^___^
62 bình chọn .
|
Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên mạnh mẽ. Khi sợ hãi không có ai bên cạnh, vậy nên học được dũng cảm. Khi phiền muộn không ai thăm hỏi, vậy nên học được cách chịu đựng. Khi mệt mỏi không có ai để dựa dẫm, vậy nên học được cách tự lập. Khi chỉ có một mình, nếu không mạnh mẽ, thì tỏ ra yếu đuối để cho ai xem?
[Dịch: Hòa Hỏa]
[Người viết: Hoàng Trinh] Anh và em, chẳng phải là một chuyện tình, chẳng có chờ mong, hi vọng và ảo tưởng. Anh chỉ có em như trạm nghỉ giữa một chuyến hành trình bụi bặm. Còn em có anh, chỉ như người lữ hành dừng chân bên quán nhỏ, nghe cho trọn một khúc hát nhiều hoài niệm. Chỉ vậy thôi! Dù em đã từng có lúc nhớ anh quay quắt, từng đặt tên anh cho mỗi con đường lạ trong những chuyến đi dài bất tận cô đơn. Thì cuối cùng, anh cũng chỉ như một mùi hương là lạ mà em lưu giữ giữa những cơn mưa. Ừ, chỉ vậy mà thôi. Và dù anh từng cần em bên cạnh, chỉ để cùng nhìn một đêm nữa trôi qua. Dù anh từng muốn chạm vào em, gần và gần hơn nữa. Thì cuối cùng, em cũng chỉ là nốt nhạc lạ lùng đủ làm anh ngạc nhiên, nhưng chẳng nhớ được lâu. Chúng ta đã tròn vai của mình trong vở kịch ngắn. Và vậy là thôi... ... Em buồn, chẳng phải vì nhớ anh hay tiếc nhớ cho những ngày mưa năm ấy. Em chỉ thấy lòng mình nằng nặng và ngỡ ngàng khi nhận ra, người với người sẽ đi qua nhau dễ dàng đến vậy. Em ước gì anh giữ cho riêng em một góc nhỏ xíu trong tim. Em mong anh giữ lại những gì từng nói với em, thay vì đem chúng chia cho tất cả những người đi qua đời anh. Em hi vọng anh xem em là bạn, cần anh nhớ đến em như là chính em. Em buồn, vì em đã chờ anh cùng đi bên cạnh nhưng anh đã lướt qua em như lướt qua một trong vô số những xã giao và khách sáo. Nên em buồn anh... Anh biết không, mưa không già đi. Mưa năm nay và mưa năm trước, mưa bây giờ và mưa ngày xưa - vẫn thế. Vẫn cái lành lạnh u tịch và mông lung. Vẫn ngọt ngào trút vào lòng người những đau đớn. Vẫn hoan hỉ trong lạnh lùng. Mưa không có tuổi, cũng chẳng biết buồn hay tiếc nhớ. Nên em chẳng thể trách mưa làm lòng em xốn sang, buôn buốt. Mưa vô tư và nguyên vẹn, nên mưa làm em nhớ đến anh, đến những gì ta đã có và đã mất. Em nhớ anh trong cơn mưa. Biết làm sao bây giờ, khi thế giới này quá rộng lớn để ta trốn nhau rồi tìm mãi không ra. Em đã buông tay anh ra ở nơi ngã rẽ. Còn anh vượt qua em để đuổi theo những mơ ước cho tương lai. Và chúng ta lạc mất nhau. Người với người chỉ là hai hạt cát bé bỏng giữa sa mạc, chạm vào nhau một lần rồi lại để cơn gió thổi dạt đi. Chúng ta đã để lỡ nhau, để rồi khi em ngoảnh lại thì anh không còn ở đó. Còn anh, anh tìm được những hạt cát lấp lánh hơn em, nên anh quên em và làm sao em trách anh được. ....... Khi những giọt cà phê cuối cùng đã cạn, nốt nhạc cuối cùng đã tắt, em sẽ thôi ngoảnh lại phía sau. Bởi em biết, cả em và anh đã không còn ở đó. Nhưng em có thể giữ lại anh, như món quà lưu niệm mà thời gian ban tặng. Em có thể đi tiếp con đường của mình và gặp lại anh khi những con đường cắt nhau lần nữa. Em có thể lãng quên anh khi gặp một ai đó và lấp đầy tâm trí em bởi hình ảnh của người đó. Cuộc sống thật sòng phẳng, nhưng thú vị đúng không anh?
