Khi yêu=♥ con ng tình yêu đó có khi làm đau người khác.
Nhưng khi yêu=1 ♥ thiên thần, tình yêu đó chỉ có thể làm đau chính mình.
Có điều là ♥ thiên thần vốn trong suốt nên chẳng có ai nhìn thấy được niềm đau đó...
vì vậy người ta thường cho rằng đã là thiên thần thì 0 biết đau
LỜI CỦA MỘT NGƯỜI THẦY
Receive my simple gift of GOOD MORNING wrapped with sincerity,
tied with care and sealed with a prayer to keep you safe and happy all day long!
Take care!
Everyday, when God opens the door of Heaven,
he saw me and asked: ”What is your wish for today?!”
I said: Lord! Please take care of the one reading this message!
|
Một câu chuyện của Ấn Độ
Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng dều khen ngợi.
Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò.
Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
- Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.
Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
- Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.
Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.
Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
- Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết - những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng. |
|
*Nếu có 3 chữ cái: H,R và T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART (trái tim). Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và được từ HURT (đau đớn).Nhưng tôi thà có anh (U = You ) và chấp nhận đau đớn (HURT)
còn hơn là có một trái tim (HEART) mà ko có tình yêu của anh.
*Khi bạn yêu ai đó: đừng viết tên họ vào hình trái tim mà viết vào một vòng tròn.Bởi vì vòng tròn không có điểm đầu và ko có điểm cuối.Bạn ko hề biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và tốt nhất là ko có điểm kết thúc.
Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn
và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ,
trên cả sự vui vẻ của chính mình.
Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự,
chia sẻ niềm vui với nỗi buồn,
sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết
và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn.
Bạn hãy chọn người mà ...
chịu bỏ hết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn
và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn ....
và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến.
Đừng tìm kiếm Tình yêu, hãy để Tình yêu tìm ra bạn.
Điều đó giải thích tại sao ta gọi " ngã vào tình yêu " ....bởi vì bạn cũng không thể tự buộc mình ngã được.
Chỉ đơn giản là bạn bị ngã thôi.
Bạn cũng không thể nói rằng đã đọc xong quyển sách nếu bạn chưa kết thúc từng chương một.
Còn muốn đọc tiếp tục ư? Thì bạn đành phải để lại những gì đã qua khi muốn lật sang trang mới mà thôi .
Tình yêu không bị bào mòn bởi do mỗi sự đổ vỡ hay bởi hạnh phúc.
Đó là một cuộc phiêu lưu tình ái suốt trọn đời ta luôn phải học hỏi, khám phá và vươn lên.
Điều trớ trêu lớn nhất của Tình yêu là ta lại để nó ra đi đúng lúc ta nên giữ lại hay lại cố níu kéo thay vì nên để nó ra đi.
Ta mất đi một người chỉ khi số phận đã sắp đặt ta phải gặp người khác - người có thể yêu ta thậm chí hơn cả chính ta yêu bản thân ta.
Khi bị vấp ngã trong tình yêu , nên có thời gian để hàn gắn vết thương lòng và sau đó ta lại bắt đầu tiếp tục " leo lên lưng ngựa ".
Nhưng bạn đừng bao giờ tái phạm sai lầm : cưỡi lại một con ngựa giống con ngựa cũ đã đá ngã bạn lúc ban đầu.
Yêu anh
Cám ơn cuộc đời mang anh đến cho em
Để biết nhớ nhung chỉ một ngày xa cách
Biết ấm lòng khi đông về lạnh ngắt
Biết rộn ràng đôi mắt liếc nhìn nhau ....
Biết hướng về anh giữa bóng tối u sầu
Biết gọi tên anh trong những chiều bão tố
Khắc tên anh muôn đời vào nỗi nhớ
Em bồi hồi.....em bối rối.....yêu anh!
|