Đọc bài của anh mà em nức nở khóc...ko thể tin em đã ko còn là gì hết trong cuộc sống của anh. Có rất nhiều thứ em chưa kịp nói với ox...
-Là lỗi của em khi quá đột ngột, nhưng...anh có biết anh đã vô tình đến thế nào, để em bị bỏ rơi đến mức nào...
-Là nhớ anh đến không thể nín khóc...nhìn đâu cũng thấy mọi thứ gắn bó với anh, với 2 đứa mình...đường này anh từng chở em qua...xe bus này mình từng đi chung...món này anh thix...Ko ở đâu là ko có anh hiện diện...
-Là vẫn yêu anh nhìu hơn em có thể tưởng tượng, chỉ là bây giờ, tinu ko đủ can đảm xin anh thêm 1 cơ hội...
-Là đau xé lòng, nước mắt chảy ko kịp ngăn mỗi khi anh nói "Ko phải chuyện của anh"
-Là cái ích kỷ, thật sự ko muốn anh quên em đi, anh hãy cứ yêu em, hãy cứ nhớ em như em đang yêu & nhớ anh, có được ko anh?
-Là niềm hạnh phúc khi nghĩ đến sau này sẽ là bx của anh, là cái kết thúc đẹp đẽ cho mọi ước muốn tương lai em đã từng nhìn thấy rõ ràng, để rồi muốn gục ngã thật sự khi biết em ko còn anh nữa...
-Là có lúc, ko còn muốn sống nữa...vô nghĩa khi ko có anh bên cạnh...
Anh có hiểu em...?Em chỉ đang đợi đến lúc đủ cam đảm, quên đi mặc cảm tội lỗi để lại được bên cạnh anh...Đừng để thời gian làm anh quên mất em...Ox của em...
Em vẫn rất yêu anh..........Dù có thể anh ko tin là thế...
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com