Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

nhannghia's blog

Nói thật đó nha, ai tin lỗ ráng chịu

NỖI NIỀM BIẾT NGỎ CÙNG AI?

 

Chuyện tôi nói ra ở đây chưa chắc đã có thật. Chắc bạn sẽ cho tôi là dở hơi, nhưng xin bạn kiên trì một chút.

Như bạn đã biết, Rùa nhờ tính kiên trì mà thắng Thỏ kiêu ngạo. Quả thực chiến thắng ấy đã từng khiến nhiều người tâm phục khẩu phục, nhưng ở thời buổi @ và “cực hot”, “siêu hot” thì cái cẩn thận như anh Rùa không được người ta khoái là mấy.

Tôi nói không cường điệu chút nào.

Ở một lớp học bên bờ suối, Sói già đang dạy cho một Cừu non cách tránh mối nguy hiểm có thể đến từ một con Cọp rụng răng. Vốn hâm mộ anh Rùa, Sói ta nói khá nhiều những biện pháp, cách thức để tránh tai hoạ. Lũ Cừu dưới lớp kêu lên be be:

-         Ui dzời ơi! Làm gì có chuyện đó mà thầy Sói lo cho chóng “rụng răng”. Mà thầy Sói nói dài dòng nghe nhức đầu quá, bọn em đề nghị có cách nào để bọn em không cần biết mớ kiến thức này mà vẫn có thể tránh được hiểm hoạ từ con cọp già không?

-         Không thể có cách nào khác được. Sói ôn tồn cùng bọn Cừu.

-         Nếu thế thì bọn em không nghe nữa đâu. Thôi chào thầy Sói nhé.

Sói đành để bọn Cừu ra về khi bài học chưa kết thúc.

Nghe đâu con cọp ở khu rừng ấy hôm sau bị đau lợi, một phen hú vía cho Cừu.

Ngoài đời thì không có sự may mắn bất ngờ ấy.

Câu chuyện của tôi là thế. Tôi chắc không còn phải nói rằng: “Nỗi niềm biết ngỏ cùng ai”.

TÂM SỰ BÊN LỀ Ở TRONG NGHỀ GIEO CÁI CHỮ

Đã là bộc lộ tâm sự thì trước hết chúng ta cần cho người khác biết đúng hoàn cảnh của mình. Nghề mình nói ở đây là nghề “gõ đầu trẻ” với công việc “đêm khuya thầy chưa ngủ” như có bài hát ngợi ca.

Chẳng biết ở người khác thế nào, chứ mình thấy khá tự tin với công việc này, hay nói cách khác là mình thích hợp được với nghề. Rồi năm qua tháng lại, thấm thoắt đã bảy mùa tựu trường kể từ khi mình vào nghề. Những ký ức về lớp học sinh đã ra trường là cái mình tích luỹ. Nhớ năm thứ 4 vào nghề, mình dạy hai lớp 12, và chủ nhiệm một lớp 12, học sinh đi thi tốt nghiệp trung học về nhóm họp lại khoảng chừng 20 đứa ngay tại nhà mình. Hỏi bọn nó làm bài ra sao, đứa nói làm được, đứa nói cô giám thị dễ, nó ‘quay’ được hết luôn. Nghe hơi buồn, nhưng cũng cười vì niềm may mắn bất ngờ cho nó. Lại có đứa nói em không hiểu một câu hỏi trong đề phải làm ra sao. Mình phân vân, đến khi xem lại giáo án thì đúng là mình chưa nói kỹ, mới chỉ khai thác thoáng qua. Kết quả thi năm đó không có gì bi quan, nhưng để lại một bài học cho mình: Học sinh làm bài được hay không cũng nhờ sự hướng dẫn của giáo viên. Quả là ‘Không thầy…’.

Năm sau nữa, lại có một sự kiện hơi ồn ào. Môn mình dạy điểm thấp “đụng sàn”. Thôi thì mấy vỵ kỳ cựu còn vậy, huống chi mình thì chưa nhiều năm kinh nghiệm, ai chấp nhặt làm gì. Nhưng cũng băn khoăn, nếu mình “cứng” hơn chút nữa, biết đâu kết quả đã chẳng tốt hơn ở những lớp mình dạy. Có một lớp mà mình rất mến, thân tình như là lớp chủ nhiệm, có một vài em học khá bộ môn của mình mà lại rớt tốt nghiệp vì chính môn đó, thật là một nỗi buồn khó quên.

Đến năm nay. Xem xét lại từng bài, tìm ra những khuyết điểm để bổ sung. Học sinh lèo nhèo kêu dài quá.

Họp phụ huynh, nhiều vị có ý kiến nói con em họ đòi đổi người này người khác dạy cho lớp. Và lý do là thầy dạy em không hiểu. Mình trả lời phải xem coi không hiểu chỗ nào, và tại sao không hiểu. Không hiểu là do em không thể hiểu do mất kiến thức căn bản hay là tại thầy cô chưa dạy hết kiến thức của bài. Họ thôi không nói nữa.

Có học sinh hỏi: Thầy có bí quyết gì để học môn…?

Mình trả lời: Học thì không có bí quyết.

Theo ý học sinh bây giờ, thì các em đến lớp đây, ngồi đây, rồi ông thầy làm sao cho tui hiểu bài trong khi tui vẫn thoải mái chuyện trò với bạn, tui không cần ghi bài, không soạn bài và không cần suy nghĩ làm bài. Nhiệm vụ của thầy là truyền ‘võ công’ thâm hậu đi, và tui không cần học mà vẫn có thể giỏi.

Chao ôi, học là quá trình tiếp thu kiến thức. Và học sinh phải chủ động tiếp thu kiến thức. Vĩ nhân sư phạm nào có thể làm được yêu cầu nhỏ bé trên kia của các học sinh thân yêu của tôi? Bạn có thể chỉ cho mình, để mình hoàn thành câu khẩu hiệu “Tất cả vì học sinh thân yêu”.

 


bởi: nhannghia trong Jan 10 2010, 07:34 PM

rất cám ơn bài viết hữu ích của Đố Ai Biết
, nhưng sao thấy wen wen vậy ta(?) hình như là người iu...ý lộn, người quen cũ?

bởi: Guest trong Jan 13 2010, 06:49 PM

Người quen thì tất nhiên là cũ rồi.hjhj

bởi: nhannghia trong Jan 13 2010, 08:36 PM

ai mà không xưng danh tánh dzậy ta?

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com