Các bài viết vào Sunday 30th December 2007
Gió đưa cành trúc la đà Có thằng chập mạch tên là Lê Vy Ngồi buồn chẳng biết làm chi Nên bật máy tính lên ghi mấy dòng… Chẹp chẹp! Đã lâu rồi chẳng làm thơ, giờ làm lại nghe cứ…ẩm ẩm, ươn ươn sao ấy! Thì mới viết bài thơ “Phố đông” (sẽ đăng sau.) gửi cho Mực tím đó thôi. Nhưng biết là chẳng ai khùng điên chi đi đăng cái bài thơ dở ẹc ấy. Nhưng dù thơ dở thì cũng có giá trị của thơ dở. (Bác Xù dạy Triết hay nói là: “Ta chẳng bằng một cái đinh rỉ. Hà hà! Cái đinh rỉ cũng có giá của cái đinh rỉ”) Ít ra nó cũng mở đầu một cách “quành tráng” cho bảng tổng kết cuối năm này. Chà. Có cần phải Cộng hòa… không nhỉ? Thôi. Rắc rối quá…Bây giờ ta kể cho nhật ký nghe “xúc cảm” của ta trong một năm qua. (Nghe quan... Xem tiếp » Các bài viết vào Saturday 22nd December 2007
(Kính tặng papa nhân ngày 22/12. Tặng chuyến xe buýt 30 mà ngày nào ta cũng đi nữa!) Có những phút giây đi qua như một chuyến xe buýt, ngừng lại chốc lát, chưa đủ để nhớ, để tâm hồn kịp bật lên xúc cảm thì nó đã ở phía cuối con đường… Cũng có những chuyến xe buýt lại như những khắc giây. Dẫu qua nhanh, chưa kịp nhớ, tâm hồn cũng chưa kịp xúc cảm nhưng ít ra nó đã không ít lần ghé lại trên đường đời. Mỗi lần ghé lại là mỗi lần ta biết ta đang sống, ta đang đứng đâu ở giữa cuộc đời này…
Xem tiếp » Các bài viết vào Friday 21st December 2007
Công dân mạng những ngày qua bàn tán khá nhiều về sự kiện hai chàng trai Việt Nam đồng tính đang sống ở Canađa quyết định "góp gạo nấu cơm chung" bằng một đám cưới công khai. Hầu hết các ý kiến đều bày tỏ thái độ thông cảm, chia sẻ và chúc phúc cho đôi "tân lang, tân giai nhân" này.Hai bạn Đinh Công Khanh và Nguyễn Thái Nguyên đang sinh sống, học tập và làm việc tại Canada - nơi công nhận hôn nhân đồng giới từ năm 2005. Khanh và Nguyên chia sẻ: "Mặc dù đã quen nhau được hơn bốn năm trước ngày cưới, nhưng đến hôm cưới, tụi mình vẫn hồi hộp lắm. Cảm xúc của ngày hôm đó thật khó diễn tả, và chắc sẽ không bao giờ có lại cái cảm giác như thế. Vừa vui tươi hớn hở, vừa rạo rực hạnh phúc, nồng nàn yêu thương, tự tin hãnh diện, hồi hộp và cả... căng... Xem tiếp » Các bài viết vào Saturday 1st December 2007
|
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |