Đọc những dòng thơ này tôi thấy được mình như trở về thời áo trắng. Cám ơn các bạn.
Lạc Đường Về
Bất chợt trong mắt ai
Long lanh vài hạt nắng
Bất chợt trên môi thắm
Tiếng chim kêu ngày hồng
Giữa phố chiều mênh mông
Lạc đường về xóm nhỏ
Con tim thèm chỗ trọ
Trói theo một làn hương.
Thị Trấn Bằng Lăng Tím
Buổi chiều đi xuống phố
Thị trấn hoa bằng lăng
Con đường chia hai lối
Đi về rất thân quen
Lung linh chùm hoa tím
Đong đưa gió ru cành
Nói lời chi tha thiết ?
Sao lòng cứ bâng khuâng.
Gió về ngang qua phố
Thổi tà áo trắng bay
Em về ngang qua phố
Thì thầm gót chân ai.
Thoảng mùi hương rất lạ
Ngơ ngẩn bước chân quen
Chần chừ không muốn bước
Sợ lạc bóng hình em.
Níu bóng chiều nghiêng xuống
Thả mây trời lên cao
Tóc ai bay theo gió
Bỗng nghe lòng xôn xao
Xuân Một Mình
Trồng hoa bên chỗ em ngồi
Đâu hay xuân ướp má môi vào hồng…
Ô hay! Xanh một vài bông
Mà hương phấn ngát đầy đồng tình yêu!
Tôi về ôm lọ mây chiều (…)
Chưng trên bàn nhớ buồn thiu một mình.
Không Đề
Thế là em đã đi rồi
Vẫy tay bỏ lại một thời xưa xa
Trên con đường vắng tôi qua
Nghiêng về bốn phía toàn là bão giông
Thời gian chảy với dòng sông
Tôi bơi không hết mênh mông kiếp người
Quờ tay chạm phải sa bồi
Mới hay mình đã qua thời chiêm bao
Nụ tầm xuân mọc bờ cao
Giơ tay tôi với hụt vào khoảng không.
Mưa Xanh
Giọt mưa con gái nồng nàn
Ngùi ngùi hoa cỏ ngút ngàn tâm tư
Cơn mưa rón rén dường như
So đo vạt áo tháng tư phập phồng
Cơn mưa chim vịt kêu sông
Dài như nhện rút tơ lòng giăng sương
Giọt mưa tàu chuối tha hương
Buồn như gõ bóng cuối đường ca dao
Cơn mưa tiếng ếch bờ ao
Nhớ môi bóng súng ngọt ngào tình em
Cơn mưa tiếng sấm êm đềm
Tạnh như đôi mắt bên thềm nắng sang
Cơn mưa tay lúa rưng vàng
Giọt mưa xanh buốt dịu dàng trái tim…
Chờ
Tôi bây giờ của em xưa
Mùa hôm nay của những mùa đã xa
Vườn ai đông đã tàn hoa
Con chuồn chuồn cũ về qua một mình
Giờ em xa bóng vắng hình
Mình tôi chiếc ghế cập kênh hai đầu
Niềm vui bỏ vắng đã lâu
Ngoài sân gió hát mãi màu lá xanh
Giờ chim về đậu trên cành
Mùa đông chớp mắt đã thành mùa xuân
Suối em chờ đến trong ngần
Cửa em chờ đến mấy lần rêu phong
Gió như vừa gọi qua lòng…
Xuân Xanh
Có người ngồi tựa cội mai
Vẳng nghe tiếng lá hát bài tương tư
Xuân xanh còn mãi thiên thu
Thương yêu còn mới hình như hôm nào
Sáo ơi! hãy nói vì sao
Sang sông chẳng một lời chào vĩnh ly ?
Bạt ngàn một cánh thiên di
Lạc loài một khối tình si giữa đời
Xuân xanh xanh biếc đất trời
Xuân xanh xanh tím những lời thề xưa
Về Làng
Ở làng đường vẫn quanh co
Gió bay cuồn cuộn bụi mù lấp che
Dấu chân vẹt lối đi về
Gom sương nhặt gió sớm khuya nản lòng
Anh về còn nhớ chi không
Truông ngoài gió lộng đầm trong nước đầy
Nhớ ngày mò cá treo cây
Những đêm lờ đó gió đầy tôm cua.
Người làng vẫn giữ nét xưa
Kẻ đi biền biệt người chờ thẳmg không.
Hoa Xoan Ben Thềm Cũ
Ngỡ ngàng lối cũ tìm em
Hoa xoan đã rụng tím thềm xưa xanh
Chim tươi giọng hót xao cành
Gió chiều đông buốt tê lòng cố nhân
Cửa hờ khép, mở bâng khuâng
Dáng huyền đâu? lá cuối sân rụng thầm!
Đầu lời hẹn gởi trăm năm
Tình ta tấm mẳn ân cần trao nhau
Bây giờ trống trước vắng sau
Tao phùng lạc điệu nát nhàu con tim
Thôi đành thế sự làm quên
Hoa xoan nhặt nhạnh chút tình xưa phai
Gửi Người Hàng Xóm
Nụ cười anh để tặng ai
Cho em lặng lẽ thở dài…đứng tim
Hai mình chung một cái tên
Cớ sao anh ước đệm cùng người ta
Nhà thì cách có bao xa
Sao anh chẳng chịu ghé qua một lần
Lối đi năm tháng xa dần
Nhành hương thảo vấn vương thầm chân ai…
Tím
Hoa muống tím nỗi nhớ nhà
Nhìn em mặc áo hoa cà tím mơ
Lục bình tím với tuổi thơ
Tình em chưa biết, tím chờ thủy chung
Vợi buồn mắt tím mông lung
Chiều mưa tím cả một vùng lãng quên
Qua sông hồn tím mông mênh
Hoa lục bình tím bồng bềnh, về đâu?
Anh luôn vững lái con tàu
Trùng khơi sóng vỗ tím màu quan san
Nhìn đồi sim tím bạt ngàn
Thương em bầm tím đôi bàn chân đau
Dối lòng hết nghĩ về nhau
Thời gian nhuộm tím mối sầu đôi ta
Đêm Mưa
Em ra đi giữa đêm mưa tháng bảy
Anh bơ vơ không tìm được lối về…
Nước ra sông rồi tìm về biển
Em đi tìm chân lý riêng em.
Một đêm mưa ngọc lan đua nở
Dậy hương thơm ngây ngất tâm hồn
Anh dẫn theo nơi làn hương ấy
Rồi nâng niu một đóa hoa tươi
Cơn mưa đầu choàng lên ướt đẫm
Những giọt mưa thổn thức linh hồn
Những giọt mưa nóng bổng
Từ bao giờ sưởi ấm một con tim
Những giọt mưa đã không dừng lại
Mà băng theo quy luật cuộc đời
Nước ra sông rồi tìm về biển…
Anh quay tìm lại đóa hoa xưa
Đóa hoa theo thời gian tàn úa
Nhưng hương thơm còn đọng muôn đời
Như vẫn chờ cơn mưa nóng b
Để thấy tình em sâu thẳm đến vô cùng.
Từ ngày em bỏ quê đi
Có người không biết niềm chi trở buồn
Chiều chiều le lói hoàng hôn
Hồn hoang nương khói đất đồng về đâu ?
VnVista I-Shine
© http://vnvista.com