Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Đơn Phương Một Cuộc Tình

meo4.info™_Hạ Tím_Xem và Bình Luận

♀♂

 

meo4.info™

Tạm biệt tiếng ve của mùa hạ cuối
Trên sân trường hoa phượng vẫn còn rơi
Bằng lăng ơi , sao mãi còn tím ngắt !
Nắng hạ vàng le lói , nắng rơi rơi

Trang lưu bút còn đong đầy kỷ niệm
Thuở học trò áo trắng thật mộng mơ
Tôi làm thơ , ép vào trang lưu bút
Cánh phượng hồng là cánh bướm xinh xinh

Rồi đi xa không biết ngày trở lại
Tuổi học trò còn đọng mãi trong tôi
Lòng vẫn nhớ , ghi sâu vào kỷ niệm
Cánh phượng hồng , mùa hạ cuối đã xa
!

THÔNG BÁO

Đang thử nghiệm thành viên viết bài trên website:

Các bạn có thể gởi bài viết và thảo luận trên website lớp.  Để viết bài bắt buộc bạn là thành viên website. Nếu bạn ko phải là thành viên 12-3.bạn có thể viết rồi gửi đến Email: [email protected]

hoăc bạn có gửi bài  trực tiếp lên ♂Forum 12-3♀

Hãy binh luận cho Lưu bút này nhé

Chúc vui vẻ!

thankyou

liên hệ : Meo4.info

 

 

Mai xa.Những kỉ niệm cuối cùng của đời học sinh đi theo cỗ xe thời gian vào tiềm thức mỗi người.Những kỉ niệm ngọt ngào về những giờ giảng đau đầu buồn ngủ nhíu hai con mắt vì tối qua đi sinh nhật bạn về trễ ,những nụ cười và nước mắt ,hoa phượng và ghế đá sân trường .....tất cả rồi sẽ thành hoài niệm .Chia tay nhau và chia tay 12 năm đèn sách miệt mài.

Xin cám ơn thầy cô đã cho mình viết tròn con chữ biết viết tên trường ,tên mình và tên người ấy.Những thịnh tình thầy cô dành cho mình ,những điểm xấu ...xin cứ ngủ nguyên sơ trong tiềm thức .Một ngày chợt nhớ không cho kỉ niệm có dịp quay đầu . Mười hai năm,thời gian không đủ dài để đặt vào đời những hoài bão vĩ đại của tuổi 18 .Mà mười hai năm,chỉ đủ để ta lặng lẽ đặt vài hòn đá cuội vào cuộc đời ,chỉ đủ để đặt dấu chân vào mênh mông đại dương.Vậy mà không phai nhạt.

Mai ta xa ,giã từ tuổi ngọc ,tìm một bước ngặc ,một con đường mới ,khó đi hơn để dung thân .Những người có nghị lực và trái tim để đối diện .Xin trong những lo toan và vụn vặt ,đời thường đừng để kỉ niệm của tuổi học trò bay đi vô lý .Một tiếng trống tan trường ,một nụ cười nửa miệng của thầy dạy Toán, một câu nói vu vơ ,một cái liếc mắt hừ !của nhỏ bạn cũng là kỉ niệm mà ta chưa thám hiểm.

Xin cám ơn thầy cô mái trường ,mẹ cha và bạn bè đã chắt lọc cho ta những kỉ niệm tinh khôi
Ngày mai xa rồi ai có nhớ không. Nước mắt chia tay sẽ lăn dài vào cuộc sống ,đánh dấu những lần vấp ngã .Niềm hoài mong hạnh ngộ sẽ ở mãi trong tim chúng mình nha các bạn .

Ta lại thắp nến đón mùa hạ 18 trở về ,để nén lại những nhớ nhung của tháng năm .Niệm phút lòng mình để gởi lại trong nhau một vài câu chữ để cho kỉ niệm sau này sẽ mãi mãi không là những giọt bong bóng mau tan .

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀�
��

 

Thời gian dần trôi ngày tháng dần qua cuộc đời người học sinh rồi cũng sẽ qua đi. Không còn bao lâu nữa chúng ta sẽ chia tay. Có thể sau này ta không còn có cơ hội gặp mặt nhau.

Sau ba năm học dưới mái trường này. Con đường quen thuộc ngày nào, lối rẽ xưa giờ chắc chỉ còn quá khứ mà thôi.

