HL: Ta lại hỏi ngươi, Nguyên Yểm, Lục Cực và mấy vị Thánh tổ đạo hữu hiện đang ở đâu, vì sao không ai ra mặt quét sạch đám minh trùng này. Ta nghe nói, bọn họ tại thời điểm minh trùng xuất hiện, liền phần lớn mất tích một cách quỷ dị. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Hắc Hồ Thành Chủ: Về phần ba vị Thuỷ tổ đại nhân và các vị Thánh tổ tiền bối khác hiện tại đang ở..." Ông lão gầy ốm nghe vậy, lập tức trong lòng cả kinh, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ do dự.
HL: Có phải đám người Nguyên Yểm, Lục Cực đang ở đối phó với Minh Trùng Mẫu kia hay không, bọn hắn cũng thông báo không được dễ dàng tiết lộ tin tức này ra ngoài phải không?
HHTC: Thì ra là tiền bối đã biết về việc của Minh Trùng Mẫu, nếu như vậy thì tất nhiên vãn bối không cần phải dấu diếm điều gì. Thực ra vãn bối biết cũng không nhiều lắm, mà lại còn phải sau mười năm kể từ khi chuyện xảy ra mới nhận được tin này. Được biết là, những con Minh Trùng mới xuất hiện ở Thánh giới chính là ma trùng bình thường mà thôi. Chỉ vì chúng nhiễm phải một chút khí tức của Minh Trùng Mẫu ở trong phong ấn thoát ra nên mới biến dị thành hung ác như vậy. Những ma trùng này sau khi biến dị thành Minh Trùng, chẳng những thực lực tăng lên rất nhiều ma khả năng sinh sản của chúng cũng vọt lên mấy chục lần. Bởi vậy những Minh Trùng này nếu không diệt hết thì càng lúc chúng sẽ càng nhiều, cuối cùng trở thành đại họa của Thánh giới chúng ta.
Dựa vào những tin tức mà vãn bối có thì ba vị Thủy Tổ đại nhân cùng các Thánh Tổ khác đang ở nơi được bố trí Thủy Ấn để đối phó với Minh Trùng Mẫu. Lúc mới đầu mọi chuyện tựa như diễn ra vô cùng thuận lợi, nhờ có nhiều tu sỹ cao thâm ở các giới khác đến giúp nên phong ấn của Minh Trùng Mẫu liên tục được củng cố. Nếu cứ như vậy thì rất có khả năng phong ấn sẽ được phục hồi lại như mới. Nhưng từ hai mươi năm trước, khu vực thủy ấn mất hẳn đi liên hệ với bên ngoài, hoàn toàn không có tin tức nào từ trong đó được truyền ra. Lúc này không ai biết được rốt cuộc bên trong đó đã sảy ra chuyện gì.
Tà Liên: Tin tức đó là do Nguyên Yểm đạo hữu vội vàng dùng một loại bí thuật mới truyền ra được, nhưng lại hết sức mơ hồ. Trong đoạn tin nửa rõ nửa mờ đó nói là nơi bố trí thủy ấn đột nhiên phát sinh biến cố. Đầu tiên là Minh Trùng Mẫu chui ra khỏi phân nửa cấm chế, hơn nữa không biết nó đã dùng thủ đoạn nào mà đưa tất cả bọn họ đến trấn áp bên trong thủy ấn. Nhưng cũng may là con Minh Trùng chúa này vẫn chưa thực sự thoát khỏi vây khốn nên cũng không thể rời khỏi đó được. Đương nhiên cũng bởi vì năng lượng mà nó tiêu hao trong lúc vùng vẫy khá nhiều, cuối cùng lại tiến vào trạng thái ngủ say. Nguyên nhân của những Minh Trùng mới xuất hiện ở Thánh Giới lúc này là bởi vì bị ảnh hưởng khí tức của Minh Trùng Mẫu vô ý phát ra trong lúc ngủ.
Mà đây cũng là tin tức duy nhất và cuối cùng được truyền ra từ trong thủy ấn, sau đó hoàn toàn không còn nghe ngóng thêm được điều gì nữa. Xem ra trước khi Minh Trùng Mẫu ngủ say đã kịp thi triển một thủ đoạn nào đó làm cho thủ đoạn ban đầu của Nguyên Yểm đạo hữu bị vô hiệu.
