Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

NHẮN MÙA THU TRỞ LẠI

Góc thư giãn : Lời những bài hát bên bàn rượu

Huyền thoại Rượu
(theo bài Huyền thoại Mẹ)

- Ai trên đời mà chẳng sợ, chẳng sợ mẹ thì sợ ba, hồi còn bé ngán Ma, vô Bách Khoa thì sợ nợ, nhưng mà ta không sợ, nợ nhiều thì bùng luôn.
- Khi vô trường là phải học, mà đã học là phải thi, Bộ quy chế mới ra, "thi lần ba mà chẳng được", thi lần tư cũng chẳng sợ, đuổi học thì về quê.
- Khi ra trường là bỏ rượu, mà bỏ rượu là tợp bia, mình chỉ uống bia hơi, ai thảnh thơi mà tợp rượu, ta kĩ sư tiền triệu, phải bỏ rượu, tợp bia.
- Bia bao giờ chẳng có bọt, chẳng có bọt chẳng phải bia, và từ rất xưa kia, bia mà ngon là nhờ bọt, không phải chua, không phải ngọt, càng nhiều bọt càng ngon.
- Hôm nay ngồi mà nhớ lại, cuộc tình đầu ngày xưa, tình thì rất đắm say, em lại đi lấy chồng, để mình anh chờ đợi, em làm tội đời anh.
- Đêm chong đèn ngồi nhớ rượu, buộc hai cẳng phải đi, dù vợ có mắng ta, ta phải đi bằng được, ai làm chi cũng mặc, vợ không thể cản ta.
- Vui hay buồn mình cũng nhậu, mà đã nhậu là phải say. Rượu mà uống đếch say, đếch thấy hay của rượu, ai làm chi ta cũng mặc, vì đã nhậu là phải say.
- Đi mua rượu về mới nhậu, vợ cũng nhậu cùng ta, vợ cầm bát ném ta, ta cầm chai đập lại, sau trận chiến tơi bời, vợ gục dưới chân ta.
- Vợ trên đầu, vợ trên cổ, vợ làm khổ đời ta, vợ ngoan ngoãn ta thương, vợ đành hanh ta nện, có gì đâu mà sợ, vợ là vợ của ta.
- Ai trên đời chẳng lấy vợ, vợ là nợ đời ta. Thà rằng cứ như ta, ta thà ly dị vợ, để từng đêm đi nhậu, chẳng sợ vợ rầy la.
- Đêm chong đèn ngồi đếm bạc, tờ năm chục màu xanh, mẹ cầm súng đứng canh, con cầm dao ngồi cạnh, đừa nào vô thì khó chạy, mẹ là mẹ của ta.
- Ba bao giờ mà vằng mẹ thì ăn phở trừ cơm, hoặc là uống bia ôm, hay là vô sàn nhẩy, có gì đâu mà ngại, mẹ là vợ của ba

Cây đàn sinh viên
(Nhạc : Cây đàn Sinh viên)

Đời sinh viên có cây đàn guitar
Nhờ ghi ta mới quen một thằng cha
Nó như một ông già
Có ngôi nhà rất xa
Tôi vãn thường sợ ma

Đời sinh viên có cây đàn Piano
Nhờ Piano mới quen được một cô
Nó như một con rồ
Cứ suốt ngày líu lô
Giống như một bà bô

Đời sinh viên có cây đàn Violon
Nhờ violon mới quen được một ông
Răng không còn cái nào
Thế nhưng lại lắm lông
Giống như con kỳ nhông

Đời sinh viên có cây kèn Tropol
Nhờ tropol mới quen một thằng ôn
Hôi như một con chồn
Thế nhưng lại rất khôn
Chết không ai thèm chôn

Đời sinh viên sống trong tình bạn thân
Khi anh có tiền, ta đi kiếm hàng
Tính tang tình tình tang
Cùng dắt nhau qua quãng đời gian khó
Cùng dắt nhau qua quãng đời sinh viên

Rồi mai đây bước danh lợi phồn hoa
Khi anh có tiền ta đi uống rượu
Giống công tử Bạc Liêu
Giờ ghét nhau, ghét nhau thật nhiều
Giờ ghét nhau như sếp đì nhân viên
User Posted Image

Một đàn ông một đàn bà
Nhạc : Một rừng cây một đời người)

Sung sướng thuộc về đàn bà
Đau khổ đó là đàn ông
Ai đã từng là đàn ông
Cũng đều khó chịu vì đàn bà
Đàn ông không đẹp như đàn bà
Đàn ông không chăm sóc đàn bà..là sai...
Son phấn thuộc về đàn bà
Ăn nhậu đó là đàn ông
Hút thuốc là đàn ông
Ăn hàng đó là đàn bà
Đàn ông trung thực hơn Đàn bà
Đàn ông cơ bắp hơn đàn bà...phải không ?
Là đàn ông đi lính và làm cha
Đóng chuồng heo rồi quét nhà
Hết việc xong là có việc
Người đàn bà chẵng buông tha thằng đàn ông chúng ta
Khi nghĩ về vợ mình
Tôi thường nghĩ vợ người ta
Khi nghĩ về vợ người ta
Tôi thường đánh đập vợ mình
Vợ người ta không già như vợ mình
Vợ người ta không đanh đá như vợ mình..phải không?


bởi: Guest trong Jul 4 2007, 09:50 AM

Quá hay ! Ông But Tre mà sống lại chắc cũng phải nể
chín mười phần !

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com