Chúng ta từ những người không quen biết từ những xã khác nhau không hẹn mà lại quen biết chắc đó cũng là chuyện mỗi người...

Giờ chia tay cũng không còn xa nữa, mỗi người chúng ta hãy bỏ tất cả những ưu phiền ,tha thứ cho nhau, những điều chưa đúng ,những lỗi lầm cá nhân. Trong những tháng ngày cuối cùng này chúng ta hãy cùng nhau siết chặt vòng tay, ôn lại những tháng ngày những kỷ niệm vui buồn có nhau.

Trong lớp này chắc người ít tham gia cùng lớp nhất là tôi. Không phải là tôi không thích mọi người mà do rào cản tâm lý sự dè dặt của tôi còn quá lớn, thiết thực thì tôi cũng không muốn mình quá gần một ai và cũng không quá xa một ai. Khi mới quen thì tôi đã biết điều này xảy ra. Mọi người đều có một tương lai một số phận riêng mình "tôi không thể là bạn và bạn không thể là tôi". Nếu gần nhau quá khi chia tay không dứt ra được mà xa nhau quá mà không lẽ mình bị loại khỏi lớp này.

Thôi chia tay tôi cầu chúc cho lớp này những cá nhân sẽ thi đậu vào đại học, có một sự nghiệp của mình. Mọi người hãy cố gắng tìm một nửa riêng của bản thân mình

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂

 

Mình được xem là em út của cái lớp này được Sói "điếc "đặt cho cái biệt danh ngộ nghĩnh ......

Sắp xa nhau rồi, chẳng biết nói sao đây, chỉ mong mai sau mai này lớp mình sẽ có dịp gặp lại nhau, ôn lại những "kỷ niệm vui buồn" mà thuở học trò ta đã "tạo nên".

Hãy để cho kỷ niệm đó được mãi trong ký ức tuổi học trò, để sau này khi nhớ đến nó, ta lại nhớ đến nhau !

"Sẽ nhớ mãi khi chúng ta bên nhau,
Dù ta xa nhau, lòng ta vẫn nhớ nhau!".....
12/3 mến thương!
Lưu là nhớ, niệm là thương
Hai chữ vấn vương kết thành lưu niệm."

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂♀♂

 

Bài hát này mình viết sau 2 tháng khi chúng ta chia tay nhau nhớ về hôm chia tay cuối năm.

Các bạn lớp mình chắc không thể nào quên cái đêm chia tay ấy. Chúng mình đã ngồi bên nhau cùng tâm sự và cùng hát với nhau...

Thời gian ơi! Đừng xóa đi bao kỉ niệm ngày xưa, để thấy trong ta khi còn bên nhau. Không quên tháng năm học trò.
Giờ chia xa còn mãi trong ta bạn bè thân quen, đừng đánh mất đi ngọt ngào triều mến và năm tháng xưa.
Đêm nay mình ngồi bên nhau. Hãy nói hết đi những lời chưa nói. Cùng hát vang lên một bài ca. Rồi mai cách xa.
ĐK:
Nhớ mãi nhớ mãi nhớ mãi những năm tháng qua. Tiếng nói thắm thiết ấm áp đừng xa cách xa. Nhớ mãi nhớ mãi nhớ mãi trong trái tim ta dù mai phải chia xa.
Nhớ mãi nhớ mãi nhớ mãi những năm tháng qua. Tiếng nói thắm thiết ấm áp đừng xa cách xa. Nhớ mãi nhớ mãi nhớ mãi trong trái tim ta bạn bè thầy cô và mái trường.

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂♀♂

 

Sắc nắng dần nghiêng lại rồi, gió Nam về đây bụi mù quấy rối ý xanh xao. Mỗi buổi mai hoa xoan nở bừng sáng với mặt trời. Nệm đỏ chăn xanh, ngày dụi ngả mình, trưa đôi tiếng ve nhịp theo yên tĩnh. Đến khi không gian thiết tha.

Nhớ đến nắng vàng thì buổi chiều rất nặng nề, chắc bởi vừa trôi vừa mơ mộng.

Ôi!Đất trời bỗng nhiên mang hồn người du thái phiêu linh. Mùi muối biển nổi lên đậm đà trong mạch gió tuôn theo ấy là nồng mặn của Ấn Độ Dương gởi đến. Và bụi mù bay ở ngoài kia cứ xem những vẻ dàn bày ở dưới vòm xanh hẳn đã từng qua sa mạc Phi Châu.

Hãy lắng nghe máu tươi trôi chảy đến sắc buồn sự già nua mỗi lúc mỗi tăng trong giờ phút dịch buồn. Mùa xuân, hoa cỏ giờ chuyển sáng, phấn hương thịnh mãn, lời mời đưa nào đâu rõ rệt thế này. Và bây giờ sắc nắng nghiêng gió khác. Sự biệt li hiện lên trên con đường lót chông gai ngăn bước chân non. Hai tháng nữa xa nhau. Hai tháng nữa xa nhau tiếng ấy bay theo gió ngoài sân, có ai đã vào lớp học, một đôi người nghe ở cổng trường. Khi ngạo mạn như một lời thách thức. Một hai tháng nữa xa nhau có gì lạ và có gì đáng nói. Rồi đây chết cả đi cũng được, cũng gặp nhau trở lại chưa hẳn đã hay gì. Khi mềm yếu và chỉ là những cánh tay đưa ra cầu khẩn, những bàn tay rộng mở theo nhịp của lòng.

Tình thương của tôi ơi! Còn hai tháng nữa xa nhau, hãy mặn nồng thêm chút nữa. Còn hai tháng nữa là xa nhau! Và thôi thế là không còn gì nữa hết. Người đi bước xuống cuộc đời, người ở lại trên trang giấy tím viết thư thay tên người khác.

"Thời gian tựa cánh chim bay.
Qua dần những tháng cùng ngày
Còn đâu ngày tháng yên vui
Nhớ thương biết bao giờ nguôi"

Một mùa hoa phượng nữa lại đến, mùa hè lại về trên sân trường mến yêu vẫn cái nóng oi ả vẫn những hoa phượng nở đỏ rực riêng một góc trời nhưng mùa hè năm nay có cái gì đó khác lạ với những mùa hè đã qua phải chăng đây là mùa hè cuối cùng của một thời áo trắng? Có lẽ vậy - mùa hè đến cho lòng ai nức nở, hoa phượng buồn rơi mãi bước chia ly mỗi người chúng ta đã đi hết những chặng đường gian nan đầu tiên, đã có những ngày tháng bên nhau với biết bao buồn vui của một thời tuổi trẻ, kỷ niệm ơi xin về đây chút nhé, ta muốn người với dáng vẻ nguyên sơ, mới ngày nào ta mới bỡ ngỡ làm quen vậy mà thấm thoát ba năm học đã trôi qua, giờ đây chỉ còn hai tháng nữa chúng ta phải chia tay, thời gian sao mà nghiệt ngã thế, khi chúng ta vừa mới hiểu nhau cảm thấy ở nhau một luồn hơi ấm thì thời gian lại làm cho ta phải xa nhau.

Ba năm trôi qua, còn lại gì trong mỗi chúng ta ngoài hai chữ kỷ niệm vì thế các bạn hãy trân trọng nó nhé! Và đừng bao giờ lãng quên rằng mình còn phải soi vào tấm gương quá khứ, tấm gương kỷ niệm để nhớ mãi một thời chúng ta có nhau, dù biết rằng kỷ niệm là một cái gì đó không trọn vẹn. 12-3 mến yêu ơi! Tiếng gọi thiết tha từ đáy lòng tôi cũng chính là của các bạn phải không. Dẫu chúng mình chưa hiểu hết nhau vẫn còn khoảng cách mơ hồ khó xác định nhưng trong mỗi chúng ta ai cũng tiếc cho những kỷ niệm đã qua và vẫn nhớ mãi 12-3 khi đã rời xa mái trường.

Buồn quá bạn ơi! Hai chữ chia tay sao mà nghiệt ngã thế nó đã làm cho bao giọt lệ của tuổi học trò phải rời nhoè cả vở, đã làm cho bao trái tim của tuổi trẻ, trái tim đập hết mình vì tình bạn phải bóp nghẹt lại nhức nhối quá, khó thở quá làm sao thoát được điều đó khi nó như một định mệnh.

Trái tim ơi! Hãy để cho kỷ niệm trôi qua thật nhẹ nhàng, đừng khơi dậy những dĩ vãng xót xa nhặt kỷ niệm gói vào trong nỗi nhớ. Đừng thương, đừng giận hờn. Nhưng làm sao được lý trí ơi khi ta còn nhớ mãi kỷ niệm xưa.

Ôi! Ngoài kia nắng cao muôn trượng, gầy gầy trời xanh mở giữa cô liêu. Cây trong sân rẽ lá cho gió thổi một nguồn tươi. Tiếng chim sẻ rơi thành muôn vàng chấm nắng! Chỉ một lát nữa thì giờ chơi các học sinh sẽ đi qua trên những lớp sói mòn và sân trường lại thêm một kỷ niệm. Chào nhé ,nhớ mãi nhé 12-3...

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂

 


Thấm thoát năm học cuối cùng của bậc phổ thông đã trôi qua, mùa hạ đã trở về với ánh nắng chói chang và xác phượng hồng rực rỡ, thế là chúng ta phải xa mái trường thân yêu mang nhiều kỉ niệm của thời học sinh thơ mộng, phải từ biệt thầy cô dạy dỗ chúng ta nên người.

Còn vài tháng nữa thôi, đó là vài tháng ngắn ngủi của tuổi học trò.

Các bạn ạ! Chúng ta phải làm gì để khi chúng ta ra trường không phải hối tiếc, theo mình điều đáng buồn nhất trong lớp chúng ta là còn nhiều bạn vẫn chưa một lần trò chuyện có bạn gặp nhau còn làm ngơ như chưa hề quen biết.  Ta có thể thân nhau với bạn xung quanh thì tại sao chúng ta không thân nhau với các bạn trong lớp nếu được như thế thì hay biết mấy.

Hãy vui chơi hãy học tập, hãy xí xoá hết những chuyện buồn riêng tư để tập thể 12-3 trở nên vui hơn đẹp hơn đúng nghĩa hơn với cái đẹp của tuổi học trò.

Lời cuối mình xin chúc tất cả các thành viên trong lớp vượt qua các kì thi đầy thử thách sắp tới.

Kỷ niệm xưa tưởng chừng như im bặt
Chợt hiện về nguyên vẹn ở trong tim
Nghe bâng khâng xao xuyến muốn đi tìm
Tháng ngày qua một thời lấm lem màu mực tím

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂♀♂♀♂♀♂

 

Các bạn thân mến! Thế là ba năm học cùng nhau đã lặng lẽ trôi qua một cách vô tư chẳng hay biết gì cả. Và bây giờ chúng ta lại phải sắp chia tay nhau, chia tay tuổi học trò hồn nhiên, nhí nhảnh để bước vào một cuộc sống mới với bao niềm hy vọng về tương lai tươi sáng ở phía trước.

Nhìn lại quãng đường học tập của đời học sinh đã sắp kết thúc, nhớ ngày nào mình bỡ ngỡ bước vào lớp 10/9 với bao lo âu. Nhưng giờ đây chúng ta phải xa nhau, thật buồn phải không các bạn.

Nhưng cuộc vui nào cũng có hồi kết thúc, chúng ta phải chấp nhận nó thôi. Nói thật giờ viết lưu bút mình chẳng biết viết gì nhiều nhưng phải nói là các bạn trong lớp 12-3 rất hiền và chan hòa nữa.

Cuối lưu bút mình xin chúc các bạn "sức khoẻ, thành đạt và vượt rào thành công trong các kì thi sắp tới và mong sau này các bạn vẫn nhớ đến cô bạn này.

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂'

 

Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm. Mình cũng nghĩ thế, dù muốn dù không mình cũng phải ở trong cơn xoáy của thời gian. Của quy luật mà tạo hoá dành cho tất cả.

Các bạn ạ! Chúng ta hãy cùng hứa với nhau nhé. Đừng để mất những kỉ niệm rất dễ có, đừng để lỡ mất những cái gì gọi là tiếng "nấc" của tuổi học trò.

Thời gian cũng sắp hết. Cái nóng bức báo hiệu mùa hè sắp chia tay, sắp xa nhau rồi. Còn biết bao nhiêu điều sắp sắp nữa.

Hãy cố lên nắm lấy chút thời gian còn lại, hãy học đi, hãy vui đi để mãi mãi không còn hối tiếc.

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂♀♂

 

Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi ghi lưu bút và cũng có lẽ là lần cuối cùng vì 12 năm học đã trôi qua chắc tôi sẽ không còn cơ hội để ghi lưu bút, để ghi lại những kỉ niệm của tuổi học trò.

Ba năm học đã trôi qua rất nhẹ nhàng với tôi. Lúc mới vào lớp 10 tôi cảm thấy rất xa lạ chỉ có vài người bạn quen cũ, tôi cứ nghĩ không biết đến bao giờ mới làm quen hết được với tất các bạn vì tôi cũng tự biết rằng mình rất khó gần gũi với bạn bè với bản tính nhút nhát, ít tự tin, hay sĩ diện thì chắc sẽ không bao giờ làm quen được với lớp và điều mà tôi nghĩ đó là sự thật đấy! Cả năm lớp 10 và 11 tôi chỉ có thể làm quen được với một vài người bạn ngồi gần còn mấy bạn nữ thì hình như hai năm đầu tôi không dám hỏi một câu. Nhưng từ năm 12 tôi bắt đầu bạo hơn, tự tin hơn (vì luôn cập nhật những câu nói bất hủ) nên tự mình cảm thấy hòa đồng với lớp.

Lớp 12-3 đã để lại cho tôi những kỷ niệm thật nhớ đời một lớp học mà chỉ toàn những điều bị kỉ luật những xui xẻo.

Nhưng sau này khi đã rời xa mái trường, rời xa bạn bè xa tuổi học trò hồn nhiên, thơ ấu này thì chúng ta sẽ thấy hối tiếc về những điều mà chúng ta đã làm.

Chỉ còn vài tháng nữa thôi là chúng ta sẽ chia tay nhau, mỗi người một ngả và mang đi những kỉ niệm đẹp đẽ của thời áo trắng. Tôi mong rằng các bạn hãy để lại những kỉ niệm trong nhật kí này để mai sau các bạn có thể thấy được tuổi thơ của mình đẹp biết bao.

"Nếu ai cho tôi một điều ước
Tôi ước thời gian ngưng đọng lại
Để tôi kịp nhìn thời thơ ấu
Để hiểu ba chữ "tuổi học trò"

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂�
�♂

 

Ra đi anh gởi lại mấy em 12-3 vài dòng không biết sau này chắc không gặp lại.
Những bé dư cân thì nên kiên cử ,những người nhỏ con nên ăn nhiều chóng lớn để các anh đỡ la.
Take care ! Have been seeing you again!

 

♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂♀♂

Ngày anh nói yêu em là lời yêu đầu tiên trong cuộc đời" Tình yêu giữa nhỏ và anh đền như một cơn gió thoảng qua. Anh đến nhẹ nhàng bên nhỏ khẽ nói lời yêu. Nhỏ thật sự bất ngờ nhưng vì nhỏ cũng có một tình cảm rất đặc biệt đối với anh nên nhỏ cũng gật đầu đồng ý...Anh rất dịu dàng, nhỏ có cảm giác như anh muốn truyền hơi ấm cho nhỏ mỗi khi nhỏ buồn. "Nhẹ cầm bàn tay em rất dịu dàng và đặt lên nụ hôn rất ngọt ngào" Nhỏ đã đặt hết niềm tin của mình cho anh và luôn cùng anh hướng đến một tương lai tốt đẹp. Nhỏ thật sự rất yêu mến anh và thầm mong mối tình đầu này là mãi mãi. "Tình yêu ôi sao quá tuyệt vời ánh mat'...

 

Buổi học cuối cùng bạn bè nhìn nhau
Những đôi mắt thoáng buồn biết nói
Trong ánh mắt có bao điều chưa hỏi
Xa trường rồi bạn có nhớ nhiều ko?

Nhớ nắng hè và nhớ chiều dông
Bạn và tôi chung một bàn cuối lớp
Góc sân trường có cây bàng tán rợp
Cánh chuồn kim đậu mãi vô tình

Buổi học cuối cùng mang ánh mắt lung linh
Gọi mái tóc thề bay trên áo dài con gái
Trong lưu bút viết những dòng áy náy
Đã sống chết hết mình với bạn bè mình đâu?

