Các bài viết vào Sunday 28th October 2007
Vậy là đã gần một ngày không một mẩu tin nhắn, không một cú điện thoại, cũng tức là gần một ngày chúng ta không gặp nhau cũng chẳng trò chuyện với nhau. Đến giờ này em vẫn không thể hiểu được mọi chuyện đã xảy ra như thế nào. Chúng ta giận nhau chỉ vì một vài câu nói vu vơ. Em vẫn chờ đợi một câu xin lỗi, vậy mà anh lại quay đi. Đoạn đường anh vẫn chở em về hôm ấy sao dài thế, từng giây từng phút trôi qua nặng trĩu lòng em. Nếu mọi ngày, em vẫn tíu tít với vô vàn những câu chuyện cho anh nghe thì lúc ấy, sự im lặng giữa chúng ta như bóp nghẹt trái tim em. Và anh có biết, khi anh quay đi bỏ lại em sau cánh cổng nhà mà quên đi một lời chào tạm biệt, nước mắt em đã lăn dài trên má. Giữa căn phòng im tiếng người Ừ! Ngoài trời đang mưa đấy anh, anh có đang ngắm mưa như em bây giờ không? Mưa và em cách nhau một lớp cửa kính, vậy mà mắt em cũng đã ướt rồi. Em chẳng biết là gió đang gào hay mưa đang thét, em chỉ biết trong lòng mình cũng đang dâng tràn một nỗi nhớ anh. Bỗng dưng em chợt hiểu vì sao nhạc sĩ Minh Châu lại chọn hình ảnh ánh sáng. Giữa mây mù, giông tố, con người trở nên bé nhỏ, co ro, thu mình lại, nhưng mỗi khi nhìn thấy một tia sáng vén mây hiện ra từ xa xa, người ta lại bắt đầu hi vọng về một thời khắc tươi đẹp, hi vọng được vươn vai trong ánh nắng. Và anh cũng là một loại ánh sáng, mang em ra khỏi cuộc sống lẻ loi tẻ nhạt. Anh là một con người đáng ghét! Vắng anh rồi, em mới hiểu anh quan trọng với em như thế nào. Em mới hiểu em đã yêu anh nhiều như thế nào. Em mới hiểu một ngày vắng anh dài đằng đẵng và chán chường như thế nào. Này anh Em chẳng trông mong cái viễn cảnh một thiên đường hoang tàn đâu. Bây giờ em chỉ mong đến giờ tan sở, em sẽ chạy đến bên anh, chúng ta xem như chẳng có gì anh nhé. Đấy, anh thấy anh đáng ghét chưa! Anh bắt con gái phải làm hòa trước đấy. Giờ này anh mà ở đây, em sẽ chỉ anh thấy có một gã đang đứng trước cơ quan của em, tay cầm dù, tay cầm một bó hoa hồng. Chắc hắn đang đợi người yêu về. Đấy, anh xem người yêu của hắn ta sướng phải biết. Còn em đi yêu một người đáng ghét như anh, càng nghĩ lại càng muốn khóc mà thôi. Mưa tạnh rồi đấy anh! Tội nghiệp cái gã si tình ướt như chuột thế kia. Giá như anh là hắn nhỉ … Nhật kí của đêm hạnh phúc!!! Cuối cùng thì cơn giông tố nhỏ nhoi cũng đã phai tàn. Em cũng không thể ngờ được cái gã si tình ướt nhẹp tội nghiêp kia lại là anh. Anh biết không em chỉ muốn nói với anh … rằng … anh quả thật là con người đáng ghét … |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |