Will you come to me?

Các bài viết vào Friday 28th December 2007

 

Đêm! Ánh trăng rơi nhẹ trên từng con phố Sài Gòn nhộn nhịp. Phố xá đông đúc quá, tất cả như hối hả,…Mảnh trăng bị lãng quên đã lặng lẽ từ lâu lắm rồi, hoài nằm yên, chênh chếch trên mặt hồ phẳng lặng, không một cơn gió…

Giữa Sài Gòn, co ro trong cái sôi động ấy, chỉ một chú bé hiểu rằng mình không thể hòa vào cái hối hả ấy. Chú bé ngước nhìn ánh trăng, trăng vô tình lảng đi cái nhìn chờ đợi sự quen thuộc của chú bé. Chú bé cúi mặt xuống làn đường ngập sắc vàng của điện đèn cao áp. Chú bé hiểu rằng, cuộc sống không chỉ có một vầng trăng!...

Chú bé dựa sát vào một góc tường, nhìn cuộc đời trôi chảy mà chẳng sao tìm được cho mình một làn sóng, dẫu chỉ là lăn tăn. Một bức rèm vô hình ngang qua, như che phủ tất cả, che đi cái hoạt bát vốn thấy, che cả cái hồn nhiên không lắng lo vốn dĩ…Chú bé ngày xưa đã chết, nước mắt của sự yếu mềm đã chết, chú bé có còn lại gì ngoài một sự cô đơn? Không ai nhìn thấy chú bé khóc, chỉ có ánh trăng vô tình kia hằng đêm ghé xuống, làm ngơ…

Cuộc đời chú bé từ ấy có những bức rèm, như cánh cửa sổ vẫn ngày ngày mở ra mong chờ một làn hơi ấm…Nhưng chỉ thấy một màn đêm bao phủ quanh đây. Chú bé đưa tay vơ vào một khoảng không vô định, nhưng tất cả xa rồi, kí ức như một làn mây bông đùa, phiêu lãng…Cố bắt lấy bóng hình “một người dưng không xa lạ” mà mơ hồ như một giấc chiêm bao. Chú bé bần thần như kẻ từ cung trăng lạnh lẽo  kia bước xuống: “Ta chỉ là một cơn gió đầu thu…”

Biết phải làm sao khi cuộc đời không có những niềm vui? Ai cho chú bé kia niềm vui? Không! Không ai hết! Chú bé đã cố bước đi thật nhanh để quên đi cảm giác mệt mỏi, đã cố điềm nhiên trước những niềm đau như nó chưa hề tồn tại. Chú không cho phép mình yếu đuối, bởi với chú, cuộc đời thật ác độc khi không cho chú một chỗ để bấu víu. Chú chênh vênh trên con đường chênh vênh. Làm sao có thể yếu đuối được, làm gì có giây phút cho phép chú rảnh rỗi để yếu đuối với bản thân mình. Thôi nhé cái cảm giác tự làm nũng mình của một thời hồn nhiên như nắng, như gió đầu xuân. Thôi nhé những yêu đương phù phiếm. Những giận hờn xa hoa. Chú bé bây giờ thật nghèo, nghèo đến việc được vui, được cười đùa, được yêu đương, giận hờn cũng là một thứ thật xa xỉ…

Như thế, và bằng cách ấy, tất cả đã ra đi. Không còn những mệt mỏi. Không còn những yếu đuối. Ngỡ rằng mình đã rất vui với sự tàn nhẫn với chính bản thân mình. Nhưng rồi một cái nhìn ai đó trên con phố của dòng người xa lạ mà ngỡ quen thuộc khiến chú bé không thể tự đánh lừa cảm giác của trái tim. Chú bé bật khóc khi hiểu ra sự kiên cường đến đáng thương. Làm sao chú bé quên được. Ánh mắt ấy. Nụ cười ấy. Vạt tóc ấy. Cái nhìn ấy. Của em!...

 Tiếng nhạc từ đâu đó khẽ cất lên trong ồn ào. Cơn gió xênh xang thổi bay những vạt lá, kí ức xa xưa như sương khói lãng đãng nơi cuối con đường. Chú bé ngước mắt nhìn lên. Một ánh điện lóe sáng len qua vạt lá, hay ánh mắt của em? Cơn gió kia, hay mùi hương em đã ủ? Lí trí của chú bé không còn hiểu được tiếng trái tim mình. Và chỉ chờ có thế, một giấc mơ nữa lại về…


 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Thông tin cá nhân

Meiki
Họ tên: Trần Lê Vy
Nghề nghiệp: Lông bông, lâu lâu học. lâu lâu làm việc, lâu lâu ngủ...Đùa thôi. Đang học Đại học Công nghệ thông tin
Sinh nhật: : 1 Tháng 3 - 1989
Nơi ở: Duy Xuyên- Quảng Nam
Yahoo: fukameiki  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Thi xong rồi. Vui quá! Ai rảnh nhớ fone tui đi chơi nha!

Hành trình của tôi
          
           Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích.
           Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? 
          Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ?
            Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về!
           Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại...




Tik Tik Tak

Fukameiki news
    Các bạn iu quí! Hiện nay LeZy liên tục nhận được những cú nhá máy đêm khuya của một kẻ thù ko đội mũ chung có số điện thoại là  0976680791. Mong bà con mình tổng lực nháy lại kẻ gian ác này giúp LeZy! Iu bà con mình nhiều!


           Blog của LeZy hiện có số người truy cập đứng thứ  35 tại Vnvista.com. Vào ngày 10/5/2008, số người truy cập đạt 10.000 lượt dù thời gian này không thường xuyên viết blog. Chúc mừng chúc mừng
  

Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm

Tiện ích blog

----Xem truyền hình trực tuyến----

V
TV

1/ Kênh VTV1
2/ Kênh VTV2
3/ Kênh VTV3
4/ Kênh VTV4
5/ Kênh VTV5
6/ Kênh VTV9
7/ Kênh Infotv

VTC

1/ Kênh VTC1
2/ Kênh VTC2
3/ Kênh VTC3
4/ Kênh VTC4
5/ Kênh VTC5


HTV

1/ Kênh HTV1
2/ Kênh HTV2
3/ Kênh HTV7
4/ Kênh HTV9

HTVC

1/ Kênh HTVC Movie
2/ Kênh HTVC Music

----Nghe đài trực tuyến----

VOV

1/ Kênh VOV1
2/ Kênh VOV2
3/ Kênh VOV3
4/ Kênh VOV6

----Nghe nhạc trực tuyến----
----Sào Nam images------
1/ Ảnh 1       6/Ảnh 6
2/ Ảnh 2      7/Ảnh 7 
3/ Ảnh 3      5/Ảnh 5
4/ Ảnh 4




Ý kiến
                     Thăm dò
Bạn thấy blog này như thế nào?

Thật tuyệt!
Cũng được đấy!
Cần cố gắng về nội dung, hình thức thì ổn
Nội dung rất hay, hình thức chưa ổn
Quá tệ!
Góp ý thêm:
click here 

Nhắn nhủ nè

Quảng cáo

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com