Các bài viết vào Saturday 1st March 2008
Yeah! Hôm nay là ngày 1 tháng 3 rồi. Chúc mừng sinh nhật mình. Vui quá! Đây là lần đầu tiên mình thức tới 12h khuya để đón tuổi mới. Dù từ 10h, hai con mắt cứ nhớ nhau hôn nhau chẹp chẹp. Rồi giật mình, tỉnh lại. Banh hai con mắt ra. Heya! Cuối cùng cũng đợi được! Máy di động nhảy tới con số 00:00, là ngay lập tức hát bài hép pi bớt đê liền! Happy birthday to me, happy birthday to me And I wish I have better life Happy birthday to me Mừng ngày sinh nhật của ta Mừng ngày sinh nhật dễ thương Mừng ngày đó ta sinh ra đời Happy birthday to me!!!! Ngó quanh, hông còn ai thức hết. Vậy là nhắm tịt mắt lại, cầu nguyện. Cầu điều gì không nói cho biết đâu, “thôi em giấu cho riêng em biết”, bí mật! Rồi hát bài hép bi bớt đê lượt 2. Lần này hát nhỏ hơn, vì thấy bà dì thương yêu của mình trở mình. Cười hí hí. Rồi nằm xuống. Định ngủ để ngày 1/3 phải đi thi Anh zăn nữa. Khổ thiệt! Ý vậy mà trái hẳn với lúc nãy, đôi mắt giờ cứ mở choạt ra, cố kéo chúng lại mà cũng hông được. Chúng ngu thế! Cho vượt rào mà hông thèm kìa! Ngồi nhìn cái trần nhà. Nhớ tới ù má, hai đứa ù em kin khủng. Chắc bây giờ má vẫn thức! Sinh nhật của anh hai mà lỵ. Rồi nghĩ: ngày mai chạy ra suối Tiên, chỗ cái hồ bốc khói lên á, quỳ lên đó cầu nguyện, rồi nén đồng xu xuống. Y như phim rứa! Thôi, nghĩ dông dài vậy là được rồi. Ngủ thôi! Mà ko ngủ được. Nghĩ tiếp. Nén đồng gì bây giờ. 5000, 2000, 1000, hay 500? 5000 thì nhìu qué. Tờ 2000 thì màu vàng, ông thầy bói bảo hổng nên tiếp xúc nhìu màu vàng, năm này xui mà. Tờ 1000 thì cũng màu vàng nốt, lại nhỏ quá! Quyết định đồng xu 500. Chả phải keo kiệt đâu nha! Có lí do hết cả đấy! Hehe Rồi nằm mơ màn, chưa kịp ngủ thì bà ngoại nằm mơ, hét lên một cái, tỉnh lại. Thức đến 4h30. Rồi ngủ. Cứ tưởng sáng thi 8h, ai dè thi 10h45. Cứ tưởng thi ca 1. Ông Khánh nói ổng thi ca 4. Hé hé. Cuối cùng thì lớp ổng thi hết, mình ổng hổng được thi. Ca 4 với ca 1 mà lộn qua lộn lại. Kekekekek Ổng biểu zề nhà ổng chơi. OK! Đi Zô nhà, bà Uyên kể chiện zui kin. Bả khùng nặng! Rồi 5h chiều, đi zề thôi! Đi xe tới chợ Thủ Đức, dọt xún đón xe số 8 dề. Vậy mà hứng sao sao á, muốn đi bộ. Má ơi! Ai nghĩ đoạn đường này ít trạm đến thế! Phải đi cả 5,6 km mới có trạm. Đứt hơi luôn. 7h mới zề tới. Khổ quá! Bây giờ muốn tám chuyện với má quá. Mà sao hổng thấy má lên mạng nhỉ? Má biểu ăn cái chi ngon ngon zô. Ùi! Chủn bị đi ăn cái gì ngon ngon đây! |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |