Thông tin cá nhân
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Bài viết cuối
Bình luận mới
ngo chung sinh trong
Tuổi hợp-Tuổi khắc
võ mai trong Tuổi hợp-Tuổi khắc dang thanh hoa trong Tuổi hợp-Tuổi khắc Guest_trang_* trong Tuổi hợp-Tuổi khắc nguyen bao trang trong Tuổi hợp-Tuổi khắc Guest_kiss_* trong CHUYỆN CÂY TÁO-Hạt giống tâm hồn le thi my hanh trong Tuổi hợp-Tuổi khắc le thi my hanh trong Tuổi hợp-Tuổi khắc pham manh hung trong Tuổi hợp-Tuổi khắc phạm hữu hạnh trong Tuổi hợp-Tuổi khắc Thực đơn người xem
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
|
Các bài viết vào Tuesday 19th August 2008
Ngày xửa ngày xưa có một cây táo to. Một cậu bé rất thích đến chơi với
cây táo mỗi ngày. Nó leo lên một ngọn cây hái táo ăn, nó ngủ trưa trong
bóng râm. Nó yêu quí cây táo và cây táo cũng yêu quí nó. Thời gian trôi
qua, câu bé đã lớn và không còn đến chơi với cây táo mỗi ngày.
Một ngày nọ, cậu bé trở lại chỗ cây táo với vẻ mặt buồn rầu, cây táo reo to: - Hãy đến chơi với ta. - Cháu không còn là trẻ con, cháu chẳng thích chơi quanh gốc cây nữa. Cháu chỉ thích đồ chơi thôi và cháu đang cần tiền để mua chúng. - Ta rất tiếc là không có tiền, nhưng cậu có thể hái tất cả táo của ta và đem bán, rồi cậu sẽ có... Xem tiếp » Cuộc sống có thể sẽ khác hẳn đi khi bạn biết dành một vài khoảnh khắc để chiêm nghiệm về mọi thứ. (Dân trí)
-Cuộc sống không phải là cái bẫy để chờ chúng ta sa vào rồi kết tội. Những biến thái tinh vi của nó chỉ làm cho chúng ta lớn lên và “biết” nhiều hơn. Đó là… …biết cách chấp nhận khiếm khuyết Chuyện kể rằng, có một vòng tròn rất hoàn mỹ. Nó rất tự hào về thân hình tròn trĩnh đến từng milimet của mình. Thế nhưng một buổi sáng thức dậy, nó thấy mình bị mất đi một góc lớn hình tam giác. Buồn bực, vòng tròn ta đi tìm mảnh vỡ đó. Vì không còn hoàn hảo nên nó lăn rất chậm. Nó... Xem tiếp » Các bài viết vào Monday 18th August 2008
Cuối cùng ta vẫn là ta
Người dưng dễ ghét vẫn là người dưng Hoàng hôn bỏ nắng sau lưng Lang thang ký ức đếm từng bước quen. Cuối cùng tên khẽ gọi tên
Cuối cùng tay cũng vẫy tay
Tác Giả: Nguyễn Thiên Thi Các bài viết vào Saturday 16th August 2008
Tóc dài lắm màn đêm buông xõa trán
Mà xoa dịu dần vầng sáng âu lo Cảm ơn nhé chuồn chuồn bay thấp thoáng Đã cõng em qua tuổi học trò.... Mười bảy tuổi em ra nơi đầu gió
Mười bảy tuổi, những nét xưa còn khuyết
Như vầng trăng em khép lại cho tròn Da em trắng, bình nguyên nào trải tuyết? Má em hồng, ảo ảnh của hoàng hôn? Tác Giả: Phạm Khả Mai anh đi rồi bé có buồn không
Mai anh đi nhớ bé vô cùng. Đó là hai câu thơ tôi nhớ nhất trong bài thơ Ph đã chép gởi tặng tôi , khi Ph phải đi lên đường thi hành nghĩa vụ quân sự, lúc đó, tôi chỉ biết rằng ngày mai phải xa nhau, và ở Sài Gòn này, tôi lại mất một chỗ thân quen. Trong ánh mắt của người con gái ở tuổi mười bảy của tôi, một tương lai thật đẹp, thật dễ thuơng đang ở phái trước vẫy gọi tôi. Không biết có phải là yêu không? Khi biết được Ph đi xa, mọi cảnh vật trước mắt tôi nhòa nhạt, hình ảnh Ph cứ chìm dần, từ từ càng xa khuất.... Xem tiếp » |