Khi yêu=♥ con ng tình yêu đó có khi làm đau người khác.
Nhưng khi yêu=1 ♥ thiên thần, tình yêu đó chỉ có thể làm đau chính mình.
Có điều là ♥ thiên thần vốn trong suốt nên chẳng có ai nhìn thấy được niềm đau đó...
vì vậy người ta thường cho rằng đã là thiên thần thì 0 biết đau
LỜI CỦA MỘT NGƯỜI THẦY
Receive my simple gift of GOOD MORNING wrapped with sincerity,
tied with care and sealed with a prayer to keep you safe and happy all day long!
Take care!
Everyday, when God opens the door of Heaven,
he saw me and asked: ”What is your wish for today?!”
I said: Lord! Please take care of the one reading this message!
|
Chuyện rằng...
Ngày xưa trên mặt đất chưa có biển xanh. Thần Tình yêu bấy giờ là người duy nhất cai quản cõi đời. Thần tặng cho tâm hồn mỗi con người thứ quý giá nhất: viên ngọc tình yêu. Khi con người đánh rơi viên ngọc của mình, nó sẽ tan thành trăm nghìn mảnh. Và mỗi mảnh hóa thành một giọt nước mắt mang hương vị của nỗi đau. Chúng không mất đi mà được thần tình yêu giữ lại để làm nên những viên ngọc khác. Biển từ đó ra đời…
Thuở ấy biển chỉ có một mình. Tình yêu càng làm cho con người đớn đau, biển lại càng thêm mênh mông, càng thêm cô quạnh. Lúc đó, trên mặt đất đầy những dấu chân của tình yêu, người ta thấy một con ốc nhỏ bé và lạc lõng. Con ốc tội nghiệp loay hoay không tìm được cho mình một lối đi, chỉ biết trú sâu trong chiếc vỏ. Thần Tình yêu không còn viên ngọc nào để cho nó. Thế là người đưa nó về với biển.
Biển từ đó bỗng biếc xanh, không phải vì phép nhiệm màu nào của thần Tình yêu, chỉ vì biển đã thôi một mình. Ngày ngày có con ốc nhỏ cạnh bên nghe biển hát…
Một đêm buồn, biển nói với con ốc nhỏ rằng biển chẳng có gì cho riêng mình. Nước mắt của con người, tình yêu của con người làm nên biển. Biển không có tình yêu. Biển chỉ có tiếng hát - chỉ có linh hồn. Nhưng tiếng hát ấy, người ta chỉ nghe một khoảnh khắc nào đó trong đời, rồi quên. Và linh hồn ấy, biển có nhờ gió mang đi giữ hộ, nhưng gió mãi vui nên đã đánh rơi đâu đó giữa đất trời. Thế nên biển thấy mình vô nghĩa…
Con ốc nhỏ nghe câu chuyện của biển, nó thương lắm…
Rồi một ngày kia, biển gọi mãi, gọi mãi mà không thấy con ốc nhỏ trả lời. Thần Tình yêu bảo con ốc nhỏ đã ra đi. Biển ngỡ ngàng, con sóng ngày ngày tràn về rồi lại ra đi như chờ mong một điều gì... Biển buồn. Nhưng rồi biển cũng nguôi quên…
Câu chuyện có lẽ mất hút vào hư vô, hay tan biến đi như những bọt biển, nếu không có một ngày…
Một ngày, ở một nơi rất xa biển, có một cô bé nhặt được chiếc vỏ ốc nằm lẻ loi. Tình cờ cô bé áp chiếc vỏ ốc vào tai, và chao ôi… từ trong ấy có những thanh âm da diết vọng về.
"Sao trong chiếc vỏ ốc này lại có tiếng hát của biển hở thần Tình yêu?" – cô bé tìm gặp và tò mò hỏi Người. Thần Tình yêu kể cho cô bé nghe câu chuyện về con ốc nhỏ. Ngày ấy, con ốc nhỏ đã thỉnh cầu với Người rằng hãy cho biển được giữ lại tiếng hát. Người bảo đó là điều không thể, trừ phi… Vậy là con ốc nhỏ từ bỏ linh hồn mình để được giữ linh hồn của biển. Nó phải ra đi thật xa. Và biển sẽ mãi mãi không bao giờ biết được…
Con ốc nhỏ đã khóc thật nhiều, nước mắt của nó cũng không được trở về bên biển.
Nhưng nó biết, giờ đây, biển đã có linh hồn, và rồi biển cũng sẽ có tình yêu.
Chuyện rằng con ốc nhỏ vẫn ngàn năm mang theo linh hồn của biển…
|
*Nếu có 3 chữ cái: H,R và T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART (trái tim). Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và được từ HURT (đau đớn).Nhưng tôi thà có anh (U = You ) và chấp nhận đau đớn (HURT)
còn hơn là có một trái tim (HEART) mà ko có tình yêu của anh.
*Khi bạn yêu ai đó: đừng viết tên họ vào hình trái tim mà viết vào một vòng tròn.Bởi vì vòng tròn không có điểm đầu và ko có điểm cuối.Bạn ko hề biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và tốt nhất là ko có điểm kết thúc.
Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn
và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ,
trên cả sự vui vẻ của chính mình.
Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự,
chia sẻ niềm vui với nỗi buồn,
sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết
và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn.
Bạn hãy chọn người mà ...
chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn
và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn ....
và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến.
Đừng tìm kiếm Tình yêu, hãy để Tình yêu tìm ra bạn.
Điều đó giải thích tại sao ta gọi " ngã vào tình yêu " ....bởi vì bạn cũng không thể tự buộc mình ngã được.
Chỉ đơn giản là bạn bị ngã thôi.
Bạn cũng không thể nói rằng đã đọc xong quyển sách nếu bạn chưa kết thúc từng chương một.
Còn muốn đọc tiếp tục ư? Thì bạn đành phải để lại những gì đã qua khi muốn lật sang trang mới mà thôi .
Tình yêu không bị bào mòn bởi do mỗi sự đổ vỡ hay bởi hạnh phúc.
Đó là một cuộc phiêu lưu tình ái suốt trọn đời ta luôn phải học hỏi, khám phá và vươn lên.
Điều trớ trêu lớn nhất của Tình yêu là ta lại để nó ra đi đúng lúc ta nên giữ lại hay lại cố níu kéo thay vì nên để nó ra đi.
Ta mất đi một người chỉ khi số phận đã sắp đặt ta phải gặp người khác - người có thể yêu ta thậm chí hơn cả chính ta yêu bản thân ta.
Khi bị vấp ngã trong tình yêu , nên có thời gian để hàn gắn vết thương lòng và sau đó ta lại bắt đầu tiếp tục " leo lên lưng ngựa ".
Nhưng bạn đừng bao giờ tái phạm sai lầm : cưỡi lại một con ngựa giống con ngựa cũ đã đá ngã bạn lúc ban đầu.
Yêu anh
Cám ơn cuộc đời mang anh đến cho em
Để biết nhớ nhung chỉ một ngày xa cách
Biết ấm lòng khi đông về lạnh ngắt
Biết rộn ràng đôi mắt liếc nhìn nhau ....
Biết hướng về anh giữa bóng tối u sầu
Biết gọi tên anh trong những chiều bão tố
Khắc tên anh muôn đời vào nỗi nhớ
Em bồi hồi.....em bối rối.....yêu anh!
|