Mọi thứ đều trở nên vô nghĩa, nhìn thời gian vụt qua trong sự chán nản tột cùng, đôi tay bé nhỏ không còn đủ sức để níu kéo, đôi chân cũng không còn đủ vững vàng để bước tiếp trên con đường tình yêu huyền ảo của hai đứa mình. Con tim anh đã yêu em cứ tưởng như là sẽ mãi mãi vậy mà giờ đây nó cũng không còn đủ kiên trì để mong chờ và hi vọng.Với anh cuộc sống giờ đây chỉ là cảm giác lạnh lẽo, cô đơn, buồn tẻ... cùng nước mắt.......... ANH NHỚ EM !Em Yêu,Có cánh hoa nào mà không tàn úa ? Có hạnh phúc nào mà chẳng hư hao Có cuộc đời nào mà chẳng xuống thấp nên cao Có môi nào chưa dừng vì tiếng nấc Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi Và có những chiều em cảm thấy đơn côi Hãy về đây dựa vai anh mà khóc Kể cho anh chuyện đời gai góc Chia sớt cho anh cảm giác xót xa Vì anh suốt đời là một sân ga Đón nhận buồn vui con tàu em trở đến Và có một ngày con tàu em rời bến Sân ga này sẽ vẫn mãi còn đây ...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy Hãy trở lại dựa vai anh mà khóc Than thở với anh rằng đời người lừa lọc Xẻ bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian Em luôn có bờ vai anh để khóc Em sẽ không bao giờ bị lẻ loi cô độc Em không bao giờ thiếu một bờ vai Em không bao giờ thiếu một vòng tay Khóc đi em ... dựa vào vai anh mà khóc !
VnVista I-Shine© http://vnvista.com