Phần 6
Vậy là tròn 2 tháng kể từ ngày đầu gặp gỡ ,cặp tình nhân dân chơi ‘’
đẹp đôi nhất cái đất Hà Thành này’’dính với nhau như hình với bóng, đi
đâu cũng có nhau. Hắn yêu Cẩm Vân lắm, hắn không ngờ rằng từ cái ý định
cặp kè để chơi bời lại chuyển biến thành tình yêu nhanh đến vậy. Hắn
say sưa yêu cô ta đến mức anh em trong nhóm dân chơi Hắc Hải rỉ tai
nhau bảo : ‘’ Thằng này dạo này vợ con, oánh lẻ quên hết anh em bạn bè
!!! ‘’
Ngó Cẩm Vân giờ thấy khang khác với mái tóc quăn nhẹ tự nhiên có gẩy
light bạch kim làm tôn khuôn mặt cô trở nên rất Tây, ngực, mông căng
tròn, da dẻ hồng hào…Nhìn chung, có hơi hám đàn ông trên người nên thịt
da thêm phần mặn mà. Dạo này Vân hay bị ho hắng nên hắn thuơng lắm,
miệng luôn nhắc nhở Vân uống thuốc và mặc ấm cho chóng khỏi ho. Cặp
tình nhân sành điệu đã đi đến khắp nơi, khắp các quán ăn, quán café’,
rạp chiếu phim , cửa hàng mua sắm, khắp các sàn nhảy của cái đất Hà
Thành này và chỉ còn riêng một chỗ thôi họ chưa từng đặt chân đến cùng
nhau. Đó là nơi nào ? Vâng, nhà nghỉ và khách sạn, 2 thứ này nên gộp
làm một vì đây là chốn nghỉ chân phòng the riêng tư.
Sau bữa ăn thịnh soạn ở 1 nhà hàng sang trọng kỷ niệm 2 tháng gặp gỡ,
21h30 phút - 2 đứa lại kéo lên New Century – nơi ghi dấu lần đầu tiên
gặp gỡ và là pháo đài ăn chơi kiên cố bậc nhất Hà Thành. ‘’ Anh ơi hôm
nay có ca sỹ Fan Minh - thần tượng của em hát đấy - đẹp trai quá ‘’.
Vân hét to lên khi nhìn thấy tấm pa-nô ngôi sao ca nhạc mới nổi Fan
Minh ngự trị ngay trước mặt tiền New Centery. ‘’ Fan Minh sao đẹp trai
được như anh, hắn cũng đâu có yêu em như anh, vậy em phải thần tượng
anh mới đúng chứ’’. Hắn trêu Vân một câu có phần kiêu ngạo khi Vân đang
say sưa xem Fan Minh biểu diễn giữa nghìn ánh hào quang đèn màu. Vân
nhìn hắn với ánh mắt âu yếm và đôi môi son đỏ mọng đùa cợt: ‘’ Đúng
vậy, anh mới chính là thần tượng của lòng em, nhưng em không yêu anh’’.
Và đến 0 giờ, cặp tình nhân trẻ tuổi lại nhảy nhót điên cuồng trong
tiếng nhạc dance chát chúa. Hắn không cắn thuốc, đơn giản vì nhìn thấy
Vân nhảy cùng mái tóc dài loã xoã cùng những cú lắc hông nảy lửa chết
người cũng làm hắn đủ độ phê rồi.Họ vui bên nhau đến quên cả thời gian….
- Hôm nay em không về nhà, mình vào tạm 1 cái nhà nghỉ nào đi ! Lạnh quá !
- -Nhưng mà này, chỉ ôm em chứ không được làm gì biết chưa ? Hứa đi !
Vân nói trong lúc ngồi sau xe máy ôm ghì lấy hắn thật chặt. Hắn quá sốc
trước câu nói đó của người yêu. Có mấy lần hắn toan ý định rủ Vân vào
chỗ kín đáo đó để yêu đương thoải mái hết mình sau những lần cả 2 chui
rúc ở góc café’ ôm hôn, sờ soạng vụng trộm…..Nhưng sợ nói ra ý định đó
Vân sẽ tặng nguyên cả cái tát vào mặt. Vậy mà lúc này chính Vân là
người mở lời rủ hắn trước ??? Cô ta hôm nay có uống rượu đâu nhỉ ???
Hắn đành chẹp lưỡi rồi vu cho đó là vì yêu nhau nên ‘’ thần giao cách
cảm ‘’- không nói ra cũng biết được ý nghĩ của nhau nên phi thẳng xe
vào một nhà nghỉ trên đường Yên Phụ…….
Nằm trên giường…Vân vơ lấy chiếc chăn đắp vội lên người. Hắn nhanh
chóng cởi phăng đồ, trên thân hình to khoẻ lúc này chỉ còn độc mỗi
chiếc quần sịp !!! Hắn nhìn vào đôi mắt màu đen óng ánh của Vân rồi hôn
cô ta say đắm. Hắn như bị mê hoặc bởi đôi mắt quyến rũ đó giữa ánh đèn
ngủ lờ mờ. Vân không ngờ rằng lời hứa của hắn ‘’ không làm gì ‘' chỉ là
lời hứa suông. Với đôi tay lạnh ngắt, hắn run rẩy cởi từng chiếc cúc áo
Vân rồi….
- Này, đã hứa là không làm gì cơ mà !!! – Vân chặn đứng bàn tay hắn !!
- Đã vào đây rồi mà không làm gì để anh có mà là loại bất lực à…???
- Thế đã bao giờ vào đây chưa thế ?
-Sao em hỏi vậy, thế em vào mấy lần rồi ? - Hắn hỏi ngược lại
- -Vào 1 lần thôi, chơi bài cùng hội bạn !!! – Câu nói này của Vân làm
hắn nghi ngờ về tính xác thực nhưng lúc này còn tìm hiểu làm gì nữa,
lúc này chỉ có thể xác và thể xác, trần truồng và trần trùi trụi thôi
!!!
Cặp môi Vân cong lên bướng bỉnh, nói rồi Vân đưa đôi bàn tay ấm áp của
mình ôm lấy mặt người tình, Vân luôn phàn nàn rằng hắn cạo râu không
kỹ, làm mỗi lần hôn đều làm đau mồm cô ta kinh !!!...Còn hắn lúc này lờ
đờ như thằng phê heroin với đôi mắt nhắm tịt, mồm há hốc rúc vào ngực
Vân và vòng tay ra sau lưng cô lần mò tìm cách tháo chiếc corset. Nhanh
chóng lột hết quần áo cùng corset của Vân, trước mặt hắn lúc này là
thân hình Vân tuyệt đẹp như Thần Vệ Nữ , làn da trắng mịn màng không tì
vết, bộ ngực tràn căng sức sống với nhũ hoa hồng hào, vòng eo thon nhỏ
cùng cặp chân dài quá chuẩn,’’ vẻ đẹp đẳng cấp của một mỹ nữ xinh đẹp
nhất Sài Thành’’ – trong đầu hắn thốt lên.
Nhưng trên người Vân lúc này chỉ còn mỗi chiếc quần chip là cô ta không cho cởi !!!
Dục vọng đã lên đến chóp đỉnh, hắn thoả thuê để cho cái mũi mình ngửi
hít từng thớ thịt Vân, thoả thuê để cho môi hắn hôn lên từng điểm gợi
cảm nhất cơ thể Vân. Đôi tay hắn nhanh chóng lột bỏ chiếc quần chip
trong sự bất lực không thể kiềm chế nổi của Vân. Trần truồng - cả 2
trần truồng và quấn lấy nhau cuồng nhiệt, hắn dứt tóc Vân, còn cô ta
cắm sâu những móng tay nhọn hoắt vào lưng người tình… Họ vật lộn đến
mức chiếc giường như muốn sập. Nhưng rồi đến cái lúc đó đó, cái lúc mà
người ta gọi là quan trọng nhất đó, thì Vân nói thẳng tưng :
- Em mất rồi !
Hắn như một con tuấn mã đang phi nước đại oai hùng bị vấp phải một tảng
đá to làm ngã sóng ngã soài….Hắn biết, biết là Vân không còn trong
trắng từ lâu rồi nhưng có cần cô ta phải nói ra như thế không ? Đó là
chuyện của quá khứ, hãy để nó ngủ yên. Nói ra chỉ làm tổn thương hắn mà
thôi. Mất rồi thì có tìm lại được đâu ????????
- - -Từ trước đến giờ em quan hệ với bao nhiêu người rồi ? - Hắn nghiêm mặt…
- - - Anh nói quá đáng, em chỉ quan hệ vài lần với nguời yêu đầu tiên thôi, sau đó em đến với anh
- - - Với anh thì trinh tiết không quan trọng, quan trọng là lúc này em yêu anh và chung thuỷ với anh !
Hắn tự hỏi mình là giờ sao bỗng dưng hắn quan niệm thoáng thế ? Trước
kia yêu Thuỷ hắn vốn tâm niệm giữ gìn và tư tưởng ‘’ phong kiến ‘’ lắm
mà. Hay hắn đã trở thành người Tây rồi. Phải , người Tây thường không
coi trọng trinh tiết như người Á Đông..Nhưng giữa lúc trần truồng này
thì hơi đâu mà nghĩ ngợi. Lúc này trong đầu hắn chỉ tồn tại bản năng
của giống đực thôi !!!Bản năng đó đã che lấp đi cái tính người rồi. Của
Giời cho ngay thì phải hưởng ngay…
Thế rồi họ quan hệ tình dục với nhau thật bỏng cháy, hắn không sử dụng
bao cao su – vì Vân là người yêu và hắn tin cô ta không bệnh tật gì,
hai nữa với kinh nghiệm chơi bời, hắn đủ bản lĩnh để làm cô không bị
dính bầu….
Mới đầu Vân còn e dè, nhưng về sau tỏ ra còn cuồng nhiệt hơn cả hắn.