HL: Tà Liên đạo hữu vẫn còn chưa chịu nói hết! Nếu đúng như những gì đạo hữu đã kể, vậy thì những Thánh Tổ còn ở bên ngoài như ngươi đã phải sớm hành động mới đúng, cớ sao lại đợi chờ đông người tụ tập mất thời gian như vậy? Hơn nữa từ đầu đến giờ ta vẫn chưa nghe được nguyên do tại sao chúng ta lại không thể vừa tiến hành trấn áp Minh Trùng Mẫu, vừa đến chiếu cố cho các đạo hữu đang bị giam hãm bên trong cấm chế?
TL: "Hàn đạo hữu có biết người đầu tiên có được tin tức trong thủy ấn là ai không? Hừ, chính là người mà đạo hữu đã nhầm lẫn với ta đấy. Ngay từ đầu tin tức trong thủy ấn đã được truyền đến tay của tỷ tỷ ta. Cũng bởi vì bọn Nguyên Yểm cảm thấy bên ngoài chỉ có mình Bảo Hoa mới có khả năng giải cứu cho bọn họ.
HL: Nói như vậy thì chủ trương để cho các ngươi đợi đến giờ mới được hành động, lại thông báo là không thể vừa tiến hành gia cố cấm chế vừa giải cứu người chính là do Bảo Hoa đạo hữu sao?
TL: Xem ra Hàn đạo hữu cũng hiểu biết đôi chút về sư tỷ ruột thịt của ta. Không sai, năm đó nàng đã triệu tập tất cả các Thánh Tổ ở bên ngoài bọn ta một lần. Tiếp đó lại lấy tin tức do Nguyên Yểm truyền ra cho bọn ta kiểm chứng, xác thực là tin tức này không hề giả dối. Nếu không, lúc này nàng không phải Thủy Tổ của Thánh giới thì sao bọn ta phải nghe lời của nàng làm gì. Dựa theo những gì nàng biết, ở cuối đoạn tin tức mơ hồ do Nguyên Yểm truyền ra ám chỉ là tuy Minh Trùng Mẫu có thể lợi dụng một bộ phận uy lực của cấm chế để vây hãm bọn họ, nhưng nó vẫn chưa ổn định nên đến một chu kỳ nhất định sẽ bị yếu đi. Hơn mười năm sau là sẽ đến thời kỳ suy yếu của tòa cấm chế cổ xưa đó. Nhưng lúc đó cũng chính là thời điểm mà cấm chế tác dụng lên Minh Trùng Mẫu trở nên mạnh nhất. Vì thế bất kể là để trấn áp Minh Trùng Mẫu hay giải cứu bọn Nguyên Yểm thì đây cũng chính là thời điểm cực kỳ thuận lợi. Còn vì sao mà không chiếu cố cho các đạo hữu bị vây cũng chính là chủ ý của Bảo Hoa. Bởi vì nàng vừa mới nhận được tin tức của Nguyên Yểm là đã liền âm thầm vượt qua biển côn trùng ở vòng ngoài, lẻn vào bên trong thủy ấn tra xét cẩn thận rồi mới đưa ra quyết định. Còn thật giả thế nào thì các đạo hữu hãy tự đưa ra phán đoán đi. Nhưng ít nhất là những Thánh Tổ chúng ta đây đều cho rằng đó là sự thật. Dù sao chúng ta cũng đã từng cố thủ ở thủy ấn nên hiểu biết đôi chút về tòa cấm chế thượng cổ đó. Mà kể cả Bảo Hoa có thần thông rất to lớn nhưng cũng không thể qua mặt sự hiểu biết của ta. Hơn nữa nàng cũng không có lý do gì mà động chân giấu tay trong việc này. Dù sao nàng cũng chính là một thành viên trong Thánh giới, làm sao lại có thể không để ý đến an nguy của Thánh giới được.
TL: Lần tra xét đó của Bảo Hoa đã khiến cho Minh Trùng Mẫu cảnh giác. Mặc dù con hung trùng này ngủ say nhưng biển côn trùng vây quanh thủy ấn đã đông hơn gấp cả chục lần. Hơn nữa lẫn trong đó là những con Minh Trùng cực kỳ đáng sợ, ngay kể cả những tu sỹ bậc Thánh Tổ như chúng ta nếu gặp cũng đành lùi xa ba bước, tuyệt đối không dám dây dưa. Cho nên việc tra xét tình hình cụ thể của thủy ấn đối với chúng ta thật là lực bất tòng tâm.
Là một loài khác toàn thân đỏ rực, thân thể không dài quá một thước, rất quỷ quái. Loại Minh Trùng này chưa từng xuất hiện ở các địa phương khác trong Thánh giới. Chúng chỉ tồn tại trong biển trùng quanh thủy ấn, hơn nữa số lượng cực kỳ thưa thớt, đoán chừng không quá ngàn con. Loại trùng này có khí tức rất thấp, giỏi lắm khoảng cỡ Luyện Hư mà thôi. Hơn nữa thần thông của chúng cũng chỉ có hai loại. Nhưng vậy thôi mà chúng đã khiến một số vị đạo hữu có ý định xâm nhập vào biển côn trùng bị thương nặng, thiếu chút nữa là bỏ mạng trọng đó. Ngay cả ta đây cũng không dám nếm thử món này. Rất đơn giản, một là thuấn di, một là tự bạo! Một khi loại Minh Trùng toàn thân đỏ như máu này thuấn di là người ta không thể tránh né được. Chỉ cần vừa nhìn thấy, thì trong khoảnh khắc sau đã ở sát bên mình, cho dù là dùng bảo vật nào để phòng ngự đi nữa đều không thể ngăn cản nổi chúng. Mà ngay khi chúng tự phát nổ, bất kỳ là công pháp hay bảo vật cũng không có tác dụng. Chỉ có thể cố gắng dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ mà thôi. Nhưng như vậy vẫn chưa phải chuyện tệ nhất, đáng sợ hơn là uy lực do chúng phát nổ còn làm cho linh hồn của tu sỹ bị ô uế. Ngay cả các phân thân ở nơi khác cũng ảnh hưởng mà bị thương nặng. Một số người có linh hồn không mạnh mẽ, chỉ sợ là sẽ lập tức bỏ mạng trong đó. Sau lần Bảo Hoa xem xét thủy ấn, dưới sự uy hiếp của biển trùng, kể từ đó không ai dám mạo hiếm xâm nhập vào trong đó nữa.
TL: Sở dĩ không lâu nữa chúng ta mới hành động là bởi vì phải đợi các đạo hữu đến từ các giới diện khác như Kim huynh và Hàn huynh. Như vậy thì khả năng thành công sẽ được tăng lên nhiều hơn. Mà ngoài ra còn phải đợi Bảo Hoa luyện chế xong hai bảo vật chuyên dùng để đối phó với loài trùng tự phát nổ đó. Theo lời của nàng, nếu như có thêm hai bảo vật này thì chắc chắn sẽ đối phó được với chúng.
TL: Cho đến lúc này, ngoại trừ Hắc Viêm giới thì các giới diện tiếp giáp với Thánh giới chúng ta đều đã tiếp tục phái người đến một lần nữa, dù không thể bằng được lần đầu tiên nhưng cũng có nhiều hơn bốn mươi người. Thậm chí Thiên Nha giới hùng mạnh nhất trong số đó còn đã phái một mạch đến chín tên Đại Thừa, ngay cả Đồng Nha Lão Nhân trong truyền thuyết cũng tự mình quá bộ đến bản giới rồi. Danh tiếng của Đồng Nha đạo hữu giữa tất cả các giới diện thậm chí còn trên cả ba đại thủy tổ của Thánh giới chúng ta, nên đạo hữu có nghe qua thì cũng không có gì là lạ cả. Sở dĩ hắn đích thân đi vào Thánh giới là vì nghe nói trong số các cường giả của giới hắn trong chỗ Thủy Ấn, có một người là con cháu trực hệ được Đồng Lão cực kì xem trọng, chính vì thế mới không thể không tự mình ra mặt.
TL: Hoàng đạo hữu có thể coi là người tu luyện Thổ Kiền ma công - một loại ma công thuộc tính thổ - đến trình độ cao nhất trong Thánh giới của bọn ta. Chỉ cần hắn ở trong sa mạc thì ngay cả Thủy tổ Ma tộc như Bảo Hoa hắn cũng có thể mạnh mẽ chống đỡ được đôi chút. Huống chi Hoàng lão quái này luôn độc lai độc vãng, từ trước tời giờ hắn cũng không dễ dàng qua lại với ai, thế nên ở này tổ chức tụ họp tự nhiên có thể khiến những đạo hữu khác yên tâm hơn một chút.
Ngay khi hai chân chạm đất, ánh mắt Hàn Lập liền hướng về phía cửa điện đang tỏa ánh vàng rực rỡ nhìn lướt qua, trên mặt hắn bất chợt lộ vẻ kinh ngạc.
Với thần niệm mạnh mẽ của hắn ấy vậy mà không thể trực tiếp xuyên thủng vào trong cung điện màu vàng trước mắt, từ đó có thể thấy được tòa cung điện này thật sự không tầm thường, có lẽ đây chính là một trong những bảo vật quan trọng nhất của **** lão quái. Chẳng qua lúc này có một lão già tóc vàng đang ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, khiến cho Hàn Lập có vài phần chú ý. Khuôn mặt lão già này trông bình thường, đầu đầy tóc vàng, trên người mặc một bộ áo dài màu xám, quanh cơ thể có một vòng sáng màu vàng bay lên bay xuống, coi bộ hắn đã đem thiên địa nguyên khí thổ thuộc tính khống chế đến trình độ tùy tâm sở dục. Hiển nhiên vị này chính là chủ nhân của thành đất bên ngoài, một trong những Thánh Tổ Ma giới, **** lão quái. Tên Thánh tổ Ma tộc này quả nhiên đã đem ma công thổ thuộc tính tu luyện tới trình độ cao nhất.
Chỉ thấy chín người này có nam có nữ, có già có trẻ, nhưng cả đám ai nấy đều có vẻ mặt lạnh như băng, mặc trên người đủ các loại chiến giáp với đủ loại hình dạng cực kỳ quái lạ, có loại giống như từng mảnh ghép lại, có loại giống như dùng vô số lông vũ kết thành. Mà trong đám chín người này, có tám người đứng xung quanh rìa pháp trận, chỉ có một lão già mặt mày vàng vọt, âm trầm đứng ở giữa. Khí tức trên người lão già này có vẻ như cùng với tám người còn lại không khác lắm, nhưng sau khi ánh mắt hắn lạnh lùng đảo qua khắp bốn phía, bất kể là ai đi nữa đều không tự chủ được cả người run lên, giống như trong nháy mắt tinh thần bọn họ bị đóng băng một cách quỷ dị. Sắc mặt của toàn bộ đám lão tổ Đại Thừa ở đây phải biến đổi, ánh mắt nhìn về phía lão già kia lập tức lộ ra vẻ sợ hãi. Cũng có người thấp giọng nói một câu "Đồng Nha Lão Nhân", rồi không dám nói thêm gì nữa.
Khuôn mặt Bảo Hoa tỏa ra ánh sáng lấp lánh, ánh mắt quét qua bốn phía, thần quang trong mắt mười phần rực rỡ, xem ra nàng đã hồi phục lại toàn bộ nguyên khí như lúc ban đầu. Bảo Hoa nhưng khi ánh mắt đảo qua Hàn Lập, lập tức trên mặt nàng không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên. Hiển nhiên vị cựu Thủy tổ Ma giới này cũng không thể ngờ đến, chỉ sau một thời gian ngắn không gặp, Hàn Lập liền trở thành một gã tu sĩ Đại Thừa.
BH: Xin đạo hữu yên tâm, nếu lúc trước thiếp thân dám nhận những tài liệu này từ những đạo hữu khác, tự nhiên ta đối với việc luyện chế thành công hai bảo vật này hoàn toàn nắm chắc. Hai bảo vật này đúng là được mô phỏng theo Tinh Nguyệt Kỳ và Huyễn Thiên Kính. Thiếp thân đặt tên cho hai bảo vật này là Lạc Tinh Phiên và Tiểu Huyễn Thiên Kính. Ta sớm đã nghe qua danh tiếng của hai Huyền Thiên Chi Bảo này, trong đó Tinh Nguyệt Kỳ là một trong số ít những bảo vật có thể mượn lực lượng của sao trời để sử dụng, mà Huyễn Thiên Kính kia lại càng là bảo vật có thần thông tối cao có thể che khuất cả bầu trời. Tinh Nguyệt Kỳ và Huyễn Thiên Kính kia cho dù là trong số những Huyền Thiên Chi Bảo nổi danh đi nữa cũng là hai bảo vật nghịch thiên được xếp thứ hạng đầu, Lạc Tinh Phiên và Tiểu Huyễn Thiên Kính này nếu có thể phát huy được năm sáu phần trăm uy lực của hai bảo vật kia thôi thì cũng đã là quá tốt rồi. Chẳng qua theo tính toán của ta, bao nhiêu đó cũng đủ để ứng phó với đám minh trùng tự bạo này rồi.
BH: Liên quan đến những tin tức về thủy ấn thu được lúc trước, chỉ sợ không ít đạo hữu ở đây có ý muốn tận mắt nhìn thấy. Nếu đã như vậy, lúc này thiếp thân sẽ đem tin tức này công khai, để các vị đạo hữu tự mình quan sát, cũng là chân chính giúp các vị an tâm phần nào. Bảo Hoa lúc này tay áo run lên, lập tức một quả cầu thủy tinh đen như mực bay ra, rồi lơ lửng trong không trung xoay tròn liên tục. Sau khi một tiếng "Phốc" vang lên, vô số ký tự phát ra ánh sáng năm màu từ phía trên bay ra, rồi quay tròn một vòng, lập tức hóa thành một đoạn tin tức không trọn vẹn. Quả nhiên nội dung của đoạn văn tự này không khác nhiều lắm so với những gì hắn nghe được từ Tà Liên lúc trước, quả thật là tin tức do Nguyên Yểm truyền ra, có lẽ là do vội vã nên chỉ thông báo rằng những người liên quan đã bị vây khốn trong thủy ấn, đồng thời cũng đưa ra một số yêu cầu trợ giúp, mặc dù đoạn tin tức không trọn vẹn này làm cho một số chi tiết trở nên mơ hồ khó hiểu, nhưng nếu cẩn thận suy đoán, thì quả thật là có một số lời cảnh cáo như vậy.
Quạ: Lão phu chỉ vì cứu người mà đến, cái gì mà minh trùng tự bạo, hay là Minh Trùng Mẫu gì đó, chỉ cần không ảnh hưởng đến lão phu thì ta không quan tâm.
Hàn Lập lại nhân cơ hội này, ánh mắt cẩn thận đánh giá lão già mặt mày vàng vọt kia. Ngay từ lúc ban đầu, hắn đã phát hiện vị Đồng Nha Lão Nhân này, chưa cần biết thần thông ra sao nhưng thần niệm chắc chắn vượt xa những tu sĩ Đại Thừa thông thường khác, thậm chí có thể còn mạnh hơn cả Thủy tổ Ma tộc như Bảo Hoa, nhưng nếu so với hắn thì rõ ràng vẫn còn kém hơn một bậc. Dù sao bản thân hắn đã trải qua nhiều kỳ ngộ, bên cạnh đó hắn còn tu luyện nhiều loại bí thuật tăng cường thần niệm, hiển nhiên thần thức của hắn mạnh mẽ gần như gấp mấy lần so với tu sĩ Đại Thừa thông thường.
BH: Đồng Nha đạo hữu, ngươi vì cứu người nên sốt ruột, những đạo hữu tại đây đều có thể hiểu được. Nhưng ngươi cần gì phải hành động theo cảm tính như vậy. Ta có lẽ chưa nói cho ngươi biết, việc này không phải là không có năng vẹn cả đôi đường. Tu sĩ Đại Thừa ở đây có thể nói chuyện ngang hàng với lão già mặt mày vàng vọt cũng chỉ có vị cựu Thủy tổ Ma tộc này mà thôi.
Quạ: Hừ, điều này thì chưa chắc à. Ai chẳng biết trong ba vị Thủy tổ của Ma giới, Bảo Hoa ngươi chính là kẻ lắm mưu nhiều kế nhất, luôn được mọi người xung tụng là trí ma.
Bảo Hoa nghe vậy, hai đầu lông mày không khỏi khẽ nhăn lại, nhưng sau khi suy nghĩ, liền mỉm cười, rồi môi nàng đột nhiên mấp máy, không phát ra bất cứ âm thanh gì, trực tiếp hướng lão già kia truyền âm.
Vẻ mặt Đồng Nha Lão Nhân từ đầu vẫn luôn lạnhh lùng nghiêm nghị, nhưng chỉ một lát sau, liền hai con ngươi chợt thu nhỏ lại, sắc mặt biến đổi nói một câu: "Bảo Hoa, lời ngươi vừa mới nói có thật không. Nếu có một chút giả dối nào trong đó thì..."
BH: "Là thật hay giả, đạo hữu khi nhìn thấy vật này chắc chắn có thể xác định được." Ánh sáng trong mắt Bảo Hoa lóe lên, một cánh tay nâng lên, lập tức một tia ánh sáng bắn ra, sau khi nhoáng lên một cái liền rơi vào trong tay của lão giả mặt mày vàng vọt kia.
Lão già mặt khoặm cẩn thận mở bàn tay ra, trong đó liền hiện ra một chiếc lông chim màu đỏ thẫm lấp lánh long lanh trong suốt, tựa như được tạc từ thủy tinh. Vẻ mặt Đồng Nha Lão Nhân lúc xanh lúc đỏ, sau khi nhìn chăm chú vào chiếc lông vũ trong tay một lát, cổ tay hắn chợt vung lên, ném nó trở lại, đồng thời hít sâu một hơi và nói với Bảo Hoa: "Bảo Hoa, thật không ngờ người lại có vận may lớn như thế, có thể gặp qua vị đại nhân kia. Nếu đã thế, nể mặt vị đại nhân đó, ta sẽ tin ngươi một lần, đem thứ được gọi là kế sách vẹn toàn nói ra đi, ta thử nghe qua xem sao."
BH: Thực ra cách đây nửa năm ta đã lẻn vào chỗ Thủy Ấn một lần. Ta có thể làm được việc này do một mặt có tu luyện vài loại thần thông ẩn nấp khá huyền hiệu, mặt khác là nhờ chiếc Tiểu Huyễn Thiên Kính mới luyện chế ra này. Có sự che chở của bảo vật này thì ta mới có thể không đánh động đến những con sâu keo kia, cố gắng lẻn vào chỗ Thủy Ấn, từ đó phát hiện ra một số thay đổi mới. Đó cũng là nguồn gốc của phương pháp vẹn toàn đôi bề mà ta vừa đề cập với Đồng Nha đạo hữu. Do sức mạnh phong ấn ở chỗ Thủy Ấn nên ta vẫn không thể tiến sâu vào trong được, chỉ có thể ở một chỗ sát biên quan sát. Theo quan sát của ta thì dường như phong ấn thượng cổ đã xảy ra một số thay đổi. Về một mặt nào đó thì lần thay đổi này là chuyện đáng mừng. Bởi vì, ta phát hiện ra rằng dường như phong ấn thượng cổ vốn đã tan vỡ quá nửa kia đang tự động khôi phục lại. Mặc dù rất chậm chạp nhưng hoàn toàn chính xác là nó mạnh mẽ hơn lần trước ta quan sát, phảng phất như bản thân nó có linh tính nhất định.
”Vừa rồi ta nói sức mạnh phong ấn tăng lên là chỉ phần không bị Minh Trùng Mẫu khống chế mà là phần sức mạnh do phong ấn kiểm soát. Dù mức độ tăng của phần sức mạnh này không đáng kể gì với tổng thể sức mạnh của phong ấn, nhưng điều đó cũng nói lên rằng không thể xem thường sức mạnh của bản thân phong ấn của, chúng ta vẫn có thể dựa vào nó đôi chút." Đôi mắt Bảo Hoa nhấp nháy, nàng nói.
"Lần thám thính trước ta đã phát hiện ra chỗ Minh Trùng Mẫu sống và chỗ bọn Nguyên Yểm đạo hữu bị giam cầm trong Thủy Ấn là khác nhau. Bất kể kích thích cấm chế ở chỗ nào cũng sẽ lập tức đánh động tới Minh Trùng Mẫu. Chính vì thế kế hoạch ban đầu của ta là định tập hợp sức mạnh của mọi người trấn áp con Minh Trùng Mẫu kia, sau đó mới giải cứu bọn Nguyên Yểm đạo hữu. Tất nhiên, làm như vậy thì hậu quả sẽ là chọc giận đến con Minh Trùng Mẫu kia, vì thế nó sẽ thúc dục sức mạnh của phong ấn đối phó với các đạo hữu bị nhốt trước. Do đó, bọn Nguyên Yểm đạo hữu sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng sau khi ta phát hiện ra phong ấn thượng cổ kia có linh tính thì lại nảy ra ý tưởng trợ giúp nó đoạt lại phần sức mạnh đã bị cướp kia. Nếu có thể thành công thì chẳng những trước hết bọn Nguyên Yểm đạo hữu có thể thoát khốn mà sau khi sức mạnh của phong ấn thượng cổ khôi phục, nhất định Minh Trùng Mẫu sẽ lại bị áp chế, nói không chừng không cần chúng ta bỏ quá nhiều sức cũng có thể mượn sức mạnh phong ấn để trấn áp được Minh Trùng Mẫu."
Quạ: Ta nghĩ rằng cho dù phong ấn thượng cổ kia thực sự có linh tính như lời ngươi nói thì ngươi cũng có gì chắc chắn không để cho chúng ta còn phối hợp hành động. Nếu không có phong ấn thượng cổ giúp đỡ thì chỉ sợ việc chúng ta muốn đoạt lại phần sức mạnh đã bị Minh Trùng Mẫu kiểm soát là chuyện không tưởng. Dù sao thì con hung trùng này là dạng sinh vật mà ngay cả Chân tiên thượng giới cũng không thể tiêu diệt, chỉ cần có chút sai lầm là chúng ta sẽ rơi vào nguy hiểm. nếu chúng ta cũng bị giam trong Thủy Ấn thì các giới sẽ không tùy tiện phái người đến lần nữa đâu.
BH: “Đồng Nha huynh yên tâm, nếu ta đã có ý tưởng này thì tất nhiên cũng có biện pháp để kết nối với phong ấn thượng cổ. Khi xưa ta từng là một trong các Thủy Tổ, canh giữ tại Thủy Ấn hơn mấy vạn năm. Nếu nói về hiểu rõ phong ấn thượng cổ này, hai vị đạo hữu Nguyên Yểm và Niết Bàn cũng thua xa ta. Về chuyện này xin Đồng Nha đạo hữu yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề gì đâu." Bảo Hoa đã tính đến việc này nên đáp.
BH: "Hối hận ư, có lẽ thế! Có điều nếu không làm thế thì sao ta có thể hồi phục tu vi ban đầu nhanh như thế chứ, hơn nữa, lần hành động này nếu có Hàn huynh tham gia thì ta càng thêm tin tưởng."
HL: "Bảo Hoa đạo hữu nói đùa rồi. Tại hạ chỉ là một tên Đại Thừa mới tiến cấp thì có thể có được bao nhiều sức mạnh đây. Đạo hữu đột nhiên ngăn Hàn mỗ lại không phải để nói mấy chuyện nhàm chán này chứ." Hàn Lập ngước nhìn Bảo Hoa, nói đầy thâm ý.
BH: "Thực ra lần này ta muốn cùng đạo hữu làm một giao dịch rất đơn giản. Đó là sau này, vào một lúc nhất định, xin đạo hữu ra tay cuốn lấy một người để cho thiếp thân được rảnh rang đi làm sự việc đã dự định lâu nay.
HL: "Cuốn lấy một người! Đạo hữu không thể nói cụ thể hơn được sao? Người đủ khả năng làm cho Bảo Hoa đạo hữu phải kiêng nể thì chắc chắn không phải là người tầm thường rồi."
BH: "Đạo hữu đừng hiểu lầm, đúng là ngay cả thiếp thân cũng không muốn đối mặt trực tiếp với người này. Nhưng chỉ cần đạo hữu bám lấy đối phương một thời gian thôi, cũng không nhất thiết phải đấu đến sống chết với hắn. Ta nghĩ chỉ chút việc như vậy chắc là không làm khó được đạo hữu. Nếu như Hàn đạo hữu giúp được thiếp thân việc này thì ta sẽ thiếu đạo hữu một món nợ nhân tình rất lớn. Sau này khi đạo hữu cần đến sự giúp đỡ, nếu đủ khả năng chắc chắn ta sẽ không chối từ. Hàn huynh có hứng thú với giao dịch này không?"
HL: "Để được Bảo Hoa đạo hữu mang nợ thì khoản này đúng là không nhỏ chút nào. Nhưng đạo hữu định để ta đối phó người nào thì cũng nên nói cho ta đôi chút về tên tuổi của kẻ đó đi chứ."
BH: "Người này cũng chẳng xa lạ gì với đạo hữu. Hắn chính là..." Gương mặt Bảo Hoa giãn ra như hoa nở, rồi khẽ nhúc nhích bờ môi, truyền âm cho Hàn Lập.
HL: "Là hắn? Đạo hữu đang muốn đùa ta sao? Ta chỉ là một tên Đại Thừa mới tiến cấp thì làm sao có thể giằng co với đối phương đây? Hay là tốt nhất đạo hữu hãy mời người cao siêu khác đi." Hàn Lập nghe xong liền cau mày, không ngần ngại từ chối thẳng thừng.
HL: "Xem ra đạo hữu rất coi trọng Hàn mỗ. Đạo hữu thực sự tin là ta có thể giúp ngươi níu chân người đó sao? Không sợ đến lúc đó năng lực của ta không đủ, lại làm hỏng mất kế hoạch của ngươi?"
