Các bài viết vào Saturday 12th January 2008
Người ta gọi đó là ngày của Gió. Em có biết tại sao không? Vì hôm ấy trong lòng đột nhiên trống trải đến nỗi một làn hơi nhẹ bên người cũng đủ làm những sợi dây tâm hồn căng lên vì lạnh lẽo. Em đã bao giờ sống một ngày của Gió?
Làn hơi nhẹ mang những khúc mắc trong cuộc sống hay là những thầm thì to nhỏ của những yếu đuối không tên. Cứ sống thử một ngày của Gió. Cứ sống thử một cách hoang dại như bản ngã của từng con người. Để rồi vỡ vụn và khắc khoải với chính mình. Rồi một ngày khi bản ngã đã quá quen với những thay đổi , bản ngã sẽ tự bảo rằng: -Tại sao ngày của Gió lại nhạt nhẽo và vô vị đến vậy? Tại sao cái cảm giác run lên vì sợ hãi và phấn khích đã không còn? Thế là bản ngã thúc đẩy , tìm kiếm những cũ kĩ và quen thuộc để phủ nhận những sự rung động đang quá khác thường. Vốn dĩ ngày của Gió chỉ là không thực sự hiện hữu đôi lần bản ngã khẳng định. Sự khẳng định đó chỉ là bắt đầu cho những câu hỏi và để trả lời lại là những câu hỏi khác… Gió đôi khi cũng đem lại những vết thương nóng bức của ngày qua với ẩn ức của riêng mình.Đã là bản ngã thì làm sao có thể thay đổi. Có phải thật sự đó là bản ngã của Gió? Khi nào mới thật sự là bản ngã. Ngày của Gió quá khó tìm, quá dễ tìm để có một khoảnh khắc trả lời. Người ta gọi đó là ngày của Gió. Em có biết tại sao không? Vì hôm ấy chỉ muốn xa rời Gió. Những rạo rực hay là lãng quên cũng là vô nghĩa trong khoảnh khắc đó. Em đã có bao giờ sống một ngày của Gió? Ta không dám sống trong ngày của Gió. Chỉ là những phút giây trải nghiệm một cách thận trọng và điên cuồng trong suy nghĩ. Ngày của Gió không an toàn. Ngày của Gió không đem lại sự bình yên mà vốn dĩ nên có. Ngày của Gió có quá nhiều ẩn dụ để hiểu. Quá nhiều bí mật của từng cá thể nhỏ bé. Những kẽ bàn tay có đủ rộng để ngày của Gió tràn qua mà không vướng víu? Những kẽ bàn tay đó có lấp đầy bởi những ngón tay khác_Vô cảm, Xúc cảm, Lặng thinh, Hỗn loạn, Yên bình. Nếu ngày của Gió thật lạnh thì sao ? Ngày của Gió có bao giờ là nóng bức...Năm ngón đan xen sẽ chẳng giữ lại được chút nào của thời gian. Và rồi... Ai sẽ hiểu ngày của Gió là thế nào? Là cái gì? Là ai? |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |