Các bài viết vào Sunday 20th January 2008
Một sáng sớm thức dậy, tất cả đều khác. Mọi thứ đều thay đổi. Kỳ diệu biết bao khi lại thấy thằng em gọi dậy giữa cơn mê man in the bed: "Tùn tin lớn còn ngủ hả?" Chợt thấy hạnh phúc! Không đâu bằng gia đình. Chợt muốn ôm chặt cái mềm, cái gối, ôm chặt hai đứa em, ôm chặt mụ chíu yêu dấu,...ôm chặt chỉ để khẳng định nó thuộc chủ quyền của mình.
Có những sáng sớm vội vã. Chưa kịp tình ngủ đã ba chân bốn cẳng ôm cặp mà chạy, chỉ sự không kịp xe buýt. Chỉ một phút trễ là ngồi chờ dài cổ. Còn sớm nay, cứ ngủ nướng lì trên giường tới 10h30 mà không thèm dậy. Cũng chẳng cần chờ chuyến xe buýt nào. Tất cả đều chờ mình, để yêu thương. Sống bên gia đình là hạnh phúc nhất cuộc đời mỗi con người. Và có được những đứa em cũng là hạnh phúc lớn nhất mà tôi có được. Thật may là không ai được chọn lựa cho mình một người mẹ. Thật may là không ai được chọn lựa cho riêng mình những đứa em! Và thật may vì không có bất kì bà tiên ông bụt nào trên đời để thực hiện những lựa chọn ngu ngốc ấy. Tôi hạnh phúc. Nhưng tôi sợ đời giông tố, sợ con người thay đổi. Có ngày nào tôi lỡ ước có sự lựa chọn kia? Tôi không biết nhưng tôi nghĩ, tôi tin mình. Tôi tin mình là người tốt, người biết thương yêu. Tôi không cần sự lựa chọn kia. Tại sao phải lựa chọn khi tôi có một người mẹ tuyệt vời luôn biết cách yêu thương tôi, biết lắng nghe, biết chia sẻ, và là người bạn lớn mà tôi thân thiết nhất? Tại sao phải lựa chọn khi tôi có một thằng em dễ thương cực kì? Có lẽ suốt đời tôi không thể tìm đâu ra người bạn như thế, một người bạn thân yêu! Tại sao tôi phải lựa chọn khi ông trời thật ưu ái tôi dành tặng cho tôi một đứa em gái hồn nhiên, vui tươi. Một đứa em biết chia sẻ, biết yêu thương. Một đứa em khóc khi tôi đi xa, khi ai đó nhắc về tôi. Tại sao lại đi lựa chọn nhỉ? Thôi! Chẳng nghĩ ngợi gì nhiều nữa. Cứ vui vẻ sống hạnh phúc ngày hôm nay đi đã. Cứ vui đi. Vì đâu có phải ai trên đời cũng có-hạnh-phúc-được-hạnh-phúc !!!! |
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Hành trình của tôi
Có những con đường rất dài mà chúng ta biết mình không bao giờ đến đích. Có những lối đi mà ta không thể biết trước mình sẽ đi tới đâu, thậm chí là đi để làm gì? Cũng không biết nữa! Cuộc đời như những con đường dài vô tận, quẩn quanh và không có đích đến. Chợt hỏi mình đi để làm gì bây giờ? Đi để trở lại! Cảm ơn Mỹ Tâm đã cho tôi câu trả lời ấy. Sẽ có ngày ta trở lại mà. Vì đâu có chuyến đi nào là đến đích. Cái đích của chuyến đi chính là sự trở về! Rồi một ngày vui... Ngày gió trở về. Ngày những yêu thương trở về. Và tôi cũng thế, tôi đang trở lại... Bài viết cuối
Bình luận mới
Lê Thanh Thu Hà trong
Bói: qua màu sắc, đoán tính cách...
Guest trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Guest_trinh_* trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Guest trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên cogaikhoihai244 trong Ca sĩ Minh Hằng kiện nhà thơ Chế Lan Viên Mai Thị Huệ trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? bui thi ngoc trong Bói: qua màu sắc, đoán tính cách... Guest trong Bi Rain 360 [hot] tunglogak trong Khi "gái gọi" là sinh viên! Huỳnh Vân trong Fan Mỹ Tâm- tại sao không? Thực đơn người xem
Tik Tik Tak
Fukameiki news
Album vol6 "Trở về"- Mỹ Tâm
Tiện ích blog
----Xem truyền hình trực tuyến---- Ý kiến
Nhắn nhủ nè
Quảng cáo
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |