Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Welcom to Tin - Mon

chuyện dzui

        Bồ là phở nóng tuyệt vời. Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu. Bồ là nơi tỏ lời yêu. Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình. Bồ là rượu ngọt trong bình. Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo. Nhìn bồ đôi mắt trong veo. Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm. Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền, Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang. Bồ dỗi thì phải xuống thang, Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền. Một khi túi hãy còn tiền, thì bồ thắm thiết kề liền bên anh. Một mai hết sạch sành sanh, bồ đi vợ lại đón anh về nhà. Bồ là lều, vợ là nhà. Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia. Vợ là cơm nguội của ta, nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng..
                                   SmilieSmilieSmilie
          Chồng đưa vợ đến bệnh viện sinh. Bác sĩ gợi ý sử dụng máy chuyển cơn đau của vợ sang chồng. Cả hai đồng ý. Khi vợ sinh, bác sĩ nhấn nút chuyển cơn đau 10 % và cho biết bắt đầu với tỉ lệ này là vì chồng chưa từng trải cơn đau đẻ. Lúc vợ chuyển dạ, chồng vẫn không đau. Anh yêu cầu bác sĩ quay nút 20 % để giảm đau cho vợ. Bác sĩ kinh ngạc thấy anh chịu đau bình thản, lại văn nút 50 %. Chồng vẫn tỉnh bơ. Nút quay đến 100 %… Vợ sinh đứa bé kháu khỉnh mà chẳng hề đau đớn. Họ tỏ ý thán phục công nghệ mới. Mọi việc tốt đẹp đến khi họ về nhà và nghe tin ông hàng xóm vừa mới chết vì 1 cơn đau... bụng!!!!"


VnVista I-Shine
© http://vnvista.com