Hắn hơi thiếu tự tin vì hôm nay người hơi có mùi hôi…nách !!!. Nhưng
Vân lại thích mùi cơ thể người tình và khen ‘’ người anh nặng mùi đàn
ông thật ‘’. Vân mang đến cho hắn sự bất ngờ và vui sướng tột độ khi
chiều theo những kiểu làm tình thật khó và đầy nhục cảm. Cặp môi cô ta
mân mê hôn lên từng điểm gợi cảm nhất cơ thể đàn ông ….Rồi có lúc Vân
vật hắn xuống, nằm lên trên người, đẩy hắn vào thế bị động rồi Vân chủ
động…..
Đến giây phút cực khoái cao trào,Cẩm Vân rên lên khe khẽ với đôi mắt
toàn lòng trắng, người cứng đờ trong giây lát rồi đổ gục xuống mềm
nhũn…Hắn cũng nhanh chóng kết thúc cái sự sung sướng tột độ này bằng
một cái kết thật hoàn hảo…..
- Yêu anh không em ? -Hắn nhìn thẳng vào mắt Vân và nói
Đôi mắt Vân lim dim, miệng cô ta cười thật hiền:
- Như thế nào thì em nghĩ anh hiểu mà !!! Ngủ đi anh, em mệt rồi…..
Vân nhắm mắt từ từ đi sâu vào giấc ngủ….Gương mặt còn nguyên son nguyên
phấn tràn đầy vẻ thoả mãn hài lòng, coi bộ xinh hơn trước rất nhiều
lần…. Còn hắn, cái mặt hắn thì phờ phạc ra…. Hắn tin rằng Vân rất yêu
hắn và hành động của cô đã chứng minh cho thấy là Vân đang - rất - yêu
-hắn.
Tắt chiếc đèn ngủ bên giường, hắn chợp mắt một lúc rồi đôi mắt lại mở
to thao láo. Đã 3 giờ sáng rồi, tai hắn nghe rõ từng tiếng mưa rơi lộp
độp ngoài hiên….Trong nhà nghỉ tối om om, chỉ có 1 mảng sáng trên tường
do ánh đèn đường hắt vào qua khe cửa sổ. Hắn nhìn vào mảng sáng đó và
tĩnh tâm nghĩ về Cẩm Vân sau những phút giây hoan lạc vừa qua. Quá khứ
của Vân thật nhiều ẩn số, đàn bà mà không còn trinh trắng khó có thể
biết được quá khứ như thế nào. Vân là một người tình quá từng trải bởi
cái cách làm tình của cô ta. Liệu hắn là người thứ mấy đi qua đời Vân
đây, thứ 2 hay là thứ mấy chục thế ???.Hắn đã không vững trong lập
trường, từ suy nghĩ cặp kè để chơi bời bỗng trở nên yêu, liệu quá khứ
của Vân có để cho hắn yên ổn mà yêu thương trọn vẹn hay không ??? Lúc
nãy chính hắn mở mồm với Vân không quan trọng trinh tiết nhưng nếu bây
giờ cho nói lại vào cái lúc tĩnh tâm này chắc chắn hắn bị ‘’ há miệng
mắc quai ‘’. Quan niệm trinh tiết là không quan trọng đối với hắn chỉ
khi xác định cặp kè chơi bời, còn Vân là người hắn yêu. Và lúc này
trong hắn có sự ích kỷ, dằn vặt hiện diện. Nhưng không phủ nhận rằng
Vân tuy không phải là một cô gái chuẩn mực đức hạnh nhưng lại vô cùng
đẹp, nhà giàu và chiều chuộng, quan tâm, hiểu hắn hết mình. Dù gì đi
nữa tình yêu đích thực có thể tha thứ được tất cả, nhất là chàng cũng
không phải dạng quá hẹp hòi. Và nàng cũng không phải dạng cave, hàng họ
theo kiểu ‘’ ăn bánh trả tiền ‘’. Vân có đòi hỏi hắn mua sắm cho cô cái
gì đâu???? Căn biệt thự mặt phố Bà Triệu với lối sống phóng túng, dư dả
vật chất đã nói lên rằng Vân chẳng lợi dụng hắn cái gì để có thể quy
kết cô vào dạng hàng họ rẻ tiền cả. Cái gì cũng có giá của nó, không
thể đòi hỏi quá đáng quá ở Vân, hắn hiểu. Nhưng liệu tương lai của cả
hai sẽ như thế nào đây ???? Có đi đến 1 đám cưới không đây ???Có hạnh
phúc đích thực không đây ???Ôi xa vời quá, thôi thì cứ quan hệ hao mòn
thể xác và ăn chơi, yêu đương cuồng nhiệt đi đã…….Mình là đàn ông,
thiệt thòi đáng kể gì đâu !.
phần 7
- Dậy, dậy đi anh…..!!!
- …Ờ….
- Dậy nhanh lên, thế định nằm đây đến bao giờ ???
Cẩm Vân đánh thức hắn dậy bằng 1 cái véo tai nhẹ…Mắt nhắm mắt mở, hắn ôm chầm lấy Vân, tay không rời ngực cô ấy:
- Nào, thế định không cho em về đấy à ? 6h sáng rồi…Vân nói..
- Ờ….
Vân nhanh chóng đẩy tay hắn ra rồi mặc vội chiếc corset, chạy một mạch vào phòng tắm . Hắn cũng chậm chạp mặc đống quần áo vào….
Và một ngày mới lại đến với đôi tình nhân…..Buổi sáng nay, nắng ấm đã lên..
Buổi tối hôm đó, họ lại tiếp tục quan hệ với nhau…Và nhiều ngày sau đó,
họ liên tiếp quan hệ cuồng nhiệt …Hắn rất thích ngắm nhìn cả hai trần
truồng trước gương, hắn nhìn thấy Cẩm Vân khỏa thân đẹp đến nỗi hắn
phải gào lên trước mặt cô : ‘’ Vẻ đẹp của em đúng là vẻ đẹp trời cho ‘’
nhưng Vân lại cười khẩy đáp trả : ‘’ Vâng, trời cho nên dễ biến thành
trò chơi của anh ‘’..1 điều kỳ lạ là hắn càng ********* dục, Vân càng
phây phây. Mà Vân càng phây phây thì hắn lại càng ********* dục. Hắn
như lạc vào mê cung, như ăn phải bùa mê thuốc lú.. Hắn đã không phanh
lại được bản năng và để vô độ trong chuyện chăn gối. Điều đó khiến
khuôn mặt hắn bạc nhược, thân thể hắn gầy gò đi trông thấy !.Và cả 2
luôn là tâm điểm của mọi lời bàn tán, bạn bè hắn có người cho là đẹp
đôi, có người lại nói : ‘’ Ôi giời giai tài gái sắc quá, tài sắc ở đâu
chả thấy chỉ thấy đêm ngày quần là áo lượt lượn lờ khắp phố rồi vào nhà
nghỉ với nhau như hàng với họ ‘’
Cẩm Vân, hắn, cùng nhóm dân chơi Hắc Hải không những chỉ chu du khắp Hà
Thành mà còn thăm thú danh lam thắng cảnh tận Lạng Sơn, Lào Cai, Hải
Phòng, Quảng Ninh…Có đợt cả lũ bay vào tận thành phố HCM để tham gia
một vụ đánh bạc lớn tổ chức tại một khách sạn 4 sao !!!. Chúng đã trở
thành 1 lũ nghiện cờ bạc, cá độ, rượu bia ,thuốc lắc, quay cuồng trong
những cuộc vui và sex !!!!. Song, nếu như trước kia hắn đen tình đỏ
bạc, nay đỏ tình thì bạc lại đen !!! .Bằng chứng là tiền trong túi hắn
ngày một hao đi. Trong 1 lần xin tiền bà già. Khuôn mặt gầy gò, xanh
xao của cậu con trai đã làm mẹ hắn để ý ::
-Dạo này con trai mẹ làm sao mà mặt mày hốc hác đi ghê thế ? Hay là mày nghiện rồi ???
- Đâu, mẹ cứ đùa, dạo này con đi làm ăn với mấy ông anh nhiều nên mệt…
- Thế mày xin mẹ 6 chục triệu để chung vốn với mấy thằng bạn mở cửa hàng, giờ 2 tháng rồi tiền giả lại mẹ đâu ?
- Mẹ đợi 1 thời gian nữa, làm ăn thì phải có lúc mới lời lãi được chứ
Mẹ hắn vốn là dân kinh doanh, trong tay bà có 5 cái cửa hàng mặt đường
chuyên kinh doanh buôn bán…Bà là người rất xuề xòa, thương con theo
kiểu quý tộc khoe của nên cùng với ông bố cho thằng con tiền tiêu nhiều
không tiếc. Bà biết vốn dĩ hắn chẳng phải dạng ham học, bởi những người
chân dài thì não thường ngắn, nên cũng chỉ mong sao cho con mình biết
thương lấy cha lấy mẹ, chăm chỉ làm ăn và không sa đà vào nghiện hút
như mấy tấm gương bị bêu riếu khắp phường khắp phố thôi !. Thằng này
được cái cũng thuộc dạng dẻo mồm với cha mẹ, biết nịnh mẹ cha hết lời
nên luôn được thưởng tiền. Hắn cũng là tay biết đánh trống lảng nữa.
Giả vờ ho lụ khụ vài phát, đổ tại làm nhiều nên đâm ốm, mệt. Thế là ông
bà già thương, lại cho thêm tiền tiêu !!
Mà hắn cũng đâu có cần vài triệu lẻ tẻ đâu, chẳng qua đợt này thiếu
thốn nên đút tạm vào túi thôi….Trước hắn có đợt 1 ngày quẳng đi mất 95
triệu để mua đồ cơ mà.
Đêm 30 Tết năm đó….Hắn gọi điện cho Cẩm Vân :
-Alua…lua…a…em à tối nay em nhớ mặc đồ trắng nhé, anh mặc cả cây đỏ,
ừh….ừh….hahahaaa…..đúng rồi cái bộ mà trước anh mua cho em í, ừh…nhớ
mặc nhé ! Để hợp với bộ của anh ! À mà này mặc đồ lót màu đen em nhé !
Hehe…Vô duyên gì, nhìn thấy hết rồi lại còn….
Hắn cúp điện thoại, đầu óc hắn hý hửng tưởng tượng ra cảnh mình khoác
trên người bộ quần áo mới mua trị giá hơn 2 chục triệu sẽ đẹp đến như
thế nào….Hắn định lôi ‘’ cỗ xe tăng Hummer ra khỏi tòa lâu đài – hăn
thường gọi nhà mình là tòa lâu đài – căn biệt thự rộng 250 mét vuông
với thiết kế cổ kính ngự trị ngay mặt phố Lê Đại Hành- nhưng vì đêm 30
phố phường chật chội nên thôi, tốt nhất là đi con SH ghẻ này – hắn đã
quá chán xe máy nên giờ xe máy nào hắn cũng gọi là xe ghẻ !
- Năm mới em mừng tuổi nè. -Vân nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của người
tình, vội rút trong túi xách ra 1 phong bì lì xì…. Hắn xé toạc ra luôn.
Ồ, thì ra là 1 chiếc dây chuyền thanh mảnh bằng bạch kim lấp lánh. Vân
nói :
- Từ hồi yêu nhau đến giờ chưa có dịp nào mua tặng anh, năm mới tiện thể mừng tuổi luôn, nhớ suốt đời này đeo nó đấy !
Cầm trên tay chiếc dây chuyền bạch kim,rôi sau đó lại được Vân đeo hộ
lên cổ. Hắn rưng rưng xúc động, vốn dĩ hắn là người rất thích tặng quà
người khác, nhưng cái cảm giác được người yêu mang đến cho mình 1 mon
quà thật là sung sướng hơn biết bao !.
- Đi thôi em, mình lại lên đường nào ! – Khuôn mặt hắn tươi vui rạng rỡ
Cặp tình nhân dân chơi hòa mình vào phố phường tràn ngập khí xuân. Đêm
đó họ xem pháo hoa chào đón năm mới tại Hồ Gươm. Màn pháo hoa tầm cao
đã làm đất trời Hà Nội lóe sáng, như muốn chòng chành chao đảo. Từng
khuôn mặt người dân Thủ đô hân hoan hạnh phúc mong đợi 1 năm mới với
nhiều tài lộc, bình an …..Đôi tình nhân ngước cổ ngắm nhìn từng màn
pháo hoa lung linh như hàng vạn ngôi sao đang tỏa ra, rồi lại rơi xuống
thẳng vào mắt mình đẹp tuyệt. Trong đầu hắn nghĩ : ‘’ Giã từ những dĩ
vãng đợi chờ, giã từ những sầu lo phiền muộn , giờ đây hắn đã có Vân,
và hắn sẽ bỏ qua tất cả quá khứ của Vân, của hắn để sống, để yêu trong
những tháng ngày hạnh phúc !!!.Hắn quay ra ngắm nhìn người yêu. Đôi mắt
Vân dưới lớp mí giả dầy cộp nhìn hắn cười tươi, tay chỉ trỏ lên trời
háo hức như trẻ con… Hắn nhìn Vân và tự hỏi chẳng biết Vân có suy nghĩ
giống hắn không ?
Mùng 3 Tết năm đó, trời ấm lắm. Từng giọt nắng và cơn gió lạnh nhè nhẹ,
cùng những chồi lộc nảy nở hòa quyện vào nhau làm thành sắc xuân rực
rỡ. Người người đi chúc Tết, nhà nhà đi du xuân. Còn hắn với Cẩm Vân
cùng lên ‘’ bến Hàn Quốc ‘’ – 1 nơi mà những cặp tình nhân tuổi teen Hà
Nội mới khám phá và hay ra đó ngắm đất trời, xem graffity , chụp ảnh và
…hôn nhau !.
- Đề nghị em quay ra đây để anh chụp ảnh nào, cười tươi lên !!!
Tách tách . Cả 2 cùng chụp ảnh lẫn nhau và cười thật ầm ĩ. Rồi họ ôm
lấy nhau….Hắn nhanh chóng luồn tay vào lớp áo, chạm vào làn da thịt mềm
mại của Vân…..rồi nói :
Anh ước được sống mãi trong những phút giây này…Anh không quên được những tháng ngày đã qua…
- Em cũng thế, nhưng rồi sẽ có lúc anh quên em thôi !
- Sao em lại nói vậy, anh sẽ không bao giờ quên em !
- Hy vọng là vậy, khi còn trẻ và khi còn yêu mặn nồng thì người ta bao giờ cũng nói những lời đẹp nhất…
- Em nghĩ như thế nào về tuổi trẻ?
- Đối với em, 40 tuổi coi như em đã chết, em thấy cuộc đời này chỉ đáng
sống khi ta từ 20 tuổi đến 40 tuổi thôi. Sau 40, chẳng khác gì đời thực
vật.. - Mặt Vân hơi chua xót
- Hahaha….Em nghĩ giống anh,. 2 đứa mình đều là những người trân trọng
tuổi trẻ.Vậy nên chơi được thì cứ chơi, tận hưởng thì cứ tận hưởng, vô
lo vô nghĩ em nhờ…
- Ừ, vậy em sau 40 tuổi, già rồi, xấu rồi chắc lúc đó anh theo con khác nhỉ ?
- Láo nào, vớ vẩn, anh yêu em mãi mãi….
Nói rồi hắn ôm vội lấy Cẩm Vân và hôn cô ta mê mệt. Hắn hé mắt nhìn
thấy 1 cậu choai ở gần đó đang say sưa cầm chổi sơn vẽ lên trên mặt
đường, bèn chạy ra đó hội ý .Tay hắn mở ví dúi cho cậu ta ít tiền rồi
chạy lại chỗ người yêu….
- Không biết 1 năm nữa , vào ngày này, và giờ này 2 đứa chúng mình sẽ như thế nào nhỉ ? – Vân suy tư…
- Như thế nào à , như thế này nè , lại đây mà xem…
Trên mặt đường là hình 1 trái tim cực đẹp do cậu choai kia hì hục vẽ
trong vòng 15 phút...Bên trái trái tim là tên hắn, bên phải trái tim là
tên người hắn yêu. Và ở giữa trái tim là dòng chữ : Anh yêu Cẩm Vân mãi
mãi
Vân ôm chầm lấy hắn sung sướng..Còn hắn thì hạnh phúc vô bờ…..Cặp tình
nhân cười vang rồi bất giác nhìn đi xa xăm, họ lặng ngắm mặt Hồ Tây
đang gợn lên những con sóng nhè nhẹ………
Phần 8
Bỗng chuông điện thoại Vân reo…cô ta chạy ngay ra 1 góc để nghe điện và
lại 1 giọng đùa cợt với đàn ông. Rồi lại nhoay nhoáy nhắn tin. Hắn bỗng
giật lấy điện thoại 02 mini của Vân, làm văng mất chiếc bút cảm ứng :
- Đưa anh xem tin gì nào
Mặt Vân lúc nãy đang vui vẻ, giờ biến sắc. Đôi mắt cô ta trừng trừng
lên tức giận xen lẫn chút lo lắng. Vân cố moi lấy chiếc điện thoại từ
tay hắn với thái độ cương quyết :
- Anh đưa máy em đây, nhanh, đừng để…..
- Sao ? - Hắn hếch mồm lên…- Không đưa. Anh là người yêu của em. Anh
được quyền kiểm tra máy di động em ? Sao sợ thế ? Có phim sex của em
trong này à ? – Hắn nhanh chóng liếc vào màn hình di động. Trên màn
hình là tin nhắn gửi đi cho 1 số di động nước ngoài. Nhưng cô ta chưa
kịp viết !.
- Anh chưa phải là người yêu em ! – Cẩm Vân nói với khuôn mặt lạnh tanh !.
Câu nói của Vân làm hắn chết lặng trong vài giây. Lợi dụng sơ hở đó Vân giành lại chiếc điện thoại luôn với lời cảnh cáo :
- Từ giờ anh không có quyền được chạm đến cuộc sống riêng tư của em. Yêu thì yêu nhưng vẫn phải có khoảng cách !
Thế rồi họ cãi vã nhau nảy lửa. Hắn gào lên với Vân và nói rằng tại sao
anh chưa phải người yêu của em ? Và chúng ta đã quan hệ tình dục với
nhau mà em nỡ nói với anh câu đấy à ???.. Vân hậm hực bóng gió dọa sẽ
chia tay !. Sau đó, họ giận nhau đến 4 ngày không gặp….Những buổi tối
giận hờn đó..Nghĩ đến Vân mà hắn khóc rưng rức như 1 đứa trẻ. Khổ ! Hắn
không phải như 1 đứa trẻ nữa ! Mà như 1 con đàn bà bị lụy thì đúng hơn.
Ngày thứ 4 không thấy Vân hồi âm, hắn nhắn cho Vân nhưng 2 chục cái tin
và kể lể về nỗi khổ mối tình cũ của mình…Đã quên quá khứ của mình ra
sao…Và hắn đã tha thứ cho quá khứ của Vân ra sao…Hắn đã hạnh phúc với
Vân như thế nào. Hắn xem ra còn nặng tình hơn cả 1 con đàn bà nữa…Mà
cái chuyện quan hệ tình dục đối với dân chơi thì có phải chứng minh là
tình yêu đâu nhỉ.?. Là 1 dân chơi, hắn phải hiểu chứ. Nhưng trong lúc
nước mắt chan chứa, bị lụy này hắn vẫn tin rằng đó chỉ là lời nói trong
lúc tức giận của Vân. Đúng là cái bản chất đa sầu đa cảm của hắn dù có
trải qua 1 chục mối tình nữa cũng không hết được…Giữa lúc khóc lóc chờ
đợi hồi âm của Vân. Thì máy điện thoại của hắn rung lên bởi 1 tin nhắn :
- Thôi ngủ đi anh. Lắm mồm quá. Sự thực là em yêu anh nhiều. Ngủ đi anh nhé. Mai mình lại gặp....
Thế là hắn hết khóc, ngủ luôn…..
Vài ngày sau, khi hắn đang đánh tá lả với hội bạn, thắng như chẻ tre. Bỗng nhận được điện thoại từ người yêu…Hắn nhấc máy :
- Huhuhu….Anh à….huhuhu….- Tiếng Vân khóc nức nở thật là thương trong điện thoại…
- Sao, sao thế em – Hắn bồn chồn lo lắng….
- Hic…hic…Em bị ba em đánh
- Như thế nào, sao lại bị thế ???
Sau câu hỏi của hắn, Vân im lặng không nói gì nữa…Hắn chỉ nghe thấy
tiếng sụt sùi, tiếng nấc cộng với một tiếng gì đó xa xa như là tiếng
quát tháo của ai đó…Rồi cô ta dập máy….5 phút sau Vân nhắn tin lại cho
hắn với đầy lỗi sai chính tả, chắc là do vội vàng:
- 4h chiều mai, anh và em hẹn nhau ở Ciao café’ !
Đúng 4h chiều hôm đó, hắn đến Ciao café’. Hồi mới quen, họ thường hẹn
nhau ở nơi này. Cẩm Vân đã ngồi đợi hắn từ trước đó 10 phút. Khuôn mặt
cô ta hôm nay được điểm trang vội vàng…Đôi mắt có vẻ hơi mỏi mệt…Còn
cặp môi, vẫn vênh vênh bướng bỉnh. Hắn vừa đặt mông xuống ghế, Vân đã
ngả người lên vai. Ngón tay xương xương, lành lạnh ***g vào những ngón
tay ấm áp của hắn !. Rồi Vân mấp máy môi :
- -Em bị ba em đánh do dạo này ốm mà đi chơi nhiều, ông ấy toàn bắt em uống thuốc. Mà uống mệt chết người ra, anh xem này !
Vân vén tay áo, rồi vén bụng cho hắn xem những vết bầm đỏ….!!!. Hắn nhìn thấy vậy thương quá bèn hỏi luôn :
- Sao da em lại bầm nhiều thế này ? Bệnh gì ?
- --Rõ khổ, con bạn em chơi thân bị bệnh lao nặng, suốt ngày nó ho khù
khụ…Mà em trước hay qua nhà nó chơi... Ba thấy em ho, sợ em lây từ nó
nên cứ bắt em uống thuốc . Em bị dị ứng thuốc nên nổi nhiều mẩn đỏ….
- Chết !...Vậy em phải cẩn thận đấy.
- Vâng, mà anh yên tâm, em xét nghiệm rồi bác sỹ bảo cứ phải uống thuốc
để phòng chứ em không mắc bệnh đâu mà anh phải lo thế.Hihi - Vân cười,
nét mặt thật hồn nhiên.
- Ừ - Hắn đáp - Trong đầu hắn nghĩ rằng từ nay có lẽ cả 2 nên ít đi
chơi và cũng không nên quan hệ tình dục với nhau nhiều. Đợt này hắn
cũng thấy mặt mũi bạc nhược đi quá. Vân lại đang ốm thế này. Phải nghỉ
ngơi 1 thời gian thôi !
Và rồi Ciao café lại chứng kiến cặp tình nhân ôm lấy nhau và hôn nhau nồng nhiệt như bao ngày qua….
Ngày lễ Valentine 14 -2 năm đó…Hắn mua tặng Cẩm Vân bó hoa to và đẹp
lắm. Đẹp đến nỗi trên đường từ nhà hắn đến nhà Vân- ai cũng phải suýt
xoa khen. 10 bông hồng đỏ thắm với bao bọc xung quanh là những đôi cánh
thiên thần trắng muốt. Bó hoa này có lẽ đẹp nhất trong cuộc đời hắn từ
trước đến nay. Hắn rất tự hào và sung sướng khi tinh khôi như 1 hoàng
tử trong bộ vest trắng Roberto Cavalli ,người thơm phức mùi nước hoa
cũng của Roberto Cavalli, 1 tay lái SH, tay kia ôm gọn bó hoa to tướng
!...Các cô gái đi đường nhìn hắn đầy ngưỡng mộ : ‘’ Không biết cô gái
nào vinh hạnh đến thế nhỉ ? ‘’
Cô gái đó là Cẩm Vân chứ ai !
Cứ nhìn cái nét mặt sung sướng, tươi roi rói của Vân cộng với thân hình
lả lướt trong bộ đầm dạ hội ánh kim lấp lánh, dang tay đón nhận bó hoa
có lẽ ai nhìn thấy khoảnh khắc này, cũng đều phải thốt lên họ thật hạnh
phúc, họ thật đẹp đôi lắm phải không ? Đúng vậy, khoảnh khắc này là 1
dấu ấn khó phai trong cuộc đời hắn. Khoảnh khắc đó càng đẹp như 1 giấc
mộng khi sau đó họ hôn nhau say đắm ngay giữa con phố Bà Triệu, ngay
giữa hàng trăm con người qua lại tấp nập đang tròn xoe mắt nhìn !!!!!
- Cảm ơn anh về món quà này – Vân lim dim mắt ngắm nhìn chiếc nhẫn kim
cương trị giá hơn 1000 USD hắn mua tặng. Thì ra không chỉ có hoa đẹp mà
còn có nhẫn đẹp nữa. Hắn thật là chu đáo quá.
- Anh chu đáo với em quá – Vân cười rồi đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt mà
cô hay khen là baby như Kang Ta của hắn. Sờ sờ vào má hắn. Vân thấy ram
ráp :
- Lại cạo râu không kỹ rồi. Cái mặt trẻ con này để râu không hợp đâu…
Họ trao nhau những lời tình tứ tại 1 góc cà phê sang trọng nhất Hà Nội,
say sưa nghe tiếng violon, piano, guitar hòa tấu du dương bản 'My heart
will go on'…rồi đến bản 'Nothing's gonna change my love for you'…..
- Em nhìn những cây nến này…nó lung linh như tình yêu đôi ta…
- Ánh sáng của ngọn nến này hiện lên trong đôi mắt anh và em như nói lên chúng ta cùng chung 1 tình yêu bất diệt và sẽ sáng mãi…
Hắn đang ba hoa, đang cao trào trong những lời văn có phần vụng về dành
tặng người yêu thì bỗng dưng có 1 cái bóng vụt qua. Ngọn nến trên bàn
bỗng dưng tắt phựt !. Hắn giật mình và quay đầu nhìn theo dáng người
thấp bé với cái chân bị thọt…Dáng đi này chỉ có thằng Hùng Zếch !!!.
Hắn vùng dậy khỏi ghế và gọi : Zếch !!!!!!!!!!!!!!!
Tên thọt quay đầu lại. Trong thứ ánh sáng lờ mờ của quán café’…hiện lên
khuôn mặt chuột của Hùng !!!. Đôi tai bấm 2 khuyên của Hùng to và vểnh
lên trên khuôn mặt quắt như loài chuột. Cái trán cao hơi bị hói. Hùng
Zếch nhận ra hắn, cười cười để lộ hàm răng khấp khểnh, đen sì vì khói
thuốc lá :
- A ! Thằng bạn *** !
Hùng Zếch là dân tổ lái nức tiếng tại Hà Nội cách đây vài năm. Trước
Hùng với hắn có đợt chơi thân với nhau. Cái thời mà hắn còn học lớp 10,
suốt ngày ngồi sau xe máy Hùng với những cuộc đua tốc độ cảm tưởng như
cháy cả lốp xe, cháy cả mặt đường !!!!. Thời đó Hà Nội chỉ có Hùng Zếch
là bốc đầu Dylan giỏi nhất !..Nhưng nghe đâu trong 1 lần bốc đầu, y bị
xe bus táng đầu nên ngã vật ra vệ đường. Hậu quả là cái chân bị thọt,
cộng với cái đầu thỉnh thoảng hơi biêng biêng…Hùng Zếch mất dạng từ đợt
đó làm dân đua Hà Nội cứ tưởng Zếch chết. Nhưng thực ra y chuyển vào
Tp. HCM để làm ăn.
- Thằng bạn *** dạo này đẹp trai phong độ quá – Zếch thấp bé ngước mắt nhìn hắn.
- Ừ, dạo này mày vào đó làm ăn thế nào,lâu quá không gặp, lại ngồi uống
nước với tao. Tao cho xem mặt người yêu tao. Xinh lắm ! - Hắn vội khoe
Thôi thôi, tớ ngại lắm, đợt này tớ xấu trai. Không dám nhìn gái xinh đâu - Zếch định trốn
Hắn bèn kéo áo Zếch, lôi y đến chiếc bàn có Cẩm Vân đang ngồi bằng được. Vân lúc này đang tô lại son môi cho bóng và đẹp hơn.
-Vân à, giới thiệu với em, đây là anh Hùng, bạn anh ! – Hắn hồ hởi nói
Hùng nhìn thấy Vân trong giây lát , ánh mắt như tóe lửa….Khuôn mặt Hùng
ngay lập tức trở nên đểu giả vô cùng. Y cười nhếch mép, thở ra một mùi
khiến người đối diện phải khó chịuVân đang chăm chú tô son, ngẩng mặt
lên nhìn thấy Zếch bỗng giật mình, đôi mắt mở to có phần sợ sệt . Tay
cô ta tô son làm quệt cả ra má !!!!
- 2 người chắc quen nhau từ trước hay sao mà bối rối thế ? – Hắn để ý
Cẩm Vân trấn tĩnh lại rất nhanh, cô ta nhanh chóng soi lại gương và
chùi đi vệt son trên má. Cười tươi rồi ôm lấy hắn. Trả lời hắn :
- Bạn anh chứ có phải bạn em đâu mà em biết
Câu nói này của Vân làm Zếch gật gù, đôi mắt ********* đãng và bỉ ổi
của y không nhìn thẳng vào mắt Vân, mà chú ý đến vạt áo hờ hững của cô,
bên trong là bầu ngực trắng nõn nà đang e ấp ...
Còn tiếp...
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com