Buổi học cuối cùng tôi với bạn có nhau
Mai mốt xa trường mỗi người một ngả
Ta sẽ qua những con đường rất lạ
Có nhớ đường quen mình chung bước tới trường?

Buổi học cuối cùng ai cũng dễ thương
Những nghịch ngợm học trò biến sau ô cửa
Còn vương lại ánh mắt nhìn chan chứa
Nụ cười ngưng bạn định nói câu gì?

Lặng lẽ trên sân trường
Một đôi chân lặng lẽ
Bởi em lặng lẽ đi
Khi anh yêu lặng lẽ
Lặng lẽ , lặng lẽ
Một tình yêu , lặng lẽ , ra đi

meo4.info™

 

 

 

Nếu thế giới này không đàn bà
Hàng tỉ đàn ông sẽ chết già
Ai làm đối tượng cho ông ghẹo
Khi có cô nào õng ẹo qua

Nếu thế giới này không đàn bà
Ai sẽ thay ông ghánh việc nhà
Quạt nồng ấp lạnh ai chu tất
Nuôi cả đàn con cũng chẳng la

Nếu thế giới này không đàn bà
Thì các ông ở đâu mà ra
Mồng tám tháng ba ông nên nhớ
Mang tặng mỗi bà một đoá hoa

NẾU THẾ GIỚI KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ
ĐÀN ÔNG SẼ BẮT THANG LÊN MÀ LA
SAO TẠO TÔI RA MÀ KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ  

NẾU THẾ GIỚI KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ
THÌ ĐÀN ÔNG NÓI CHUYỆN TÌNH VỚi AI
VÀ LÀM SAO CÓ THẾ HỆ TRẺ SAU NÀY


Thuở xưa ta vốn hiền lành
Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô
Còn nàng thuở ấy ngây thơ
Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng
Suốt ngày cứ oán trách chồng
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì...

... Khổ thân cho kiếp tu mi
Sa chân lấy vợ khác chi đi tù
Lưng thì mỗi ngày một gù
Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu
Ngày xưa trông giống Triển Chiêu
Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.

... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh
Anh tưởng hoa nở trên cành
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa
"Lời nói không mất tiền mua..."
Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau.

Bây giờ chẳng hiểu vì đâu
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm
Cái mặt thì cứ hầm hầm
Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm
Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn!


lặng lẽ quay mặt bước
một kẻ đứng cuối trời
lặng tìm quên kí ức
kẻ lặng lẽ ra đi

lặng lẽ trên con đường
một mình ta lặng lẽ
bước chân sải nhanh
về phía trước

lặng lẽ tìm lời nói
lời cuối cuộc tình ta
lặng nhìn người quay bước
phút li biệt khóc thầm

Lặng lẽ mình em ,mình em bước
Âm thầm hiu quạnh gọi tên anh
Trong em khắc khoải bao chờ đợi
Một chút giận hờn , một chút bâng khuâng

Lặng lẽ đi khi nghe em khóc
Bởi ngày mai em cất bước theo chồng
Anh đã cố nhưng vẫn không giữ nổi
Để tình ta giờ trôi mãi xa vời

Đã bao ngày anh cố tìm trong vô vọng
Tìm cách nào giữ em lại bên anh
Nhưng em ơi , anh không thể , không thể
Bởi định mệnh quá ư là vô tình

Em oán trách anh cũng không oán ghét
Bởi vì anh , có lẽ...bởi chính anh
Em kề bên anh lại ko biết giữ
Để bây giờ hối tiếc cả trăm năm

meo4.info™

 

 


bởi: tata trong Jun 25 2008, 07:32 AM

sao hay the ? cai nay chac Meo4 ton thoi gian lam ?1 ma lam gi co dc chi ko do !hay thiet ke cho met nhung ko co nguoi truy cap thi chan lam do

bởi: tat trong Jun 25 2008, 07:35 AM

sao co can tata naygup' ko ?
theo tata trang nay chi danh cho binh luan ?ko nen dang tai bai viet dai nhu the !vua ton dung luong vua lam cho he thong web cham lai ?ok

bởi: nhox kubjn trong Dec 11 2008, 02:55 PM

[color=red][/color] e meo' djng mj onljne ca ngay sao mj hok nọ hcuyen than gte

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com