I only want to be with you

^___^

62 bình chọn .

Thanks all 
:love:


WELCOME to my world !!!

Blog riêng ... giữ lại những bài viết bài thơ mình yêu thích và cảm động thực sự khi đọc ... Nếu bạn là tác giả thì đừng giận khi mình ko hỏi ý kiến mà đăng chúng nhé ... chỉ vì muốn giữ lại cho mình 1 chút cảm xúc thôi mà .. 



--- Vì tình cờ đọc tại nhiều nơi khác nhau nên có khi không biết tác giả là ai, nếu bạn là người viết hãy để lại cho mình 1 dòng comment, mình sẽ ghi ngay vào bài viết. Cám ơn 1.gif 


How could you say you love me
When you will go and leave me
How could you make me hurt so bad
When I have loved you more than anyone can do
Can't believe the pain
That I'm feeling now because of loving you..


Thông tin cá nhân

socola
Họ tên: Lyjing
Nơi ở: Clound City :")
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Làm con gái phải ngang tàng bướng bỉnh . Bước vào đời phải ngạo mạn kiêu sa. Sống phải biết vị tha và độ lượng. Phải biết iu và tàn nhẫn khi cần ^^


CÓ KHI NÀO
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình, đã đi lướt qua nhau?
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu...



Cho những người không đến được với nhau
Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

user posted image

?!♥!?
User Posted Image

Ai đó có thể ngụy biện rằng nói dối là cần thiết vì không muốn làm tổn thương người khác. Nhưng cảm giác khi phát hiện ra mình bị lừa dối còn đau hơn bất kỳ điều gì khác. ,trong những quan hệ bình thường, nếu bị lừa dối, có tức giận lắm cũng chỉ đến mức không qua lại là xong. Nhưng với những người mà bạn thương yêu nhất thì bạn mới bị tổn thương nhiều nhất ....


♥♥♥
If I'm in hell and you are in heaven, I'll look up and be glad to of you .

But if I'm in heaven and you are in hell, I'll pray to God to send me down cause the heaven is not heaven without you


Nếu
user posted image\

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Ngắm nhìn em bên gối ngủ say
Tôi sẽ xiết chặt em trong vòng tay hơn nữa
Và cầu mong thánh thần hãy hiểu biết về tình yêu

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Được nhìn em quay gót bước đi
Tôi sẽ giữ và cầm tay em thật chặt
Và trò chuyện để em nán lại bên tôi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Mỗi cử chỉ và lời nói của em
Tôi sẽ mở rộng ký ức tâm hồn
Để ghi nhớ trong lòng tôi mãi mãi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Tôi sẽ dành thời gian đọc ánh mắt em
Và nói rằng "tôi yêu em nhiều lắm"
Thay vì lặng im chắc em biết lâu rồi

Nếu tôi biết đó là lần cuối
Được chia sẻ xúc động cùng em...
Cứ ngỡ mình sẽ còn nhiều dịp nữa
Nên để thời gian trôi qua , trôi qua...

Tin chắc rằng mình còn có ngày mai
Để bù đắp những tháng ngày trước đó,
Và cứ nghĩ cơ hội sẽ luôn hào phóng
Còn nhiều dịp sửa chữa lỗi lầm hôm qua.

Sẽ luôn có một ngày tôi muốn
Để cho tôi nói được lời "yêu em"
Và luôn còn nhiều cơ hội khác nữa
Để thực hiện điều tôi có thể làm cho em

Nhưng nếu điều tôi nghĩ là sai
Và hôm nay là tất cả những gì tôi có ,
Tôi muốn nói yêu em biết bao
Và mong mọi người đừng quên điều đó

Nếu bạn chờ đến ngày mai
Sao hôm nay không làm ngay điều đó?
Vì nếu ngày mai kia chẳng có
Bạn sẽ phải hối tiếc cho ngày qua

Vì đã không dành thêm ít phút
Cho nụ cười , cái ôm chặt và những nụ hôn.

Vậy hôm nay hãy chia sẻ với
những người bạn yêu mến
Và bày tỏ rằng bạn yêu họ biết bao nhiêu
Hãy dành thời gian cho lời cảm ơn , xin lỗi ,
Và rộng mở lòng tha thứ , thương yêu ,

Để nếu Ngày mai không bao giờ đến nữa,
Bạn sẽ không bao giờ phải hối tiếc Ngày hôm nay.

Nào ai dám chắc mình còn có ngày mai
Dù bạn còn xuân hay mái đầu đã bạc.
Và hôm nay có thể là cơ hội lần cuối
Để bạn mở lòng với những người yêu thương


user posted image

Blog bạn bè
BUY PASSPORT ONLINE, PASSPORT RENEWAL, HOW TO APPL

BUY PASSPORT ONLINE, PASSPORT RENEWAL, HOW TO APPLY FOR A PASSPORT, EXPEDITED PASSPORT...



CÔNG NGHỆ THỰC TẾ ẢO TRONG BÁN LẺ

 Ngày nay, khi kinh tế ngày càng phát triển và điều đó đồng nghĩa với...



