Đôi khi
Có đôi khi tôi thấy hiện hữu trong mình một nét hoang dã nào đó .Cuồng điên và gào thét .Tôi muốn gào lên trước thế giới chán ngắt này .Tôi muốn phá bỏ những lối mòn sáo rỗng , những thói quen mục nát .Trong tôi bùng lên một ngọn lửa ....điên dại .
Tôi luôn hỏi tại sao ? tại sao ? tại sao ? mọi thứ lại diễn ra 1 cách cổ điển như vậy .Và thời gian là kẻ đi rao những lời hứa dối gian này .Hỡi thởi gian , ngươi là cái bánh xe mục rỗng .Ngươi mục rỗng tất cả .
Trời ơi , tôi thèm 1 câu chửi , 1 câu chửi như 1 người lao động bình thường ..ko hiểu sao tôi ko cất nổi lời .
Trời ơi , tôi thèm 1 ly caphe đen ko đá ko đường nhưng ko sao kêu được
Trời ơi , tôi thèm 1 điếu thuốc lá nhưng lại văng vẳng Hút thuốc có hại cho sức khỏe
Trời ơi , tôi thèm đi hoang nhưng lại sợ ko có chỗ ngủ
Trời ơi , tôi thèm sự thật đến trần trụi nhưng đời có quá nhiều sự giả tạo khôn lỏi .
Trời ơi , tôi thèm 1 sự liều lĩnh nhưng tôi lại ko có can đảm
Trời ơi , tôi thèm yêu em 1 cách mãnh liệt nhưng em lại ko chịu
Trời ơi, tôi thèm tôi sẽ là tôi nhưng cuộc đời bắt tôi phải là người khác
Trời ơi , tôi thèm .....
trời ơi , tôi thèm...
...........
Và tôi đã đến với Metal , tôi đã nghiện tiếng kim loại va chạm vào nhau, tiếng rift của guitar thật nhanh gọn ,tiếng trống thôi thúc mạnh mẽ.Say mê , điên cuồng .Với rok tôi cảm thấy ngọn lửa trog tôi cháy rực lên , cháy cái thân xác giả tạo , đầy hợm hĩnh , đạo đức thối rữa này Và khi ấy tôi cảm thấy tôi thật là tôi hơn khi nào hết.----- gần với Death rồi ......
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com