Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

OneLifeOneLove

Vĩnh Biệt Tình Đầu!

Đà Lạt sắp vào đông rồi đấy. Chiều buồn tê tái. Em những tưởng mình sẽ có một mùa đông ấm áp khi có anh bên cạnh. Vậy mà...
Anh đã xa em thật rồi.

Tình đầu ngắn ngủi và mong manh quá. Sao anh nỡ ra đi mà chẳng nói gì. Sao anh lại nhẫn tâm đến thế. Anh nói rằng anh yêu em, anh cần em vậy mà giờ anh lại chạy trốn tình cảm của em. Anh lừa dối em.
Anh từng nói em nghĩ tình yêu đơn giản quá. Còn anh, chắc gì anh đã hiểu thế nào là tình yêu.

Lúc nào anh cũng để em một mình, cô đơn. Anh còn bận rộn với công việc, với bạn bè và gia đình anh. Anh chỉ nhớ đến em khi anh mệt mỏi. Em chẳng dám đòi hỏi anh phải bớt thời gian đó dành cho em. Em đã cố gắng thông cảm và hiểu cho anh. Nhưng đến khi anh coi game hơn cả em thì em không thể nào chịu nổi nữa rồi.

Cuối cùng trong lòng anh, em có vị trí như thế nào. Anh ích kỷ quá. Đã có lúc nào anh nghĩ cho em. Dù cho em có yêu thương anh hết lòng, nhưng em cũng có lòng tự ái của mình. Anh đã chẳng cần em thì em còn gì để nuối tiếc đây...

Anh đã nói tình yêu là thiêng liêng và không cần lời nói. Em cũng đã nói với anh rằng em không tin vào những lời nói suông, em tin vào những điều em thấy...

Giờ em chẳng còn cách nào liên lạc với anh. Ngay cả người bạn thân ở cùng anh cũng không biết anh đang làm gì.

Anh bỏ rơi em rồi.

Đi đi anh và đừng bao giờ trở lại tìm em. Trái tim em đã một lần đau đớn. Xin anh đừng trở lại. Anh đi rồi, hãy để lại cho em hai chữ bình yên, em sẽ không trách anh đâu. Thời gian sẽ hàn gắn tâm hồn em, sẽ làm khô giọt nước mắt trên bờ mi em, sẽ xoá nhoà những yêu thương ta đã dành cho nhau.

Vĩnh biệt anh, tình yêu đầu tiên. Lại một mùa đông buồn và lạnh lẽo hơn cả ngày xưa.

*******

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com