Ghế xếp cầu thang tiện dụng

GHẾ XẾP CẦU THANG-AN TOÀN-TIỆN DỤNG

 



Thánh nhân về với quê hương
 Nguyễn Quốc Bảo          



Vĩnh biệt Đại tướng
Nguyễn Quốc Bảo
 
 
VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG
 


10 Trang < 1 2 3 4 > » 

   Trong: Truyện ngắn
 
(tình cờ thấy trong 1 4rum)


user posted image


2 người đã quen nhau hơn 2 năm, từ lúc cô còn mang một mối tình, ngày đó cô coi anh như anh trai, còn anh đã coi cô là đối tượng theo đuổi.

Họ hợp nhau một cách kì lạ, và cũng k phải có là do duyên số hay ko mà sau khi chia tay mối tình ấy, có một vài lần có những người khác đến với cô, nhưng rồi thì anh là người cuối cùng trụ lại bên cô.

Anh k bao giờ tỏ ra chán nản khi cô đi bên người khác, hay cô kể về mối tình của mình, anh chỉ cười khì, và cư xử như thể anh k quan tâm đến những chuyện đó, như thể rồi một ngày cô sẽ yêu anh. Không hiểu anh lấy niềm tin từ đâu, nhưng đôi khi anh vẫn trêu cô: Tình yêu ơi, em đang ở đâu đấy? Hay: nếu 2 năm nữa chúng mình k cưới nhau thì cũng nên giải tán.

Có những quãng thời gian 2 người không gặp nhau, cô tưởng anh đã rẽ sang con đường khác, nhưng cứ đúng lúc cô định gạch tên anh ra khỏi danh sách, thì anh lại xuất hiện. Lại đón đưa, hò hẹn, không quá vồ vập, nhưng đủ cho cô thấy được ở anh sự chân thành.

Rồi cô cũng lớn hơn, cô hiểu đời hơn, cô quyết định giải tán tất cả những "giận hờn, nhắng nhít", cô cũng nhiễm tư tưởng của anh "yêu là cưới" và nếu cô và anh yêu nhau, chả có lí do gì để mà k cưới nhau cả. Cô nghĩ thế.

Còn anh từ xưa đến nay cô luôn là mục tiêu theo đuổi số một, có những khi thấy cô đang hạnh phúc với tình yêu, anh cũng chuyển sang mục tiêu số hai, số ba... số n... nhưng không hiểu sao anh vẫn luôn giữ niềm tin: anh yêu cô nhất, cô cũng sẽ yêu anh, anh tin vào một duyên số mơ hồ nào đó.

Mọi người nhìn vào hai người với con mắt nghi ngờ "k hiểu 2 đứa đấy kiểu gì?" họ k hiểu mối quan hệ giữa 2 người, nhưng lâu dần họ cũng k soi mói nữa.

Đường về nhà cô phải đi qua một cây cầu vượt, cả hai người đều thích cái cảm giác, "bơi lên lặn xuống, cá vàng múa tung tăng", anh đã từng nghĩ một ngày nào đó anh sẽ nhận được từ cô một cái ôm ở trên đỉnh dốc, đó sẽ là ngày tình yêu bắt đầu...

Còn cô cũng chờ một ngày nào đó, anh sẽ dừng xe lại trên đỉnh dốc, anh sẽ nhìn thẳng vào mắt cô, cầm tay cô và ngỏ lời yêu. Nếu có thêm một bông hoa hồng anh để sẵn ở đó thì tốt, nhưng nếu không thì cũng ko sao...

Mùa này sang mùa khác, nhưng chưa một lần nào đỉnh dốc được chứng kiến một trong hai cái kịch bản mà hai người ấy đã vẽ ra...

Rồi anh quen một cô gái khác, một cô gái cực duyên dáng và thực sự thích con người thật của anh, một cô gái sẵn sàng chia sẻ với anh mọi thứ, chẳng mong chờ gì ở anh ngoài một tình yêu bình thường. Nhẽ ra nếu k có cô thì anh chỉ cần dành một nửa tình cảm anh đã dành cho cô đem trao cho cô gái kia thì anh và cô gái kia đã đủ hạnh phúc lắm rồi.

Anh vẫn đi chơi cùng cô, nhưng anh k còn kiên nhẫn như cũ nữa, anh chỉ mong cái ôm kia sớm xảy ra thôi, còn nếu không... anh sẽ rẽ sang con đường khác, một con đường sẽ không có đỉnh dốc rực rỡ ánh đèn, một con đường sẽ rẽ vào một khu tập thể tôi tối, be bé, và người ngồi sau lưng anh sẽ không phải là cô.

Cô từ lâu cũng đã cho anh lên hạng: đối tượng khả nghi số một. Nhưng cô là con gái, dẫu thế nào đi chăng nữa vẫn nên để con trai chủ động. Và bạn cô cũng nói là: Nếu đủ yêu mày thì anh ấy sẽ đủ dũng cảm để nói ra, còn nếu anh ấy chưa nói ra thì tức là anh ấy chưa sẵn sàng.

Cô cũng chờ đợi, cứ chờ đợi, nhưng cảm xúc thì không bất biến, có những lúc cô cảm thấy tình yêu đã đến rất gần rồi, nhưng anh vẫn chưa nói ra. Cứ thế này thì cô sợ là rồi tình cảm đó sẽ chỉ có thể thành tình cảm anh em được thôi. Tình yêu có những thời điểm quyết định, nếu k nói ra mà để lỡ thì sẽ mãi mãi k lấy lại được.

Và rồi k rủ nhau, nhưng 2 người cùng đề ra một thời hạn chót, tối nay 20/10 anh và cô hẹn nhau đi chơi, mỗi người đặt ra một luật lệ:

-Nếu tối nay nó ko ôm mình, giải tán.

-Nếu hôm nay anh ấy k tỏ tình, giải tán.

.................

Và giờ đã là 4h10' chiều, chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa thôi....

Rồi sẽ thế nào đây?

Câu trả lời cho câu hỏi này t ko biết, và có lẽ đến ông trời cũng k biết. Liệu rồi trên những con đường xa... họ sẽ còn có nhau k?

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image


Họ quen và đã từng yêu nhau hơn bốn năm trời – một khoảng thời gian chưa hẳn là quá dài nhưng lại thật sự đủ để hiểu rõ về con người, về tính cách của nhau. Ngày hai người gặp mặt, cô tựa như một tờ giấy trắng chưa vương vấn bụi trần với ánh mắt thật to và tròn xoe ngơ ngác. Ngược lại hắn thì khác, một gã trai sành sỏi trong giới ăn chơi và lêu lổng khắp xó xỉnh cuộc đời. Ấy vậy mà họ yêu nhau, một tình yêu vội đến thật mau nhưng lại kéo dài và chứa đầy day dứt, pha lẫn những câu chuyện thật đớn đau…

Thời gian đầu hắn coi cô như một vật để sở hữu, một vật để yêu, để giữ, để chăm sóc nhưng chỉ để ở nhà. Còn khi ra ngoài thì hắn lại vui vẻ trong vòng tay của những người con gái khác. Những người mà cô không hay biết, vì giữa họ và cô là hai thế giới hoàn toàn trái ngược nhau. Cô vẫn cứ thủy chung ôm mộng với cả mối tình đầu.Còn hắn thì vẫn ung dung, vui vẻ bên người khác nơi đâu…Hai người họ vẫn ở bên nhau, một dối trá và một thì lại quá thật thà, chân chất…

Ngày mà cô nhìn thấy hắn đang trong phòng với một người đàn bà khác. Cô lặng người như chết đứng, như sửng sốt và không tin nổi vào mắt mình. Vụt bỏ chạy, mắt cô nhòa đi trong bóng đêm, tiếng cô nức nở.. cổ họng như nghẹn ngào, đắng ngắt. Chuông tin nhắn rung – cô mở máy “Anh là người như thế đấy. Đừng yêu anh nữa. Chia tay !”

user posted image


Cô nắm chặt cái máy lại, cảm giác uất hận, ngỡ ngàng chua xót lẫn đắng cay như đang trào dâng cấu xé ở trong lòng. Không ! Cô không thể là kẻ thua cuộc, cô phải thắng. Phải giành lại những gì đã từng là của mình và để nó sẽ mãi là của mình. Cô bặm môi, nén chặt lồng ngực để không khỏi bật ra tiếng nấc. Nhấn nút reply, mắt cô mờ đi tay run run mò tìm nhấn phím điện thoại “Đừng xa em anh nhé! Em không thấy và cũng không biết gì cả. Hãy quay lại và hãy nói yêu em. Hãy lo cho em như anh đã từng hứa. Em không thể mất anh…”

Hắn thở dài ném cái máy điện thoại xuống đất và thả mình ngồi đánh phịch xuống ghế. Tại sao lại có thể xảy ra chuyện như thế ? Rõ ràng hắn đã nói là đi xa mà tại sao cô lại đến bất ngờ ? Và tại sao lại để cho cô nhìn thấy những điều này ? Để rồi giờ đây cô vẫn nói với hắn những lời nói như vậy..tại sao?

Hắn tắt ngọn đèn, thò tay châm điếu thuốc. Đóm thuốc loé sáng rồi lại lịm tàn dần trong màn đêm u tối. Hắn nhắm mắt lại mơ màng và thử đặt mình vào vị trí của người khác. Cảm giác thật chua chát, nhói đau, đắng ngắt tận đáy lòng. Hắn mở mắt ra dụi điếu thuốc xuống mặt bàn rồi đặt mình ngủ thiếp. Trong cơ mê hắn thầm thì tự nhủ “Mình sai rồi, hãy làm lại đi thôi.”

Những ngày sau đó hắn vẫn đến bên cô, im lặng và lầm lì như vô cùng cứng rắn. Chỉ có điều ánh mắt lại không dám nhìn thẳng. Còn cô thì vẫn tươi cười, vẫn tỏ ra nhẹ nhàng và đầm ấm. Có vẻ như cô đang muốn hàn gắn lại hạnh phúc từ sự đổ vỡ của những vết thương lòng...

Hắn đã bắt đầu dần thay đổi. Từ bỏ những thói trăng hoa và ngày càng yêu cô tha thiết. Dẫu sao thì với cô, đó cũng là mối tình đầu nên hắn cũng thật sự muốn dành cho cô những điều tốt đẹp. Hắn muốn được làm lại từ những gì mà cô đã thứ tha nơi hắn gây ra, muốn bù đắp cho cô sau một tình yêu lầm lỡ một thời…

“Mày thì hơn gì tao. Mày chỉ là một thằng khốn nạn. Chính vì mày mà tao mới như thế này… Mày đáng bị như thế, mày đáng bị nguyền rủa…”

Bốp ! Hắn tát cho cô một cái nảy lửa. Cô ngã gục xuống đất, đau đớn, gào khóc. Hắn ngồi thụp xuống, khuôn mặt dúm dó khẽ nhếch môi nở một nụ cười méo mó, một nụ cười chua chát. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu trong ngần ấy thời gian hắn đã phải nghe những câu như thế này.

Cứ ngỡ như là đã có một sự vị tha sau những lỗi lầm mà hắn đã gây ra ngày đấy. Nhưng không ! Tất cả chỉ là ngụy biện, cô chưa bao giờ tha thứ cho hắn. Tình yêu của cô dành cho hắn đã trở thành thù hận. Ngần ấy ngày tháng bên nhau là ngần ấy thời gian cô đay nghiến và dằn vặt lương tâm nơi hắn. Từ những chuyện bé xíu đến những chuyện to tát - dù đúng hay sai cô cũng đều lôi cái “nguyên nhân của sự đổ vỡ” đó ra để dằn vặt và mắng chửi hắn.

Cô sử dụng nó như một thứ vũ khí để khiến hắn phải ngồi yên, phải câm miệng và không thể nói lại dù chỉ lấy một lời. Và mỗi lần như vậy hắn đều im lặng. Bởi hắn biết đó là “lý do chính đáng” - hắn đã sai và hắn phải chấp nhận. Vì hắn muốn bù đắp, vì hắn đã thực sự quá yêu cô…thật nhiều…

Nhưng hôm nay thì khác - hắn tát cho cô một phát và ngồi lặng im trên ghế. Hai tay đưa lên ôm chặt lấy đỉnh đầu vò xé. Khuôn mặt méo mó, hắn nén lòng chặt lại nghe từng cơn đau nhói. Cảm giác chua xót và cay đắng đến ngỡ ngàng là cái cảm giác năm xưa cô đã phải gánh chịu giờ đây lại đang xảy ra chính với hắn. Một cái cảm giác thật sự tồi tệ.

Đắng ! Đắng quá, hắn thấy cổ họng như nghẹn lại như chẳng nói lên câu. Sự thù hận đã làm cô mù quáng, phá tan nát những yêu thương mà hắn đã dồn nén, tạo dựng lại bấy lâu. Cô đã đánh mất mình, trả thù hắn bằng chính những gì cô nhận được từ hắn đã gây ra. Cô lăng nhăng với một người đàn ông khác, sự thật ngỡ ngàng và sự thật lúc nào cũng phũ phàng. Lỗi lầm nơi cô và lỗi lầm nơi hắn - tất cả đều phơi bày và đều quá giống nhau…

“Em có biết tại sao tôi lại sợ và luôn nghe lời em không ?”

“…”

“Bởi vì tôi luôn nghĩ mình là kẻ ăn cắp còn em là người bị đánh cắp. Tôi sợ em vì thấy em biết tha thứ chứ không sợ em vì em lại trở thành một đứa ăn cắp cũng như tôi…


Chúng ta bằng nhau hết rồi…hết rồi…”

Hắn lạnh lùng nói rồi cười nhạt và lặng lẽ quay đi chìm dần vào trong bóng tố. Chỉ còn mình cô ở lại, mắt cô nhòa đi, tiếng cô nức nở.. cổ họng như nghẹn ngào, đắng ngắt. Cô bặm môi im lặng, nén chặt lồng ngực để không khỏi bật ra tiếng nấc, tay run run mò tìm nhấn phím điện thoại “Em là người như thế đấy. Đừng yêu em nữa…Chia tay…”



Người ta hận vì yêu nhau nhiều quá ...
Làm đau nhau cũng bởi quá yêu nhau ...
Ngày hôm nay, ngày mai và cả những ngày sau…

Kẻ đớn đau là kẻ yêu nhiều nhất …


user posted image

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image


Tôi và cô chia tay rồi ! Cô là một cô gái tốt , rất đẹp cũng rất dịu dàng. Nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi cũng không nỡ ...

Ngày thứ nhất Cô ấy không chịu dậy, lấy chăn chùm kín người, trong ký túc xá không ai dám an ủi cô ấy. Cô ấy hôm nay không ăn cơm, đánh răng rửa mặt cũng không làm. Buổi tối, lúc đi ngủ, tôi nghe thấy cô ấy khóc ở trong chăn.

Ngày thứ hai Hôm nay cô ấy đã ăn cơm, là bạn trong ký túc xá làm cho cô ấy ăn, quầng mắt cô ấy đỏ ngầu. Tôi luôn nói cô ấy là con ma thích khóc nhè, mỗi lần mở miệng cô ấy đều phủ nhận.

Ngày thứ ba Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo rất diêm dúa, đi vào một quán bar và uống rất nhiều rượu, hơn nữa còn dùng ánh mắt hút hồn đảo quanh một lượt khiến rất nhiều người phải thốt lên " cô gái, cô rất đẹp". Cô ấy uống rất nhiều, đến lúc có một người đàn ông đáng tuổi cha nói với cô ấy " Cô gái, anh đưa em về nhà nhé" cô ấy cầm chén rượu trong tay hất tất cả vào mặt ông ta. Cái thằng cha đáng chết dơ tay lên định đánh , đám phục vụ liền chạy đến cứu cô. Tôi biết tất cả, tôi đang ở một góc khuất của quán bar theo dõi.

Ngày thứ tư hôm nay cô ấy dậy rất sớm, tất bật cả một buổi sáng, sau đó vào nhà tắm rất lâu, lúc các bạn cùng phòng đẩy cửa vào đều kinh ngạc kêu lên : Sạch sẽ thế.

Ngày thứ năm Cô ấy đã đi học lại, thật ra cô ấy học rất giỏi, nhưng từ khi bị tôi ảnh hưởng thành tích cô ấy có kém đi chút ít. Thế cũng tốt, thay đổi sự chú ý đi một chút thì hồi phục cũng nhanh hơn.

Ba tháng sau ... Cô ấy làm chủ tịch hội sinh viên, cô ấy càng ngày càng giỏi, cũng sáng sủa ra không ít, cũng sắp thi rồi.

Một năm sau ...Bên cạnh cô ấy có rất nhiều đàn ông, nhiều người đẹp trai hơn tôi, nhưng căn bản cô ấy không để ý tới. Cô ấy và M quan hệ rất tốt, chuyện bọn họ trong vườn trường rất đáng ngờ. Cô ấy chỉ coi M là bạn, thế nhưng lời nói ra thì không giữ được lâu.

Ba năm sau ... Cô ấy sắp kết hôn rồi, chú rể là M. Cô ấy đang ngồi viết thiếp mời, một cái, hai cái, ba cái ... viết đến cái thứ mười hai thì cô ấy khóc, gục xuống bàn, nước mắt rơi mà không thể dừng lại. Tôi từ trên nhìn thử, tên chú rể trên tất cả thiếp mời đều là tên của tôi.

Tôi cũng rất muốn khóc, nhưng hồn ma thì không thể khóc, tôi không có nước mắt.

Ba năm trước... Tôi đang đi trên đường thì gặp tai nạn, trên tay cầm chiếc bánh ga tô mua tặng sinh nhật cho cô...

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image




tôi nhớ anh….rất nhớ ...

1 người con trai đã từng chăm sóc tôi........rất chân thành.......
nhưg tất cả hình ảnh đều rất mơ hồ........có lẽ tôi cũng quên cả gương mặt baby của anh rồi............tôi cứ cố nhớ nhưng tất cả nhữg gì có thể chạm tới được chỉ là giọng nói ấm như nắg.........trog điện thoại....

mùa thu năm ấy.......tôi yêu.........

anh là gió.......anh nói vì tôi là chong chóng nên anh sẽ là gió.......chong chóng và gió..........mãi mãi là như thế

nhưng tôi thik gọi anh là pinnie vì tôi là pinwheel………..

chúng tôi gặp nhau trong quán cafe quen............hết bàn.......anh đành ngồi ghép với tôi.........

tôi nhớ.......lúc ấy anh lạnh lùng ........nhưng rất đẹp trai........anh gọi một ly cafe đen.....và tất cả những lần đưa tôi đi cafe....anh vẫn chỉ uống 1 loại đó.........ko thay đổi........tôi nhìn anh..........đôi mắt hơi kiêu kì.........tôi còn đang chơi trò chơi ô chữ trên báo.........rất chăm chú........

rồi anh bắt đầu câu chuyện.......anh hỏi tôi........em chơi ô chữ àh.......tôi trả lời cho qua......vâng, anh thấy đấy.......ko mấy quan tâm tới anh.........
trời mưa...mưa rất to.........đúng lúc tôi lại phải đi...........rất sợ trời mưa......từ sau khi anh bước ra khỏi cuộc đời tôi......tôi sợ mưa..........vì ko có chiếc ô nào màu xanh...chờ đợi tôi........đột nhiên anh tiến đến gần tôi...........em lấy ô của anh đi.....trời mưa to lắm............anh cũng chưa phải đi ngay........cám ơn anh, em tự lo được.........anh nhìn tôi cừơi.........em là một cô bé rất kiêu ngạo và hiếu thắng đấy.........tôi nhìn anh hơi nhăn mặt.............vậy thì anh đưa đây, nhưng làm cách nào để trả lại cho anh đựơc.............số mobile của em........tôi lấy trog ba lô một cuốn sổ nhỏ màu hồng ghi......anh cười...........em đi được rồi...........nhất định anh sẽ ko để em chạy mất đâu...........tôi cầm lấy chiếc ô.............đi nhanh trog làn mưa........lòng mơ hồ về 1 ng` đàn ông khác..........cũng từng rất quan tâm tới tôi........đầy kỉ niệm với mưa................

tôi nhớ............ngày anh nói yêu tôi...........tôi chỉ cười...........anh như jo'.........em cứ quay theo anh.........chúng ta sẽ có thể iêu nhau dc ko anh............anh tự tin trả lời tôi......được chứ...........vâng ngay cả khi anh chỉ là người yêu.........chứ ko phải bảo vệ em.........như super man.......của em.......

tôi yêu anh......đã thực sự yêu người có thể làm tôi ko còn kiêu ngạo nữa.........trước anh tôi ko còn là tôi.............tôi chỉ là chong chóng.............quay mải miết trog jo' thôi..........anh nhỉ........


anh

tôi bắt đầu thấy nhớ em thật nhiều...........
nhớ đôi mắt t0 tr0`n luk em xem pháo hoa...........nhớ em quá.........

em tôi.........

có lẽ tôi đã yêu mất rồi..........những lúc em dỗi hờn và nhõng nhẽo..............những lúc em cười trên lưng tôi..........tôi đã phủ nhận tôi yêu em..............nhưng bây giờ..........ngàn lần muốn nói yêu em...........anh yêu em...........anh yêu em.........anh yêu em

tôi muốn gặp em lắm..........chỉ là nhìn em từ xa cũng được............cuộc sống đầy đủ.........làm ch0 chúng ta ko biết xa cách ai cả......một cuộc điện thoại..........mấy phút xe máy.............1 jây ch0 sms.........chúng ta đã quen với việc gần bên nhau...........nên ko biết rằng xa cách thật quan trọng............nó ch0 tôi biết tôi yêu em.........

em à.......em vẫn khoẻ chứ...........ngày mai 8h tối mình gặp nhau 1 chút nhé.......lâu rồi đi ăn kem được ko em.........tôi bấm máy........chữ cái hiện từ từ trên màn hình mobile...........hẹn em.........em tôi





tối......
tiếng điện thoại kêu........rời khỏi màn hình PC.........cầm điện thoại........

là anh..........

là anh cuả tôi..............

anh lại xuất hiện...........

em à...nghe hiền và yêu thế

tôi trả lời anh........vâng



anh

tôi đến..................bắt đầu hình dung về em
chưa bao giờ tôi xa em lâu thế.........em để kiểu đầu gì.........em sẽ mặc gì.........

chắc là tóc vẫn dài màu nâu và thẳg...........một chiếc quần short và áo phôg thật xinh........em vẫn trẻ kon........kiêu ki` như ngày xưa........em nhỉ

em đến..........tóc đã uốn lọn hơi xoăn buộc lệch sang một bên............váy ngắn và 1 đôi dép màu trắng rất hợp thời.........em cười.........xinh thế


chào anh....lâu lắm rồi ko gặp........anh dạo này thế nào........

tôi nhìn em rất lâu.........em ko còn trẻ kon nữa đâu....tôi nói.........trông em xinh lắm

vâg.......có ai trẻ kon mãi đâu anh...em trả lời.....ánh mắt tinh nghịch........

nếu có thể.........bao giờ anh lại hát cho em nghe nhé..........lại đưa em đi học về.........lại cõng em...........lại kể chuyện em nghe........





tôi nhìn anh từ xa........anh vẫn thế.......làn da hơi rám nắg........
và cả nụ cười hiền từ......

cả cảm jác anh mang lại cho tôi..........ko hề thay đổi........ấm áp an toàn đến lạ kì............ko phải niềm vui yên bình như ở bên pinnie........

anh nói muốn lại được ở bên tôi...........anh nói muốn mãi chăm sóc tôi...........ngàn lần muốn nói vâng............vâng vâng.........em đã nhớ anh biết bao..........đã muốn được gặp anh biết bao.......giận hờn........căm ghét biết bao..........

nhưng lòng câm nín........ko nói



anh

em ko trả lời tôi.........có lẽ tôi đã sai rồi........khi muốn gặp lại em........có lẽ thế........
chúg ta ko nên gặp lại..........





tôi muốn làm anh cũng phải nhớ tôi như tôi đã từng nhớ anh.........
anh ạ......tôi nói........có lẽ bây giờ pinnie sẽ ko đồng ý đâu...........anh ấy đã hứa sẽ mãi ở bên em rồi.............

anh hơi bất ngờ.........đôi mắt thất thần.........

có lẽ tôi đã làm anh đau.......



anh

pinnie hả em.......ừ.......nếu vậy thì ko cần đến anh nữa rồi...........phải ko em.............điện thoại của tôi kêu............em à...........anh có việc phải đi đây...........em và pinnie luôn vui nhé.......tất cả nhữg gì đã qua đi cứ để nó ngủ thật say..........như một giấc mơ đẹp..........thực ra anh muốn nói với em một điều nhưng có lẽ ko cần nữa.........chỉ cần em vui là được.......ko nhất thiết người bên cạnh em phải là anh...............đúng ko em........tôi đứng dậy.........mắt em tròn nhìn tôi.........đôi mắt hơi long lanh.........anh đi đây.........chà0 pé





anh phải đi.......anh muốn những gì mih` có chỉ là một jấc mơ sao anh..........nếu thế thì em ko muốn tỉnh dậy nữa.......
cứ ngủ như thế.....mãi như thế

tôi bắt đầu nhận ra là mih` đã sai lầm..........

muốn jữ anh lại........

nói với anh tôi đã nhớ và cần anh thế nào..........

ngàn lần xin anh đừng rời xa tôi..........

lòng nghèn nghẹn.......ko đứng dậy

anh đi rồi.........anh rời bỏ tôi.........


1 tháng sau......

pinnie nói........chúng mih` sẽ đi New York học

em đồng í chứ..........

anh cho em suy nghĩ nhé........1 tuần thôi..........

tối hôm ấy......nhắn tin ch0 anh...........anh ạ có lẽ em sắp đi New York.......

ko thấy anh trả lời........

1 tuần ấy........ko đi chơi..........ko làm việc..........chỉ chờ đợi........

tin nhắn của 1 người......

1 cuộc điện thoại....

chỉ cần anh nói

em đừng đi

nhất định tôi sẽ ko đi nữa



anh


em sắp đi xa........sắp rời xa tôi........
em đã ko cần đến tôi nữa........

còn nói với tôi làm gì.......

muốn gọi điện nói em đừng đi

muốn nói với em.....

anh cần em biết bao.......

anh đã nhớ em biết bao.........

nhưg có lẽ......ko cần nữa............có ng` khác ở bên em rồi.........





anh đã ko jữ tôi lại.......
hành lí đã xong rồi..........chào anh nhé.........chào hà nội........

chào thời jan........

chào kỉ niệm.......





mùa đông năm ấy........

một mùa đông rất lạnh.......tôi vẫn yêu pinnie.........ăn kem.......xem film.......anh vẫn yêu tôi.........tốt đẹp hết

tôi vẫn hay nghĩ về 1 ng` đàn ông khác.........có lẽ cũng đẫ từng yêu tôi........

nhớ anh...........nhiều

ghi tên anh trên tuyết........


tôi gặp 1 em nhỏ.........chào em........em muốn ăn bắp rang bơ ko...

ngon lắm chị ạ

chị này chị có vẽ đựơc hạnh phúc ko

gì cơ.......

sa0 em lại muốn vẽ hạnh phúc.......

em muốn xem nó ra sa0 chị ạh........em vừa nói tay vừa cô jữ ch0 chong chóng ko quay trong jó.....

em fải để nó quay chứ........chong chóng mà.....

nhưng fải dừng lại mới có thể thấy hình dạng của chong chóng chứ chị........


tôi đi......

vứt lại chiếc chong chóng trên tuyết....já lạnh

em nói về chiếc chong chóng cũng jống như là hạnh fúc........

nếu chúng ta cứ để jó cuốn đi...........thực ra hạnh fúc cũg rất mơ hồ mà thôi.........còn ko có jó hạnh phúc mới nhìn thấy được.......

em nói đúng.......

chong chóng nằm trog tuyết........


mùa xuân năm sau.........tôi và pinnie chia tay..........anh hỏi tôi..........có chuyện j` thế em........

ko có j` anh ạ.........cứ để anh cuốn đi.........ai sẽ biết chong chóng như thế nào........

tạm biệt anh.......


tôi chuẩn bị về với hà nội........

trên máy bay........tôi thấy mây màu trắng rất xốp..........

trời thoáng mưa chờ cầu vồg lên..........

có lẽ cũg có người đag chờ tôi........

anh.....

   Trong: Truyện ngắn
 
user posted image

Anh đang vô tình khiến trái tim cô nhỏ lệ.

Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách phóng khoáng, đã không biết bao cô gái theo đuổi anh, cho dù biết anh và cô là một cặp.

Còn cô là một người con gái hiền thục và dịu dàng. Cô không có vẻ đẹp sắc sảo, hiện đại như bao cô gái đang theo đuổi anh. Mặc dù biết anh là một người có tính trăng hoa, nhưng cô vẫn yêu anh thắm thiết và chung tình. Yêu trong thấp thỏm, lo âu. Yêu trong đau khổ.

Cô rất thích những ngày trời mưa và cũng rất thích đi dưới mưa. Mỗi lần, khi cô chạy ra khỏi ô để dầm mưa, để được cười nói và nhảy nhót dưới mưa, anh cũng luôn muốn cùng cô làm những điều mà cô thích. Nhưng những lúc ấy, cô đều ngăn anh lại.

“Tại sao em lại không để anh cùng dầm mưa với em vậy?"- anh hỏi cô lòng đầy thắc mắc. "Bởi vì em sợ anh sẽ bị cảm". Cô nhẹ nhàng nắm chặt tay anh và trả lời. "Nếu dầm mưa mà sợ bị cảm sao em vẫn còn làm?".

Câu hỏi này của anh, cô không bao giờ trả lời, chỉ khẽ mỉm cười rồi đưa cái nhìn vào xa xăm. Rồi cuối cùng, anh vẫn phải chịu thua và chấp nhận làm theo yêu cầu của cô. Bởi vì khi ấy, anh cảm thấy chỉ cần nhìn thấy cô hạnh phúc, nhìn thấy cô cười là anh cũng vui rồi.

Nhưng khoảng thời gian hai người được vui vẻ ở bên nhau ấy cũng không kéo dài được lâu. Anh đã yêu một người con gái khác. Cô gái này có một vẻ đẹp đến say lòng người, phong cách hiện đại của cô khiến bao chàng trai theo đuổi. Và anh cũng không ngoại lệ. Anh si mê, tìm mọi cách chinh phục người con gái ấy mà quên mất sự tồn tại của cô.

Một ngày kia, khi anh và cô cùng ngồi ăn tối với nhau, anh đã đưa ra đề nghị chia tay. Mặc dù trong lòng anh cảm thấy có chút áy náy, mặc dù anh chưa thể hiểu được tình cảm của mình dành cho cô bây giờ còn được bao nhiêu. Nhưng có lẽ anh không nhận ra rằng mình đang theo đuổi một cái gì đó phù phiếm và đang đánh mất đi một điều gì đáng quý.

Và cũng thật bất ngờ khi cô chấp nhận lời đề nghị ấy. Lặng lẽ và trầm tư. Có lẽ từ rất lâu, cô đã biết anh không thuộc về riêng mình một cách tuyệt đối. Anh giống như một cơn gió, mà gió sẽ thổi mãi chứ không bao giờ dừng lại ở một người nào cả.

Buổi tối hôm ấy, chàng trai lại đưa cô gái về nhà lần cuối cùng. Không hẹn mà trời bất chợt đổ mưa. Cô lại rút tay ra khỏi tay anh, chạy lên trước và xoay vòng đón nhận những hạt mưa mát lạnh.

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn, thân thương của người con gái mà mình đã yêu và phụ lòng, lòng chàng trai bất chợt dâng lên một thứ cảm giác thật khó tả. Hổ thẹn và xót xa. Trong khoảng khắc, anh bỗng thấy tình yêu thương đối với cô trỗi dậy. Lần đầu tiên, chàng trai không làm theo yêu cầu của cô gái.

Anh bước đến bên cô dưới làn mưa dày đặc, nhẹ nhàng đặt lên môi cô nụ hôn mà anh nghĩ là lần cuối cùng và nói: "Anh thật sự xin lỗi vì đã làm em đau lòng! Nhưng những ngày cùng em đi dạo dưới mưa là những ngày mà anh cảm thấy vui nhất".

Anh vừa nói dứt lời thì cô bật khóc. Những giọt nước mắt lẫn trong nước mưa buốt lạnh. Chàng trai lại ôm cô gái vào lòng, thật chặt, thật chặt, cảm nhận được bờ vai nhỏ bé của cô đang run lên vì đau khổ.

Rất lâu sau, anh mới lên tiếng: "Có một điều này anh muốn hỏi em từ rất lâu rồi. Vì sao mỗi khi trời mưa, em đều không muốn để anh cùng em dầm mưa vậy?". Im lặng một hồi lâu, cô gái mới cất tiếng trả lời: "Bởi vì, em không muốn anh nhận ra rằng... em đang khóc...".

Câu trả lời của cô gái lẫn trong tiếng mưa khiến trái tim chàng tan ra trong bao ý nghĩ sai lầm. Anh hiểu ra rằng cô gái đã yêu anh nhiều như thế nào, yêu trong đau khổ và dằn vặt. Và anh đang vô tình khiến trái tim cô nhỏ lệ. Một sự bù đắp sẽ là không muộn nếu như bây giờ anh đã nhận ra tình cảm chân thành mà cố ấy dành cho mình... tất cả. Chỉ gói gọn trong mưa và nước mắt!

10 Trang < 1 2 3 4 > »  
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

^O^----t8m----^O^

Người iu dấu ^.^
user posted image

Em chúc anh

Yên bình trong trái tim

Sự yêu thương của gia đình và bạn bè

Niềm tin để dẫn đường

Hy vọng để vượt qua mỗi ngày

Ánh mặt trời thắp sáng

... những ngôi sao để anh nhìn và ước

...cầu vồng để anh biết vẫn còn có ngày mai

Một giọt nước mắt để có lòng nhân hậu

Một trái tim để giữ sự thương yêu

Nhưng, hơn tất cả, em mong anh sẽ cảm thấy bàn tay em trong tay anh

Để biết em ở đây nếu anh vấp ngã.

Để mang niềm vui và tình yêu đến cho anh

... như tình anh vẫn luôn chia sẻ với em


user posted image


...:i Love You:...
user posted image

user posted image

user posted image

Iu Anh ^^
user posted image

♥ Em iu anh ♥
user posted image

Đối với thế giới anh chỉ là 1 người, nhưng đối với em anh là cả thế giới.

ღ Anh ơi ღ
Cuộc đời em là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng em chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời em đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con trai đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của em dậy . Người con trai ấy có tên .... - là anh đó

user posted image


[ Ngoan, Anh yêu Em ]
User Posted Image

Không biết ai đó đã nói bởi vì anh quá yêu em, cho nên nếu khoảng cách giữa chúng ta là một trăm bước, chỉ cần em bước tới một bước, anh sẽ không suy nghĩ gì mà bước chín mươi chín bước còn lại  

Bạn bè
em_gai_dai_ca17816
em_gai_dai_ca17816
thanhquoc
thanhquoc
hong_ngoc123
hong_ngoc123
pe_ngu
pe_ngu
heartforever
heartforever
heocondangyeu
heocondangyeu
gemini3691
gemini3691
phuonglinh_money
phuonglinh_money
lolibibica
lolibibica
le_phi47
le_phi47
Xem tất cả

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com