Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

" Phàm Nhân " Chân Mê Quán

Thơ, Hoa và Súng "Made in Việt Nam" Number One

Thơ, Hoa và Súng "Made in Việt Nam" Number One

Trích:
Nguyên văn bởi bioclonev1
Đúng là lão tổ có khác. Còn việc PNTT sau khi kết thúc có ai bàn luận không thì không biết rõ bởi vì đó là việc tuơng lai. Biết đâu sau này khi truyện kết rồi thì lại có người nhìn ra những cái hay,cái khác cái mới để mà bàn. Như mấy bài thơ cũng vậy. Người viết và người đọc lúc mấy bài thơ ra chưa chắc họ suy nghĩ sâu xa gì cho lắm. Vậy mà tới lúc đi học thì ôi thôi một câu thơ bôi ra cả bài luận cũng được(ta hận nhất là bài Tây Tiến a). Còn Tru Tiên thì như lão tổ nói, nó có nhiều hố chưa lấp, đọc nó xong cứ như cục nghẹn ở cổ. Cứ phải lâu lâu uống nước cho nó trôi xuống cho đỡ tức. Vả lại nó thiên theo hướng tình cảm, như cái Romeo và Juliet, nội dung cũng không có gì phức tạp lắm vậy mà tới thời nay vẫn còn bàn đấy thôi. Nói chung truyện tình cảm(nhất là theo hướng bi lụy) thì có ưu thế hơn nhiều thể loại khác.
Sao hận Tây Tiến thế ? Hay là giống ta, yêu nhất nên hận nhất vậy ?!.

Lửa Hận Rừng Xanh cũng có 1 đoạn chép từ Tây Tiến có cải biên câu đầu:
Ai lên sông Hắc chiều thu ấy
Có nhớ hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa

"Người Việt dùng hàng Việt". Theo ta làm trai Việt ngâm thơ Việt ko thể ko ngâm Tây Tiến, luyện chưởng Việt ko thể ko luyện LHRX.

P.S: Ta đã khuyến đạo hữu nào chưa đọc LHRX thì trong lúc chờ bi PNTT nên luyện LHRX mà chả thấy ma nào phản ứng nhẩy? Ko muốn uổng 1 đời trai Việt thì vào đây: http://www.loidich.com/library/?do=e...detail&id=3946 !

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com