Anh! Em vẫn dõi theo anh nhưng em không chờ anh quay lại và nhận ra em đâu. Bởi em chỉ nhớ về anh như một phần của riêng mình, một bài hát, một hương thơm, một giọt mưa đi lạc. Em cũng không chắc sẽ hạnh phúc hay rơi lệ khi nghĩ về anh. Em chỉ biết rằng, trái tim của mỗi người cần biết rung động… Và em cám ơn anh vì anh từng đem những rung động ấy đến…
Tác giả : Nguyễn Phong Việt
Tác giả : Nguyễn Phong Việt
Tại sao ta chọn người này mà không là người đó cũng như giữa nước chanh và tắc đá vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ để rồi ta trượt dài xuống vực sâu… Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ một điều gì đó không thể gọi tên… Tại sao ta chọn người này… có lẽ ta cũng đã quên… có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác rồi cứ thế bước đi… Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ cho tất cả thương nhớ này… Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…) ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng (nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…) Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm Giữa người đó và người này… tại sao ta không chọn người đó dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay! Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay... Ta mới thật sự hiểu hết ý nghĩa của hai chữ sum vầy...! * Tất cả những gì chúng ta tìm kiếm trong cuộc đời hóa ra chỉ là một con người... Mà thời khắc sinh ra chúng ta đã thuộc về người đó... Có đi qua bao hạnh phúc hay đớn đau cũng không cần biết... Vì sẽ đến một ngày có một người nắm chặt lấy tay ta... * Có một người trao cho ta chiếc chìa khóa mở cánh cửa một ngôi nhà... Có một người trao cho ta chiếc nhẫn để đo niềm tin của lòng chung thủy... Có một người trao cho ta nụ hôn với duy nhất một ý nghĩ... - Đừng yêu ai khác nữa nhé... được không? * Đừng nhớ về quá khứ ngay cả khi nó đẹp như một cánh hoa hồng... Đừng mang những yêu thương đã phai nhoà...dằn văt chính ta trong thời khắc hiện tại... Đừng đi qua những con đường mà quá khứ đã rời xa vĩnh viễn... Đừng cô đơn và đừng khóc sướt mướt... Dù giông gió có nhiều đến bao nhiêu... * Rồi sẽ đến một ngày có người ôm lấy ta và cho ta biết về một tình yêu... Là bước đi bên cạnh nhau mặc gió mưa đầy ắp... Có một người choàng tay lặng yên... Và một người mở lòng ra mà khóc... Giây phút của tổn thương chỉ là giây phút khởi đầu cho một cuộc sống mới... Mang theo cùng... chuỗi ngày dài thứ tha… * Chúng ta tìm thấy nhau bởi vì điểm cuối của hạnh phúc... không phải là xót xa... Nhìn vào một tia nắng thay vì âu lo trước bầu trời u ám... Đắng cay nào cũng có thể xé đi... trên nền yêu thương như một tờ giấy nhá... Bình yên như cách của chiếc lá đâm chồi... mặc cho sẽ có ngày rơi xuống đất... Mỗi ngày trôi qua...vui vẻ đón nhận những giọt sương… * Khi ta chọn dừng lại để biết như thế nào là sự chia sẻ nhớ nhung... Là có người đợi ta cùng ăn những bữa cơm đã nguội... Cũng có người chỉ ngủ yên khi cánh tay ta nằm yên dưới làn tóc rối Và có người đặt đôi tai vào ngực trái ta rồi nói...: - Đừng để ai khác chạm vào nữa... được không? * Đôi khi một vì sao sáng lên... là bởi vì... cần chúng ta nhìn thấy như một chứng nhân... Một cơn mưa đi qua... là bởi vì chúng ta vừa ra phố... Một chiếc xích đu được làm ra... là bởi vì chúng ta sẽ đến đó...và ngồi xuống... Một quãng đời không một chút niềm tin vào tình ái....là bởi vì quãng đời ấy chưa có được nhau! * Ngày chúng ta sinh ra... Có phải chăng cũng là ngày yêu thương kia bắt đầu? |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: ^O^----t8m----^O^
Người iu dấu ^.^
Em chúc anh Yên bình trong trái tim Sự yêu thương của gia đình và bạn bè Niềm tin để dẫn đường Hy vọng để vượt qua mỗi ngày Ánh mặt trời thắp sáng ... những ngôi sao để anh nhìn và ước ...cầu vồng để anh biết vẫn còn có ngày mai Một giọt nước mắt để có lòng nhân hậu Một trái tim để giữ sự thương yêu Nhưng, hơn tất cả, em mong anh sẽ cảm thấy bàn tay em trong tay anh Để biết em ở đây nếu anh vấp ngã. Để mang niềm vui và tình yêu đến cho anh ... như tình anh vẫn luôn chia sẻ với em Bình luận mới
phuonglinh9 trong
Người này và người đó (2)
phuonglinh9 trong Người này và người đó (1) [N][H][A][T] trong Đám cưới bluestar47 trong Người này và người đó (1) hime_sayuki_lovely trong Mong bạn tran thanh sang trong Cõi luân hồi [chương Một - Duyên tự ngàn năm] binrom trong Người yêu đi du học It's me trong Người yêu đi du học Bằng Lăng trong Người yêu đi du học long1985 trong Nắm tay nhau đi giữa nhân gian ...:i Love You:...
Iu Anh ^^
♥ Em iu anh ♥
Đối với thế giới anh chỉ là 1 người, nhưng đối với em anh là cả thế giới. ღ Anh ơi ღ
Cuộc đời em là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng em chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời em đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con trai đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của em dậy . Người con trai ấy có tên .... - là anh đó
Thực đơn người xem
[ Ngoan, Anh yêu Em ]
Không biết ai đó đã nói bởi vì anh quá yêu em, cho nên nếu khoảng cách giữa chúng ta là một trăm bước, chỉ cần em bước tới một bước, anh sẽ không suy nghĩ gì mà bước chín mươi chín bước còn lại Bạn bè
|