BH: "Thật ra người ta định nhờ trước khi tụ hội không phải là Hàn huynh, mà là một người khác. Thần thông của đạo hữu này tuy không thấp, nhưng khả năng cầm chân người kia thành công thì giỏi lắm chỉ được một nửa mà thôi. Còn với Hàn đạo hữu lại khác. Khi ngươi chưa tiến cấp Đại Thừa mà đã có thể đánh ngang tay với những tên Đại Thừa Kỳ bình thường. Lúc này đã tiến cấp rồi, e là thực lực của đạo hữu lại tăng vọt không biết bao nhiêu lần. Không chừng ngay cả thiếp thân cũng chưa chắc đã là đối thủ của đạo hữu. Mà kế hoạch của thiếp thân lần này vô cùng quan trọng, chính vì vậy nên phải chọn mặt để gửi vàng. Cho dù có phải trả một giá rất đắt thì ta cũng sẵn sàng." Bảo Hoa mỉm cười, giữa hai bờ mi còn như ẩn như hiện nét quyết rũ ngọt nào.
HL: "Một khi Bảo Hao đạo hữu đã xem trọng tại hạ như vậy mà còn cự tuyệt thì thật là không phải. Được, vậy ta có thể ra tay giúp đạo hữu một lần. Nhưng ngoại trừ bình đan dược và một lời hứa ra, ta còn một điều kiện khác. Nếu đạo hữu đáp ứng, khi đó ta sẽ cầm chân người đó đúng một ngày một đêm. Như vậy chắc cũng đủ để đạo hữu hành động." Hàn Lập đắn đo một chặp rồi bỗng nhiên cười.
"Nếu đạo hữu lại lãnh đạo Ma giới một lần nữa, ta muốn ngươi không cho người của Ma tộc nhân cơ hội hai giới diện giao nhau mà xâm nhập vào trong Linh giới!" Hàn Lập nhìn chằm chằm Bảo Hoa giằn giọng.
BH: "Tuyệt đối không thể! Hàn đạo hữu không thấy như vậy là quá đáng sao? Chỉ giúp ta một lần mà cũng dám đặt ra điều kiện cỡ này sao?" Khuôn mặt xinh như ngọc của Bảo Hoa trầm lại, giọng nói có vẻ như hơi gượng gạo.
HL: "Tuy ta không biết nội dung cụ thể trong kế hoạch của đạo hữu. Nhưng một khi đã muốn Hàn mỗ cầm chân người nọ thì chắc chắn ngươi đang chớp lấy cơ hội ngàn năm có một này. Hơn nữa hiện nay trong Ma giới, ngoài ta ra thì làm gì có ai sẽ giúp ngươi đây? Hay đạo hữu định đi tìm lão già Đồng Nha không ra gì kia? Kể cả hắn có đồng ý đi nữa thì cái giá phải trả sẽ cao hơn so với Hàn mỗ mấy lần. Hơn nữa không phải ai cũng vì một chút của cải mà chịu tạo cho mình một kẻ địch lớn như vậy."
BH: “Hừ, chẳng nhẽ ngươi không sợ mắc tội với người đó sao?"
HL: "Đạo hữu biết rồi còn cố tỏ vẻ làm gì? Năm đó ta đã có xích mích với người đó rồi, giờ có thêm một lần nữa thì cũng đâu khác biệt gì." Hàn Lập cười khẩy không thèm để ý.
BH: "Nói vậy cũng đúng. Nhưng ta tuyệt đối không thể hủy bỏ Thánh Tế khi hai giới diện xích lại gần nhau. Chỉ là nếu sau này được trở lại lãnh đạo Thánh giới, ta có thể ra lệnh cho những người trong tộc ta không tiến vào địa bàn Nhân tộc của ngươi nửa bước." Bảo Hoa nhăn mặt nhíu mày một hồi lâu mới chậm rãi trả lời.
HL: "Chỉ mỗi Nhân tộc thôi vẫn chưa đủ. Nhân tộc và Yêu tộc ở Linh giới xưa nay luôn đoàn kết với nhau. Nếu Ma tộc các ngươi xâm lấn địa bàn của Yêu tộc thì Nhân tộc ta sẽ không ngồi yên." Hàn Lập trầm ngâm một lát rồi trở nên quyết đoán.
BH: "Được, nếu chỉ giới hạn trong khu vực của hai tộc Nhân và Yêu thì điều kiện này có thể đáp ứng." Mãi đên lúc này Bảo Hoa mới chịu đồng ý sau một hồi cân nhắc.
HL: "Tốt, đan dược này ta sẽ nhận trước, chúng ta lấy ma tâm ra để thề đi. Sau đó còn phải thương lượng chi tiết lần hành động này."