Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

love is life !! ...belive in love, although it make U hurt !

Conect cuộc sống -Choco

Một truyện ngắn khá hay và buồn. Nhưng nó để lại cho ta nhiều suy nghĩ..

user posted image

Tôi yêu anh,ko biết từ bao giờ,tôi nhận ra tôi ko thể thiếu anh. Anh yêu vi tính,game online và dĩ nhiên,anh cũng yêu tôi.Tôi cũng thích game nữa,mỗi khi tôi than vãn vì rớt mạng,anh thường nói với tôi:”…nếu nó disconnect thì em hãy tìm cách connect nó hoặc học cách chờ đợi…”

Anh login vào cuộc đời tôi,làm mọi thứ mới mẻ,anh update mọi sắc màu cho cuộc đời tôi.Tôi yêu anh và với tôi anh quan trọng.Anh luôn che chở,yêu thương tôi.Khi tôi buồn,anh ôm tôi vào lòng:”…disconnect mọi thứ đi cưng,rồi connect lại nhé…” và vì anh, tôi sẵn sàng cố gắng.

Vẫn như những buổi chiều bình thường,tôi đứng chờ anh ở trường, chờ anh đến đón…Mưa,trời mưa…tôi mong anh đến nhanh nhưng cũng sợ anh dầm mưa nữa…30 phút trôi qua…có lẽ anh trú mưa đâu đó…1 giờ trôi qua…có lẽ anh tan học trễ hay cũng có thể anh ghé hiệu sách một chút…2 giờ trôi qua…tôi vẫn nói với mình có lẽ anh bận việc,nên đón tôi muộn…nhưng anh nhất định sẽ tới…anh ko bao giờ thất hẹn mà…

Mưa vẫn rơi,cổng trường vắng người dần…đường đã lên đèn…tôi vẫn đứng chờ anh…tôi run lên vì lạnh…tại sao…tại sao anh vẫn chưa đến…

Anh đã không đến,tôi đã nghĩ nhiều thứ trên đường về nhà…anh bận gì sao…hay anh ko khỏe…hay…chúa ơi…đừng để anh xảy ra chuyện gì…

Tối đó,chuông điện thoại tìm tôi…cảnh sát báo rằng anh đã không qua khỏi trên đường đến bệnh viện…anh đạp xe qua ngã thư thì ô tô vượt đèn đỏ đụng phải…không…không thể nào là anh…sáng ngày hôm đó anh vẫn còn chở tôi đến trường…tạo sao có thể…không…xin đừng…đừng là anh…

5 năm trôi qua…tôi không thể nào quên được anh…tôi ko tin rằng anh đã mất…không…không thể…Tôi đã khóc rất nhiều,tưởng chừng như không còn khóc được nữa…Tôi vẫn thường đến nhà anh,nói chuyện với mẹ anh và ngồi trong phòng anh rất lâu…một hôm tình cờ tôi tìm thấy một món quà trong ngăn bàn,một bức thư:” …Em yêu,hai ngày nữa là sinh nhật em,em thích gì nhỉ? Anh muốn tặng tất cả những gì anh có cho em,anh có thể làm bất cứ gì vì em…Hôm nay, anh biết kết quả thi học kì,anh được loại tốt,vì em đấy!!Anh đã đi làm thêm,để mua một món quà gì đó đặc biệt tặng em.Nên em đừng nghỉ rằng anh đi chơi không nhớ đến em nhé…Chắc anh sẽ mua áo ấm cho em,trời cũng sắp chuyển lạnh rồi…cả vớ nữa nhé!Anh biết em thích bánh kem socola, buổi chiều tan học anh sẽ ghé cửa hàng mua một chiếc bánh thật đặc biệc cho em…Anh yêu em!Anh yêu vi tính,game online,nhưng anh yêu em còn nhiều hơn!Em login vào cuộc sống của anh, mang cho anh tiếng cười,cả hạnh phúc nữa…còn tuyệt vời hơn khi em luôn hiểu anh,thông cảm mọi chuyện…cám ơn em nhiều,em yêu à!Anh luôn ở bên cạnh che chở cho em,yêu thương em…connect mọi thứ khi em buồn,chán nản…nhưng chẳng may nếu một ngày anh không ở cạnh em,em hãy học cách connect lại cuộc sống,save lại quá khứ nhưng đừng để nó trói buộc em, đừng để virus u buồn xâm nhập nhé!Có thể bắt đầu bao giờ cũng khó,nhưng em hãy tin vào chính em!...Và hãy nhớ rằng,khi có “trục trặc”,hãy disconnect rồi connect lại mọi thứ,”dữ liệu” nó sẽ không mất đi nếu em biết cách giữ gìn…Anh yêu em!Chúc mừng em tròn 18 tuổi..."

Rồi tôi bật khóc,tôi đã nghĩ rằng anh sẽ chẳng nhớ ngày Sinh nhật của tôi đâu…cứ trách anh không chăm chỉ học…đã nghĩ rằng anh đi chơi sau giờ cơm tối…đã có lúc tôi nghĩ anh yêu máy hơn tôi…cứ tưởng…ôi…chiếc áo ấm và vớ anh mua cho tôi…quà Sinh nhật tròn 18 của tôi…Anh đã vì chiếc bánh kem mà băng qua ngã tư ấy…ôi…Em xin lỗi…em xin lỗi anh…em đã quá yếu đuối…đã không thể một mình connect lại cuộc sống,đã không thể vượt qua…

Tôi đã khóc,khóc rất nhiều,rồi tôi ôm món quà ngủ thiếp đi,trong giấc mơ,tôi thấy anh,một giấc mơ đẹp đầu tiên về anh suốt 5 năm qua,suốt 5 năm chỉ có những giấc mơ buồn,trong mơ tôi đã thấy bánh kem socola,thấy nến và quà,anh chúc mừng sinh nhật tôi,sinh nhật lần thứ 23 vào ngày hôm nay…tôi thức dậy,nước mắt cứ dàng dụa…Em yêu anh,chắc anh cũng ko muốn nhìn thấy em thế này…vâng…em sẽ sống như em đã từng,em sẽ học cách connect lại cuộc sống bằng quá khứ và vì tương lai…

bởi: Guest_blueocean_* trong Sep 30 2006, 11:37 AM

truyện ngắn này tuyệt quá bạn ui,cảm động quá nhưng cũng sâu sắc và rất ý nghĩa

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com