Vậy là chỉ còn vài ngày nữa năm học phổ thông cuối cùng kết thúc, bọn học sinh 12 chúng tôi đang ráo riết ôn luyện cho kì thi tốt nghiệp và đại học sắp đến. Số lượng bài vở thì nhiều nhưng tôi không sao ngăn được mình có những dòng miên man suy nghĩ. Tự dưng trong lòng thấy có cái gì đó nuối tiếc, bồi hồi. Tôi bỗng dưng thấy yêu lớp, yêu trường, yêu bạn bè đến lạ. Tôi yêu cái chỗ ngồi của mình, nơi này giờ đây tôi có thể nhìn rõ cây phượng đỏ hoa rực rỡ, nhìn rõ cái sân trường với những bồn hoa do chính tay bọn học sinh chúng tôi tự trồng và vị trí này là nơi tôi có thể nhìn rõ nhất toàn bộ khung cảnh lớp học.Tôi yêu cả thằng bạn ngồi bên cạnh, yêu những lần cãi nhau chí chóe giữa tôi và nó, yêu cái cách nó hỏi bài tôi trông nó ngây ngô dễ thương hết mực.Tôi trân trọng từng tiếc học, một phần vì đó là thời gian tôi ôn luyện cho kì thi và cũng là thời gian mà chúng tôi còn ở lại bên nhau trong một tập thể. Chưa bao giờ tôi cảm nhận được tình bạn lại tuyệt vời đến thế. Giờ đây mỗi ngày vào lớp với tôi là một niềm vui nhưng tôi biết mình không còn vui được bao lâu nữa. Tôi ước gì bây giờ lại trở về năm học lớp 11(Khi đó bọn tôi đã khá thân nhau) có lẽ khi sắp mất đi một cái gì đó ta mới biết quý và trân trọng nó. Tôi mong sao mỗi thành viên của lớp 12B6 này đạt được thành tích tốt nhất trong kì thi TN tới và luôn hạnh phúc trong cuộc đời này. Hy vọng sau này chúng ta vẫn sẽ còn gặp lại để ngồi ôn lại những kỉ niệm thời học sinh. Tạm biệt thời áo trắng thân thương, tạm biệt 12B6…Mãi nhớ!
VnVista I-Shine© http://vnvista.com