Ngàythu 5 nhận lời yêu anh và ko có anh bên cạnh
Cần lắm 1 cái nắm tay khi e buồn
Cần lắm 1 bờ vai để dựa khi e khóc
Cần lắm 1 ánh mắt nhìn để chia sẽ cùng e
Cần lắm 1 cái ôm khi em lạnh...Chỉ thế thôi anh ạ !
Trời Đà Lạt mùa này lại mưa,Những cơn mưa bất chợt đến rồi bất chợt đi, Nhưng đằng sau những giọt mưa để lại cho con người ta 1 cảm giác thât lạ, 1 chút buồn - 1 nỗi buồn vô cớ, 1 chút bâng khuâng,và 1 chút hoài niệm.Những kỷ niệm ko bik từ đâu ùa về mang theo cả miền ký ức ngày xưa.E thấy khóe mắt cay cay.Mặn.Chát.Đó là những gì e cảm nhận khi nếm nước mắt của chính m ình.E nhớ anh.Giá như giờ này anh có ở đây nhỉ.E sẽ măc sức khóc trên bờ vai rộng của anh,được a ôm vào lòng để vỗ về, an ủi,được anh nắm chặt đôi bàn tay để e thấy mùa đông này không còn lạnh như mấy mùa đông trước.
Mưa.Gió.Lạnh...
Cái tiết trơi Đà Lạt sao mà khéo đùa giỡn lòng người.Nó làm cho e thấy nhớ anh thật nhiều.Mỗi khi đi bộ dọc bờ Hồ Xuân Hương nhìn thấy những cặp tình nhân e thấy buồn thật buồn.Chắc ở ngoài ấy anh cũng vậy.Đúng ko?.Lại cười 1 mình.Nhưng sao nụ cười lúc ấy khó tả wa!Hình như nó nghẹn lại ở cổ.Hjx.
Cần lắm...
Em cần anh !!! Ox ạ !
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com