Thông tin cá nhân
Bài viết cuối
I Love D. !
![]() __for hubbie^^__ »»-(¯`v´¯)--» Love
![]() Đừng bao giờ
Đừng bao giờ che giấu cảm xúc thực của bạn. Hãy cười lên khi bạn cảm thấy hạnh phúc. Và đôi lúc bạn có thể khóc khi cảm thấy yếu lòng.
Đừng bao giờ ngừng nỗ lực. Nỗ lực sẽ giúp bạn vượt qua mọi khó khăn và đạt được những kết quả tưởng chừng không thể. Đừng bao giờ đặt tất cả ghánh nặng của thế giới trên đôi vai nhỏ bé của bạn, hãy biết chia sẽ khi cần thiết. Đừng bao giờ lo sợ trứơc tương lai. Nếu sống trọn vẹn cho ngày hôm nay thì một ngày mai tốt đẹp chắc chắn sẽ đến với bạn. Đừng bao giờ để mình bị tuột dốc vì mặc cảm lỗi lầm. Phải biết chấp nhận, đứng lên và học từ những thất bại đó! Đừng bao giờ cảm thấy đơn độc, vì đâu đó vẫn có những người sẳn sàng chia sẽ cùng bạn - đó chính là bản thân bạn. Đừng bao giờ nghĩ rằng số phận không bao giờ mĩm cười đối với bạn, hay bạn không thể thành công. Cánh cửa không bao giờ đóng mãi, mọi khó khăn đều có thể vượt qua, mọi thử thách đều có thể chinh phục. Đừng bao giờ đánh mất niềm tin và từ bỏ những ước mơ, khát vọng của chính mình ![]() |
Hôm qua tôi gọi bé tôi yêu,
Bảo bé rằng "Anh nhớ bé nhiêù, Nhớ sáng quên ăn, đêm biếng ngủ, Một mình thao thức với cô liêu . Anh nhớ bé yêu, nhớ giọng cười, Nhớ mùi hương tóc, nhớ bờ môi, Nhớ đôi má thắm hồng trong nắng, Nhớ mắt nhung đen, đẹp tuyệt vời . Bé mới xa nhà mấy tháng thôi, Mà anh cứ ngỡ mấy Đông rồi, Nửa đêm thức giấc, nhìn trăng nhạt, Lòng thấy thương, buồn, nhớ, bé ơi " Tiếng bé xen trong tiếng sụt sùi, "Anh làm bé khóc đó, anh ơi, Hôm qua vào lớp ngồi nhơ ngẩn, Thầy hỏi, bạn kêu, chẳng trả lời . Bé nhớ anh nhiều nên ốm nhom, Khẳng khiu như mấy cụ bà ròm, Ra đường bé chẳng màng chưng diện, Tan học xong về, cứ ở dorm" "Bé hứa với anh, bé chẳng nhè, Tiếng ai thút thít ? nói anh nghe , Bé đừng khóc nữa ... ờ hay nhỉ, Bé khóc làm anh cũng khóc nè" Người yêu tôi gọi tối hôm qua,
Thỏ thẻ "Anh ơi ! nhớ qúa hà, Anh nhớ em không sao chẳng nói ? Chẳng thèm thăm hỏi đến người ta" "Em nói, sao anh mở miệng nè ? Anh đang im lặng lắng tai nghe, Tiêng em êm thể giòng thơ, nhạc, Sao bỗng thay cung, đổi nhịp ... nhè ?" "Anh lại chê em, đổi giọng nhè, Hổng thèm nói nữa, cúp phôn nhe, Cho anh ngồi đó mà chê trách, Em giận anh rồi, thật đó nghe" "Anh nhớ, anh thương nhất bé mà, Bé đừng giận nữa tội anh nha, Mỗi khi bé giận, ai dành dỗ, Vì chúng mình giờ ở quá xa " "Tội nghiệp anh yêu, bé hết buồn, Bé hờn, giận để nhớ thương hơn, Bé yêu anh nhất trên đời đó, Bé hứa không hờn nữa chịu hôn ? "Bé ngủ đi nghen, trễ lắm rồi, Trăng tàn, gió lạnh, bé yêu ơi, Ngày mai , mình nói yêu thương tiếp, Gỏi bé nụ hôn, mộng tuyệt vời" Cô bé tôi yêu trở lại trường,
Mang theo trăm nhớ với nghìn thương . Mang theo nồng ấm và mê đắm, Để lại tôi mình với gió sương . Hai tháng bên nhau đẹp tuyệt vời, Biể tình ngụp lặn chẳng hề vơi, Hương tình còn lịm bờ môi thắm, Mà phút chia ly đã đến rồi . Cô bé tôi yêu lại vắng nhà, Qua miên đất lạnh, bạt ngàn xa, Mùa Đông nơi ấy trời băng gía, Tuyết đổ ngập đường, gió buốt da . Tôi tiễn cô đi một sáng buồn, Trời còn xâm xẩm tối mờ sương, Cỏ cây ủ rũ nằm im bóng, Lá úa đầu Thu rụng cuối đường . Cô lại ra đi, cách dậm ngàn, Hẹn ngày trở lại lúc Hè sang, Vòng tay xiết chặt còn lưu luyến, Chân ngập ngừng xa, lệ ứa tràn . Tôi đứng nhìn theo bé dặn dò, "Bé đừng buồn nữa, bé đừng lo, Noel này nghỉ, sang thăm bé" "Nhớ đó, đừng quên để bé chờ" Cô bé về chơi khoảng tháng nay,
Còn tôi xin phép nghỉ dăm ngày, Đưa cô dạo khắp vùng ven biển, Hạnh phúc nào hơn những lúc này . Hồi sáng hôm nay, bé ghé nhà, Nghe cô "Chào bác, cháu vừa qua" Bước chân rón rén, ngừng bên cửa, "Trưa lắm rồi, anh vẫn ngủ à ?" Tôi vội đứng lên, mở cửa phòng, Cô như làn gió, lướt vào trong, Vòng tay cô xiết còn tê dại, Mà nụ hôn môi đã ấm nồng . Hai đứa bên nhau chẳng muốn rời, Men tình còn lịm ngọt bờ môi, Hương tình còn ngất ngây, mê đắm, Quên cả thời gian, cả đất trời . Cô bé tôi yêu đẹp nhất đời, Bé là tiên nữ của lòng tôi, Bé là giòng máu, là hơi thở, Không bé, thì tôi đã chết rồi . "Anh nói gì mà bé chẳng nghe, Thấy môi anh mấp máy mãi không nè , Nói đi, sao vẫn còn ngôì đó, Không nói bé buồn, giận đấy nhe" Bé có một chiêu cứ doạ hoài, Cũng làm mền nhũn cả lòng trai, Tôi đành lùi bước, chiêù cô tí, Nhường bé yêu nào có chết ai, "Anh nói bé yêu đẹp nhất đời, Bằng lòng chưa hở, bé yêu ơi, Nếu chưa, anh nói "Anh yêu bé" Cho đến ngàn năm, chẳng đổi dời " Cô bé tôi yêu, má ửng hồng, Thì thầm "Anh chỉ ghẹo em không, Là sao em đẹp bằng cô ấy, Học giỏi, tài cao, chửa có chồng" Cô bé tôi yêu lại muốn ghen, Tôi nghe, vội nói lảng đi liền, "Mình xuống nhà chơi, làm phụ mẹ, Không chừng mẹ có chuyện nhờ em " Kéo bé đứng lên, bước khỏi phòng, Xuống nhà, mẹ đã nấu cơm xong, Lisa nheo mắt, rồi ra dấu, "Anh nợ bà mai, có nhớ không ?" Mẹ, bé, em tôi nói ... nói ... cười, Bữa cơm thanh đạm, thế mà vui, Thịt bò xào cải làn xanh ngát, Cá bống kho tiêu đậm, ngọt, bùi . Bé ở bên tôi suốt buổi chiều, Biển tình ngụp lặn với thương yêu, Môi thơm từng nụ còn say đắm, Mà nắng sau hè đã ngả xiêu . Bé bước vào xe vẫn luyến lưu Nhìn nhau còn muốn nói bao điều, Bóng xe xa khuất, tôi còn đứng, Tay tiễn đưa còn, mắt vẫn theo . Cô bé tôi yêu, lại dỗi hờn,
Bao lần tôi gọi chẳng cầm phôn, Chỉ nghe tiếng nói cô ghi lại, "Tôi bận, xin người để số phôn" Cô bé tôi yêu, lại giận tôi, Chuyện gì, mà giận thế cô ơi ? Chuyện gì, không nói, sao tôi biết ? Tôi nhắn sao cô chẳng trả lời ? Cô bé tôi yêu, cứ giận hoài, Hay là cô ấy phải lòng ai ? Hay là cô ấy yêu người khác ? Xa cách nên tình đã nhạt phai ? Cô bé cầm phôn, hỏi "Chuyện gì? Phải lòng ai hở nói ngay đi, Xin đừng đổ lỗi cho người khác, Đừng có gỉa vờ chẳng biết chi, Chỉ tại anh mà, chỉ tại anh" Trăng hoa, ong bướm, qúa đa tình, Bao nhiêu cô gái, anh đùa giởn, Chẳng nghĩ gì đâu đến chuyện mình" "Vô cớ sao em cứ giận hoài ? Anh nào đâu có phải lòng ai, Mà em bóng gió, em hờn dỗi, Như thể lòng anh đã đổi thay ? " "Phương Hạnh là ai, thế hả anh, Chắc là cô ấy đẹp như tranh, Thông minh, học giỏi, giầu sang nữa, Chẳng trách sao anh lại động tình" "Cô ấy là con, bạn mẹ anh, Làm sao mà lại đẹp như tranh, Làm sao lại đẹp hơn em chứ, Anh chỉ yêu em, chẳng động tình" "Thứ bảy tuần qua anh ở đâu ? Phải anh ra phố để cua đào ? Phải anh dạo phố cùng cô ấy, Phương Hạnh đó mà, chẳng phải sao ? Cô bạn của em quen Phương Hạnh, Hai người chung sở, cạnh nhà nhau, Mẹ anh, mẹ Hạnh xưa đôi bạn, Muốn kết xui mà, chẳng đúng sao ?" "Họ chỉ đùa thôi, chẳng thật đâu, Thương em, mẹ đã ước từ lâu, Từ ngày hai đứa mình hò hẹn, Chỉ đợi ra trường, đến đón dâu . Cô Hạnh, em ơi cũng có bồ, Học miền Đông Bắc, ở xa cô, Đến chơi Thứ Bẩy, ngồi tâm sự, Chỉ có thế thôi, thật đó mờ . Em hỏi mẹ xem, phải thế không ? Xa em anh hứa chẳng thay lòng, Sao em cứ vẫn còn nghi ngại, Để nhạt môi son, nhạt má hồng " Cô bé "Vậy à, thật thế không ? Yêu anh, em quyết chẳng thay lòng, Yêu em, anh cũng đừng gian dối, Đừng có đa tình, đó nhớ không" "Sao hở ? bây giờ hết giận chưa ? Đừng buồn em ạ, kẻo trời mưa, Hè này, em nhớ về sơm sớm, Phạt triệu nụ hôn thế mới vưà" Cô bé tôi yêu, nức nở cười, "Làm gì cả triệu thế anh ơi, Hôn gì lắm thế, sao em thở ? Đừng nhé, ơ ... này ... chỉ một thôi" |
Danh Ngôn Tình Yêu
![]() *Khi bắt đầu yêu tức là bắt đầu bước vào cuộc sống. *Muốn biết thế nào là tình yêu thì phải biết sống cho kẻ khác. Sống cho kẻ khác tức là yêu. *Ðời người như một cành hoa mà Ái-Tình là một giọt mật. *Một người đàn ông càng giàu càng khó cho đàn bà chung tình với mình.Họ đã hành động đúng vì không phải có tiền là muốn gì cũng được. *Cái khổ của đàn ông là vợ ghen, cái khổ của đàn bà là chồng vui tính. *Ðàn ông không vợ không tranh đấu.Ðàn bà không chồng không đau khổ. *Tuổi trẻ là tuổi không ngại ngùng gì cả và không ghi ngờ gì cả. *Muốn giữ chồng một cách hay tuyệt là làm sao cho chồng ghen một chút chút. Muốn mất chồng một cách hay tuyệt là làm sao cho chồng ghen một chút chút thêm một chút chút. *Tình yêu thường làm cho con người mù quáng. Khi hai kẻ yêu nhau bao giờ cũng cho người mình yêu và những chuyện của mình hoàn toàn hợp lý. Chỉ có những người ngoài mới nhận được đâu là phải đâu là sai. *Khi hai kẻ yêu nhau lúc xa nhau còn nói đến chuyện xa nhau là họ còn nhớ tới nhau. *Khó mà thương yêu được một lần thứ hai người mà mình đã hết thương yêu. *Ái tình là cái khôn của người dại, là cái dại của người khôn.
Yêu Đơn Phương
![]() Yêu đơn phương là yêu thầm lặng lẽ Yêu 1 mình và cũng thật mê say Nhớ người ta quằn quại suốt đêm dài Nhưng ko dám ngỏ lời khi đối diện.. Yêu đơn phương là yêu kô hò hẹn Kô 1 lần giấu mẹ bước bên nhau Trót gặp nhau thì chỉ khẽ cúi đầu Rồi ngơ ngẩn nhìn người ta khuất bóng.. Yêu đơn phương là âm thầm hi vọng Dựng lâu đài xây gác mộng tình yêu Nhưng nói nhiều mà chẳng được bao nhiêu Đành tạm xếp tôn thờ trong giấc mộng Yêu đơn phương là yêu từ một hướng Lỡ yêu rồi đau đớn trách được ai Càng đau đớn càng da diết thêm lên Càng nhung nhớ đêm đêm ôm gối chiếc.. Yêu đơn phương là yêu kô dám ngỏ Biết bao giờ người ấy biết mình yêu Mình câm lặng chịu cảnh cô hiu Hay họ biết mà chẳng cần tranh cãi.. ![]() Bạn bè
|