Các bài viết vào Saturday 12th April 2008
Các bài viết vào Monday 31st March 2008
Hôm nay là thứ 2 rồi đấy! Thứ 2! Thứ 2. Là thứ 2 thôi, chứ có gì đâu mà đáng nói! Xem tiếp » Các bài viết vào Saturday 29th March 2008
LeZy đang buồn. Đã buồn rất lâu. Buồn mà ko thể chia sẻ nỗi buồn với ai. Ko thích chia sẻ nỗi buồn cho người mà lâu nay vẫn hằng chia sẻ nỗi buồn ấy nữa. Cố gắng ko nhắn tin!
Buồn đến mức mình điên điên khùng khùng. Buồn ko viết bài cho blog. Buồn đến ko biết mình phải làm gì? Con người độc ác kia bảo thứ 2 sẽ bảo cho mình biết những điều mà người ta muốn nói. Kết quả gì gì đấy. Ừ! Ko liên quan tới mình. Vậy mà sợ mình sẽ "suy nghĩ và buồn". Mình ko khùng. Ko có gì làm mình buồn trừ khi mình thích buồn. Lâu lâu hay manh manh lên, trời đổi gió là buồn. Rồi lại bảo ko kể nữa. Mệt quá! Mình đã chờ. Có ai biết mình đã chờ đợi thế nào thì mới hiểu bây giờ mình lo lắng thế nào! Dù chả liên quan gì đến mình hết. Thôi thì ko nói thì ko nói! Có ai hiểu... Xem tiếp » Các bài viết vào Tuesday 18th March 2008
Con Hồ Tơ...nưng nói "Văn chương mi kỳ rày nặng trịch". Có thấy nặng chút mô đâu. Nhẹ tơn à! Lấy cái cân thử coi, được 1 phần nano gam ko mà kêu là nặng?
Nhưng kỳ thực là ko nhẹ! Lòng mình ko nhẹ thì thử hỏi mấy câu chữ nì nhẹ làm sao được. Nhớ nhớ rồi lại quên quên! Mà nhớ ai ko biết... Ngồi nghe thằng ku gì ấy nhỉ, quên tên rồi,( hắn dạy môn Cấu trúc dữ liệu á, hắn dạy hài hước ghê...) giảng bài mà có chú í gì đâu. Ngồi viết vẩn vơ lên giấy. Rồi gần hết tiết, dòm lại tờ giấy vốn sạch đẹp, bi giờ lại đầy tên của một con người đáng ghét! Thì ra mình ko quên được. Cho dù thực tế là, mình đang trở thành một đứa con nít, và mình ko muốn thế!... Xem tiếp » Các bài viết vào Wednesday 12th March 2008
Chuyến xe buýt vẫn chạy như mọi ngày!
Một người bạn bước lên trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Cậu bạn là con trai của Hỏa thần. Đôi Tay nhăn nheo, gương mặt nhăn nheo không còn nhận ra đâu là mũi là mắt, là tai nếu trong tiềm thức của tôi không tự mặc định vốn nó nằm ở đó! Tôi mỉm cười với bạn ấy. Tất nhiên, bạn ấy cũng tặng tôi một nụ cười! Một cô bạn trạc tuổi chúng tôi bước lên xe. Định ngồi vào ghế của cậu bạn, chợt có gì đó, cô bạn lùi lại, ngồi vào ghế cùng tôi. Tôi hiểu. Cậu bạn kia cũng hiểu cô bạn nghĩ... Xem tiếp » |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |