Bản in của bài viết

Click vào đây để xem bài viết này ở định dạng ban đầu

Thi Tu Anh

....................

.Cái không gian tĩnh mịch,yên ắng cùng với tiếng mưa rơi lộp bộp ở hiên nhà chợt làm cho nó nhớ tới mấy câu thơ mà nó vừa mới đọc trên net chiều qua.Nó lẩm nhẩm đọc,tự nhiên nó cảm thấy khác thường,một nỗi buồn man mác đã lấn át tâm hồn nó, lòng buồn rười rượi.Một mình lặng lẽ trong bóng tối,nó cố gắng chờ đợi cho đến cái giây phút giao ngày.Có lẽ cái giây phút ấy sẽ làmcho nó trở thành một con người mới trưởng thành hơn,suy nghĩ chín chắn hơn .Nó suy nghĩ lung tung,nghĩ về cuộc đời,nghĩ về số phận, nghĩ về tất cả những việc mà nó đã làm từ trước tới giờ.Nó đưa mắt qua khung cửa sổ,nhìn qua nhà nho~ cố tìm kiếm một cái gì đó nhưng vô vọng.,nhà nho~ không có gì khác ngoài một màu đen kịt,trong cái khoảnh khắc ấy phút chạnh lòng nó nghĩ đến nho~.

Mưa đêm mưa quá vô tình
Mái tranh giọt nước cho mình thêm đau
Buồn đêm mưa đổ nát nhàu
Sầu dâng nghẽn lối bạc màu thời gian

.

VnVista I-Shine
© http://vnvista.com