


............

Nó lết trong cái đêm mưa bão đau xót ấy... Nỗi đau đã làm tiếng cười của nó bật nước... Nó quỳ xuống một góc khuất... bên mái hiên của căn nhà bên ngõ vắng... Lục lọi đống đồ đạc mà nó đem theo... Hôp dao cạo mua cho anh... để anh cạo râu... Nó nghĩ vậy khi mua... và vui lắm, cái cảm giác được chăm sóc cho anh như cho chồng mình... Mở quyển sổ nhật ký nó mua ... với ước mơ hồn nhiên ghi chép lại những ngày sống chung của cả hai mà nó vốn nghĩ sẽ rất hạnh phúc..... Nó rạch 1 vế nhỏ trên ngón trỏ của tay phải và bắt đầu viết... trong nước mắt... trong nước mưa... trong máu... trái tim nó... vỡ nát theo từng dòng chữ đớn đau...







...................

Người ta nhìn anh, khi anh đến đồn công an để nhận xác và khai báo... Nhìn anh như nhìn một con ác thú giết người... Anh lặng lẽ khai những gì mà người ta hỏi.......................

Đám tang của nó chỉ có một mình anh!

Không phải là đám tang mà chỉ là một nắm đất chôn người chết, được đào xới lên và thả cái xác xuống... cắm một vài nén hương... bia mộ là những dòng chữ trống rỗng...

Một cái tên như bao cái tên...

...................

Bức thư tuyệt mệnh và chiếc vali của nó... nằm im lìm ở góc nhà... Anh ko hề đụng đến....

..........................................

Một buổi sáng, anh giật mình bởi tin nhắn: "Tao lại thấy bố mày cặp kè với con kia rồi đấy!"



Anh bàng hoàng...


Gọi điện thoại lại cho bạn!


- Uh, đúng rồi, tên thế mà... nhưng nó bỏ làm ở đó lâu rồi, bỏ từ trước khi mày về nước cơ!


Thế còn những tấm ảnh thì sao? Anh cảm giác như mình sắp nổ tung. Mở những cái ảnh chụp cha mình và cô gái đó... Anh chợt rùng mình... Vì những bức ảnh đó... không có rõ mặt... người con gái kia... chỉ 1 mái tóc giống nhau... 1 cái tên giống nhau... 1 chỗ làm mới... giống nhau!


Anh chạy đến góc phòng, đôi bàn tay run rẩy... cầm bức thư...


Nước mắt trào ra... lăn lóc trong trái tim anh hoảng loạn, đôi môi run... hàm răng va đập... những tiếng nấc ko thành lời... Một bức thư đẫm máu... viết bằng máu và viết bằng một trái tim đau...


"Anh à, em nói thật mà! Em chưa từng phá hoại hạnh phúc của ai! Em biết anh nhầm lẫn.... Nhưng em ko thể giải thích... vì anh nói đúng... em chỉ là một con đĩ!

Em ước gì, em được sinh ra 1 lần nữa !

Một lần trong sạch chưa bao giờ trải thân đĩ điếm... Anh à, anh đúng.... Anh ko sai... Nhưng có một điều anh sai... Số tiền anh trả cho em... không đủ... không đủ... cho một tình yêu... Lẽ ra... anh nên trả em nhiều hơn... "








...........................

Những nỗi đau dồn dập lên một cuộc đời và nhiều con người... vì một người đàn ông mà 2 người đàn bà phải chết... Người đàn ông kia đã mất vợ.... Và con của ông ta... đã vô tình giết chết một người con gái yêu mình...



Nó đã cố gắng quên quá khứ, để học cách yêu một người nhưng nó vẫn được trả tiền vì yêu người đó! Vì đơn giản... nó chỉ là một con đĩ!


Một con đĩ!


Quá khứ quay lại... giơ bàn tay tử thần bóp nghẹt con tim yếu đuối!


"Anh đã ko cho phép mình yêu em! Anh đã để em ra đi... vì anh có một trái tim... quá .... hẹp hòi..."




Nước mắt ấy rơi vì một đời em đĩ điếm! Anh chẳng thể sẻ chia chỉ một nỗi niềm....


Ở đời ko nên thù hận! Thù hận sẽ chỉ làm cho người ta có những quyết định nhầm lẫn và hối hận rất nhiều!Bởi... thù hận và hối hận là đôi bạn đồng hành trên mọi nỗi đau của con người!


 

 
Thông tin cá nhân

leolovebaby
Họ tên: trong son-thuy anh
Nghề nghiệp: sinh vien
Sinh nhật: : 11 Tháng 5 - 1986
Nơi ở: dong nai
Yahoo: nobita_hutxiga_dinova_timxuka  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
^^baby oi, leo nè, anh iu em**



Bình luận mới
Guest_leo_* trong 11-04/23
Guest_baby_* trong VUI CÙNG NỤ
Guest_leo_* trong WINWIN
Guest_baby_* trong HU HU ĐỪNG NỔI GIẬN...
Guest_baby_* trong CN..
Guest_baby_* trong BẤT CHỢT
Guest_leo_* trong ngày đầu năm
Guest_baby_* trong HAPPY.
beck_07 trong FAN MU!
Guest_baby_* trong ***HÚ HỒN^^

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

1O ĐIỀU CĂN DẶN
Cha mẹ dặn ta cân nhắc kỹ ta những điều răn trước khi lấy vợ nhưng thực ra, cha mẹ chỉ sinh ra và dạy ta "lớn lên", còn ta không ngừng tự hoàn thiện mình là do vợ...

Sau đây là 10 lợi ích mà vợ đã mang lại cho ta:

1. Vợ dạy ta tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả!).

2. Vợ dạy ta đức tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (chờ vợ sửa soạn, trang điểm để đi dự tiệc hay mua sắm - thông thường chờ đến mọc râu luôn!...).

3. Vợ dạy ta giữ gìn sức khoẻ (không hút thuốc, nhậu nhẹt với bạn bè gần xa...).

4. Vợ dạy ta sự tế nhị (không bao giờ chê bai cơm khê, canh hơi mặn).

5. Vợ dạy ta tính lễ phép (đi đâu phải nói rõ lý do, giờ giấc nào trở về...).



6. Vợ dạy ta đức tính bao dung, độ lượng, thương người (làm được bao nhiêu tiền đều mang về "tặng" vợ hết!).

7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại nhà của ta (phân công ta làm vườn, nhổ cỏ, giặt quần áo, đổ rác, lau dọn nhà cửa, xách nước, tắm heo...).

8. Vợ dạy ta tính chính trực, đứng đắn, đàng hoàng (ra khỏi nhà cứ thẳng một đường mà đi, không nhìn ngang liếc dọc, nhất là những nơi có nhiều phụ nữ...).

9. Vợ giúp ta trở thành người cha gương mẫu (tắm rửa, cho con ăn, đưa con đi học, đón con về...).
10. Vợ âm thầm dạy ta biết thế nào là giá trị của hai chữ "Tự do"!

CON TRAI ƠI!
20.gif ... và còn đây là 14 lời khuyên cha mẹ ta dặn ra trước khi ta lấy vợ:

1. Kẻ thù lớn nhất của con là nó (vợ con).

2. Ngu dốt lớn nhất của đời con là không hiểu ra được nó.

3. Thất bại lớn nhất của đời con là không bỏ được nó.

4. Bi ai lớn nhất của đời con là phải sống với nó.

5. Sai lầm lớn nhất của đời con là quyết định lấy nó.

6. Tội lỗi lớn nhất của đời con là nghe nó.

7. Đáng thương lớn nhất của đời con là bị nó sai khiến.

8. Đáng khâm phục lớn nhất của đời con là con vẫn chịu được nó.

9. Phá sản lớn nhất của đời con là cuộc đời con đã mất trong tay nó.

10. Tài sản lớn nhất của đời con là những thứ nó đang giữ.

11. Món nợ lớn nhất của đời con là tờ giấy ly hôn.

12. Lễ vật lớn nhất của đời con là sự hết lòng của con với nó.

13. Khiếm khuyết lớn nhất của đời con là con không lấy được hai vợ.

14. An ủi lớn nhất của đời con là thằng con trai nó đẻ ra.


TÌNH YÊU CỦA ANH!
Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...

Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung

Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!


TÌNH YÊU 100 NGÀY!
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong 1 đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong 1 ngày cuối tuần mát mẻ....

- Chán thật đấy_Linh nói. Ước em có 1 người bạn trai để chia sẻ những lúc buồn vui...
- Anh nghĩ chúng là là những kẻ duy nhất cô đơn trên thế giới này, chúng ta chẳng bao giờ hẹn hò cả, ngoài việc suốt ngày đi lang thang trong công viên ngắm sao....Việt đáp lại chán nản

Cả hai im lặng một lúc lâu

- Này! Em có 1 ý kiến, hãy chơi 1 trò chơi đi!_Linh nói
- Trò chơi gì cơ???
- Uhmm, thì cũng đơn giản thôi, anh sẽ là bạn trai của em trong 100 ngày, và em sẽ là bạn gái của anh trong 100 ngày...anh nghĩ sao??
- .....Đ..được thôi....dù sao thì mấy tháng tới anh cũng ko có kế hoạch gì cả_Việt trả lời
- Hì hì, nghe như có vẻ anh đang mong đợi một điều gì đó, vậy thì hôm nay sẽ là buổi hẹn đầu tiên của chúng ta...Thế anh muốn đi đâu nào??
- Em nghĩ sao về 1 bộ phim! Bạn anh nói là nó vừa đi xem 1 bộ phim rất hay với bạn gái nó, hay mình đi xem thử nhé, xem trình độ nghệ thuật của thằng này đến đâu...
- Anh còn chờ gì nữa, mình đi thôi, cũng sắp hết ngày rồi còn đâu

Linh và Việt đi xem phim....buổi hẹn hò đầu tiên ko có gì đặc biệt. vì cả hai vẫn còn ngại....Tất nhiên, từ bạn thân nhảy sang ng iu chỉ sau 5 phút và vài câu nói bâng quơ.

Ngày thứ hai họ đi xem ca nhạc với nhau...Việt mua cho Linh một con gấu bông rất xinh......

Ngày thứ ba Linh rủ Việt đi mua sắm cùng với mấy người bạn, cả hai ăn chung 1 cây kem, và bạn của Linh không khỏi ngạc nhiên....mọi chuyện đến quá nhanh...lần đầu tiên họ ôm nhau

Ngày thứ sáu, cả hai leo lên 1 ngọn đồi và ngắm mặt trời lặn...Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng bao trùm con đồi, Việt bảo Linh nằm ngắm sao, vì hôm nay trời rất nhiều sao....Một ngôi sao băng bay qua...Linh ước....

Ngày thứ 25, họ đi chơi trò chơi cảm giác mạnh, chẳng may trong lúc sợ hãi, Linh túm nhầm một ai đó và hét lên.....lúc phát hiện ra cả hai phá lên cười và xin lỗi ông bác "may mắn" nào đó..

ngày thứ 67, khi vừa đi ăn xong, qua 1 ngôi nhà mà lần trước bạn của Linh nói có 1 bà thầy bói hay lắm...Linh rủ Việt vào xem thử...Bà ta nói với cả hai:"các cháu hãy giữ gìn và trân trọng những giây phút hạnh phúc các cháu đang có"....rồi bỗng nhiên có giọt nước mắt lăn trên má bà

Ngày thứ 84, cả hai đi biển....họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, dưới ánh mặt trời nóng bỏng

Ngày thứ 99, Việt nói chỉ muốn có 1 ngày đơn giản....Việt đèo Linh đi loanh quanh, và vào công viên, ngồi trên cái ghế đá mà họ vẫn thuờng ngồi mỗi khi đi lang thang ngắm trăng sao....Lúc đó đã là hơn 12h đêm

1h23
- Em khát quá_Linh nói
- Em ngồi chờ ở đây nhé, anh đi mua cái gì uống..Em thích gì nào??
- Mua cho em 1 chai nước khoáng đi

1h45
Linh ngồi chờ Việt đã quá 20 phút, Việt đi vẫn chưa về.........Một ai đó chạy đến chỗ Linh:

- Này em, vừa rồi ở ngoài kia có 1 người bị oto đâm khi đi ngang qua đường, nếu anh ko nhầm thì đó là bạn của em

Linh chạy đi theo anh chàng lạ, đến 1 chiếc xe cứu thương...Linh thấy Việt mặt đẫm máu, tay cầm một chai nước khoáng....Linh lên xe và đến bệnh viện với Việt.........Linh ngồi ngoài phòng cấp cứu hơn 5 tiếng đồng hồ

11h51 trưa
Ông bác sỹ đeo cặp kính trắng bước ra.
- Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi đã làm hết sức mình. Chúng tôi tìm được 1 lá thư trong túi áo của anh ấy.

Bác sỹ đưa bức thư cho Linh và dẫn cô vào thăm Việt, vì hơn ai hết, ông biết đây sẽ là lần cuối Linh có thể nhìn thấy Việt. Việt nhìn rất yếu nhưng khuôn mặt của anh ấy có 1 cái gì đó thanh thản....Linh bóc bức thư ra và đọc

Linh à, vậy là 100 ngày của chúng ta đã hết rồi nhỉ. Anh rất vui khi có em ở bên những ngày vừa qua, và những gì em làm đã mang lại hạnh phúc cho cuộc đời anh. Anh nhận ra rằng em là 1 cô gái rất dễ thương, cho dù anh đã nhắc bản thân anh rất nhiều lần là ko được nghĩ đến gì khác ngoài 1 trò chơi. 100 ngày hạnh phúc cũng sắp qua, nhưng anh vẫn muốn nói với em 1 điều...anh muốn làm bạn trai của em mãi mãi, anh muốn em luôn ở bên anh. cho anh những ngày hạnh phúc. Linh. anh yêu em!!!

11h58
Việt à..._Linh bật khóc_....Anh biết em đã ước gì khi em nhìn thấy sao băng ko..Em cầu cho em có thể ở bên anh mãi mãi, em biết 100 ngày đã trôi qua, nhưng...nhưng anh ko thể bỏ em..Em yêu anh...hãy quay về với em đi...Em yêu anh...

Đồng hồ chỉ 12h chiều....tim của Việt ngừng đập....và đó là ngày thứ 100...!

BA ĐIỀU GIÁ TRỊ!
Ba điều trong đời bạn khi đã đi qua không bao giờ lấy lại được
Thời gian
Lời nói
Cơ hội

Ba điều trong đời bạn không được đánh mất
Sự thanh thản
Hy vọng
Lòng trung thực

Ba thứ có giá trị nhất trên đời
Tình yêu
Lòng tự tin
Bạn bè

Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được
Giấc mơ
Thành công
Tài sản

Ba điều làm nên giá trị một con người
Siêng năng
Chân thành
Thành đạt

Ba điều làm hỏng một con người
Rượu
Lòng tự cao
Sự giận dữ

10 ĐIỀU YÊU THƯƠNG!
1.Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được:
Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn:
Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đã từng yêu bạn:
Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.


5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn:
Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đã từng phản bội bạn:

Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

7. Gặp người bạn đã từng yêu:

Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn:

Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn:

Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.


Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn,
vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.


MUSIC IN LOVE

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com